Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 309 - Chương 309. Dương Sí Mất Tích 2

Chương 309. Dương Sí mất tích 2 Chương 309. Dương Sí mất tích 2

Trong lòng Hàn Lộ có chút bất an, cô đơn giản thu dọn một ít thức ăn rồi dẫn theo Tiểu Tuyết đến tộc Bạch Hổ.

Khi một người một hổ vẫn còn ở lưng chừng ngọn núi, cô nghe thấy âm thanh hỗn loạn truyền đến từ tộc Bạch Hổ, giống như đang la hét ầm ĩ gì đó. Khi đến gần hơn, cô mới nghe rõ bọn họ đang nói gì.

“Tộc trưởng! Ông để chúng tôi đi đi, đã năm ngày rồi, với tính cách của A Sí, nếu có thể về thì đã về từ lâu rồi. Chắc chắn là anh ấy đã gặp phải chuyện gì đó mới không thể quay trở lại.”

“Đúng vậy tộc trưởng, chúng tôi lên đường sớm một chút cũng có thể tìm thấy bọn họ sớm một chút. Nếu để muộn hơn nữa, giữa đất trời lạnh lẽo như thế này, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.”

Hết người này đến người khác, người nào cũng nói muốn ra ngoài tìm A Sí về.

Hàn Lộ cảm thấy trong lòng ớn lạnh.

Trước khi lên núi, cô vẫn còn ôm một tia hi vọng, hi vọng người đó đã trở lại sau chuyến đi săn, chỉ là anh bị thương nên không thể xuống ra đảo tìm cô mà thôi.

Kết quả, cô nghe được những người đó nói, hi vọng cũng theo đó tan vỡ.

A Sí thật sự vẫn chưa về.

Ở dưới gốc đại thụ, lão tộc trưởng nhíu chặt mày, rõ ràng đã dao động, nhưng từ đầu đến cuối chưa từng hé miệng nói một tiếng đồng ý. Ông ấy cũng có suy tính của riêng mình.

Thời tiết hôm nay cực lạnh, toàn bộ giống cái trong tộc đều trốn trong sơn động tránh rét, căn bản là không có biện pháp đi ra ngoài tìm thức ăn, nhu cầu ăn uống trong tộc bỗng chốc tăng lên rất nhiều. Vì vậy số lần đàn ông ra ngoài săn thú cũng trở nên nhiều hơn.

Mặc dù Dương Sí và những người đi cùng đợt với anh vẫn chưa quay lại, nhưng thời gian chỉ mới qua hai ngày, nhỡ đâu đêm nay họ sẽ về thì sao?

Hiện nay, nếu ông phái hết trai tráng ra ngoài để đi tìm người, vậy thì sẽ lấy ai đi săn thú, ai đến bảo vệ sự an toàn cho người già, giống cái và trẻ em trong tộc.

Nghe nói hai bộ tộc ở sát vách đã có mấy người chết vì rét lạnh, số người chết vì đói cũng không ít, lỡ như bọn họ phát điên chạy đến đây cướp đoạt đồ ăn, nhưng lúc đó trong tộc lại không đủ người để ngăn cản. Đó chắc chắn là một thảm họa càng lớn hơn.

Muốn nói là lo lắng cho Dương Sí, chẳng lẽ ông không lo lắng hay sao? Dương Sí là người đàn ông xuất sắc nhất trong tộc. Thiếu đi cậu ta, trong tộc tổn thất cũng không nhỏ.

Trong lòng lão tộc trưởng không ngừng đấu tranh, thật lâu sau mới thở ra một tiếng thật dài.

“Tôi có thể đồng ý cho người ra ngoài tìm người, nhưng chỉ đồng ý cho hai người đi, hơn nữa, trong vòng hai ngày, nếu không tìm được người thì nhất định phải quay lại ngay.”

Cáp Nhĩ ráng chống đỡ thân thể ra nghe ngóng tin tức, vừa nghe thấy lời này của tộc trưởng liền an tâm hơn, toàn thân trên dưới lập tức mềm nhũn.

Bà ấy vốn tưởng rằng mình sẽ ngã xuống mặt đất lạnh băng, nhưng có một cánh tay đã ôm lấy eo của bà đỡ bà đứng dậy.

“Mẹ, mẹ đừng lo lắng, chờ chút nữa con sẽ đi theo bọn họ ra ngoài, nhất định có thể tìm được A Sí về. Mẹ cứ trở về sơn động trước, đừng để A Sí trở về lại thấy mẹ lại bị lạnh đến sinh bệnh.”

Cáp Nhĩ nghe thấy giọng nói của Hàn Lộ, sống mũi của bà chua xót, nước mắt cố nén suốt nửa ngày rốt cuộc cũng nén không được nữa.

“Con...”

Bà ấy biết Hàn Lộ là một người có bản lĩnh, nhưng lại không nghĩ tới cô nguyện ý bất chấp nguy hiểm ra ngoài tìm con trai của mình.

Với thời tiết như hôm nay, đàn ông đi săn ở bên ngoài chỉ nhiều chứ không ít. Nhỡ không may đụng phải, nói không chừng phải là một hồi ác đấu, lại thêm thời tiết ác liệt khiến con người khó mà chịu đựng như thế này, ra ngoài tìm người là một công việc vừa vất vả vừa mạo hiểm.

Cáp Nhĩ muốn mở miệng khuyên cô đừng đi mạo hiểm, nhưng lời đến bên khóe miệng lại không thể nào thốt nên câu. Nói đến cùng, bà vẫn có tư tâm. Bà hi vọng Tiểu Lộ mà mọi người đều nói là rất tài giỏi này có thể đưa con trai của bà ấy về.

“Tiểu Lộ, con, con, con phải cẩn thận đấy.”

Trong lòng Cáp Nhĩ thấy áy náy với Hàn Lộ, bà ấy nắm chặt bàn tay cô và không ngừng run rẩy. Hàn Lộ cứ tưởng là bà ấy lạnh, vội vàng thúc giục bà trở về sơn động tránh rét.

Sau khi Hàn Lộ tiễn Cáp Nhĩ đi và quay trở lại lần nữa, lão tộc trưởng cũng chọn được ba người đàn ông tình nguyện ra ngoài tìm người.

Trong số đó có hai người mà cô khá quen thuộc là Đại Hà và Hợp Thụ, còn có một người đàn ông tên là A Thất.

Ba người đó nhận được sự cho phép của lão tộc trưởng, bọn họ lập tức bàn bạc lát nữa sẽ tập hợp ở chân núi, sau đó người nào người nấy quay về hang động của riêng mình để thu thập đồ đạc cần mang theo.

Bình Luận (0)
Comment