Hàn Lộ không chen lời, cô chỉ lặng lẽ từ trong đám người lui ra ngoài và dẫn theo Tiểu Tuyết xuống núi.
Toàn thân Tiểu Tuyết trắng muốt, trên người cô cũng là trang phục màu trắng, một người một hổ đi lại trong đồng tuyết lớn cũng chẳng khiến ai chú ý tới.
Khi Đại Hà và hai người khác cầm theo trường mâu bằng gỗ và một chút lương khô xuống núi, bọn họ liền thấy Hàn Lộ đang cưỡi con hổ đứng chờ ở giao lộ, cả nhóm đều sững sờ.
Hợp Thụ nhìn xung quanh một chút, không phát hiện ra người nào khác ngoài bọn họ. Anh ta chần chờ đi lên phía trước và hỏi: “Tiểu Lộ, không phải là cô đang chờ chúng tôi đó chứ?”
Hàn Lộ rất thẳng thắn gật đầu với anh ta.
“Tôi biết là các anh muốn đi tìm A Sí. Tôi đi với các anh.”
“Không được!”
Ba người đàn ông đều từ chối cô.
Ở trong mắt bọn họ, Hàn Lộ cũng chỉ là một người khá quen thuộc với những thứ ở bờ biển, cộng với việc sở hữu một con cá voi sát thủ cỡ lớn nên trông cô mới có vẻ lợi hại như vậy.
Nhưng hiện tại bọn họ cần phải trèo đèo lội suối tìm người, dù cô có tài giỏi đến đâu cũng chỉ giới hạn ở trên biển. Nếu để cô đi theo bọn họ tìm người, chỉ sợ cô sẽ không giúp được gì mà còn kéo chân sau của bọn họ.
Không phải là ba người bọn họ xem thường cô, ngược lại bọn họ rất tán thưởng đối với việc cô nguyện ý ra ngoài tìm Dương Sí trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt như thế này.
Chẳng qua chuyến này ra ngoài tìm người không phải là chuyện đùa, bọn họ cần phải nắm chắc thời gian đi và về, mang theo cô rõ ràng là không được.
Hàn Lộ biết họ đang nghĩ gì và không muốn mất thời gian nữa nên cô trực tiếp giải thích: “Tôi dẫn theo Tiểu Tuyết, sẽ không kéo chân sau của các anh. Hơn nữa, tôi sẽ tự phụ trách đồ ăn của chính mình, không cần các anh phải phí tâm về chuyện đó. Tôi đi theo các anh cũng chỉ vì muốn có thể giúp đỡ lẫn nhau mà thôi.”
Bây giờ cô đã hóa hình, trong người có linh lực, trong đầu lại có rất nhiều chú thuật, tự bảo vệ mình tuyệt đối không phải là vấn đề gì quá lớn. Cô đi theo ba người đàn ông này vì hai lí do, một là vì cô không hiểu rõ phương thức liên lạc của tộc Bạch Hổ khi ở bên ngoài, hai là cô có lòng muốn bảo vệ bọn họ.
Không nói những chuyện khác, nếu như bọn họ không may bị thương, cô còn có giao châu có thể cứu người.
Bọn họ đều đang đi tìm người đàn ông của cô, dù thế nào đi chăng nữa thì cô cũng nhận phần nhân tình này.
Lời đã nói đến mức này rồi nhưng ba người đàn ông vẫn không chịu đáp ứng.
Bên ngoài lạnh như vậy, bọn họ ra ngoài tìm người cũng không có sơn động để nghỉ ngơi, nhiều nhất chỉ có thể ngồi dưới tàng cây nghỉ ngơi một chút, một giống cái mảnh mai như cô sao có thể chịu được điều kiện sống đó.
Đến lúc đó xảy ra chuyện, vậy thì tính lên đầu ai đây?
Hàn Lộ thấy bọn họ còn muốn từ chối thì trực tiếp tung ra đòn sát thủ.
“Tôi biết chữa bệnh và cũng có thuốc, nếu các anh dẫn tôi theo, lỡ như bọn họ bị thương hay bị bệnh, tôi có thể chữa cho bọn họ!”
Ngay khi những lời này vừa mới thốt ra, cả ba người đàn ông đều động lòng.
Đã năm ngày rồi, mười mấy người trong nhóm Dương Sí vẫn chưa có ai trở về, hẳn là bọn họ đã xảy ra chuyện. Không phải bị thương thì cũng là sinh bệnh. Cho nên bọn họ cần nhất là một người có thể chữa bệnh.
Nhưng thân phận của đại vu còn ở đó, bà ấy không thể theo bọn họ ra ngoài tìm người được. Vì vậy lời này của Hàn Lộ có thể coi là đã nói đến tâm khảm của bọn họ.
Đại Hà là người đầu tiên gật đầu đồng ý.
Anh ta vẫn còn nhớ bốn đứa con của anh ta đã suýt chết từ khi mới sinh ra, may nhờ có một chén nước của Hàn Lộ mà được cứu sống.
Còn có Tiểu Bạch, ngay cả đại vu đến nhìn cũng lắc đầu thở dài, nhưng cô ấy đã cứu được.
“Tôi tin cô ấy, chúng ta đưa cô ấy theo đi.”
Đại Hà vừa mở miệng, hai người còn lại cũng nghĩ đến chuyện Tiểu Bạch suýt chết trước đó, mắt họ chợt sáng lên, nhìn về phía Hàn Lộ rồi gật đầu liên hồi.
“Được, vậy thì cô đi theo chúng tôi, chớ để bị tụt lại phía sau.”
Hàn Lộ vỗ lên người Tiểu Tuyết và nói với giọng chắc chắn: “Có nó ở đây, chắc chắn sẽ theo kịp các anh.”
Tiểu Tuyết đã được nửa tuổi rồi, bây giờ nó không còn nhỏ bé như hồi trước nữa, đã lớn bằng mấy con hổ trưởng thành trong tộc Bạch Hổ rồi. Tiểu Tuyết đã ký khế ước với Hàn Lộ nên sau khi Hàn Lộ hóa hình, nó cũng nhận được không ít chỗ tốt, ngoại trừ tuổi thọ gia tăng, sức mạnh cũng tăng thêm rất nhiều.
Tiểu Tuyết bây giờ so với mấy con hổ trưởng thành trong tộc cũng không hề thua kém.