Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 313 - Chương 313. Mê Hồn Chú 1

Chương 313. Mê hồn chú 1 Chương 313. Mê hồn chú 1

Sau mấy tiếng phốc phốc của gai băng đâm vào da thịt, con sói ngã xuống mặt tuyết và tắt thở. Hai con sói còn lại nhìn cũng chưa từng nhìn đồng bọn của mình mà lập tức lao về phía Hàn Lộ.

Lúc này, Tiểu Tuyết không nói nhiều, trực tiếp xông lên, cắn một ngụm vào cổ họng của con sói dữ kia.

Con thứ hai, giải quyết xong.

Hàn Lộ càng thêm xác định những con sói này là do người huấn luyện.

Bởi vì sói hoang trong rừng núi đều thuộc dạng tìm lợi tránh hại, đối với bọn chúng thì hổ là động vật rất nguy hiểm, thường thì bọn chúng sẽ không chủ động trêu chọc.

Mà bây giờ, hai đồng bọn đã chết, nhưng con sói còn lại vẫn không ngừng công kích cô.

Có lẽ Tiểu Tuyết không thích vị máu của con sói vừa nãy nên nó không muốn hạ miệng với con sói còn sót lại này, chỉ chịu dùng móng vuốt để tát nó.

Hàn Lộ vừa nghĩ đến chuyện có người đang ẩn nấp trong cánh rừng này, trong lòng cô lại thấy khó chịu, cũng không có tâm trạng trêu đùa với con sói hung ác đó, trực tiếp dùng gai băng kết thúc mạng sống của nó.

Đại Hà dành thời gian nhìn về phía này, khi thấy xác ba con sói trên mặt đất, rốt cuộc anh ta cũng hoàn toàn yên tâm. Sau đó quay đầu lại chuyên tâm đối phó với mấy con sói trước mặt mình.

Mặc dù ba người đàn ông không có bản lĩnh như Hàn Lộ nhưng bọn họ có kinh nghiệm săn thú nhiều năm nên giết sói không hề nương tay. Chẳng mấy chốc, mười con sói chỉ còn lại mấy con.

Khi A Thất và hai người còn lại đã sắp giải quyết xong mấy con sói còn lại, Hàn Lộ lại nghe thấy một đoạn âm thanh tần số cao ngắn ngủi.

Ngay khi âm thanh đó vừa vang lên, có mấy người đàn ông đột nhiên lao ra khỏi cánh rừng, có sự “giúp đỡ” của bọn họ, mấy con sói còn lại lập tức sợ hãi bỏ chạy.

Hàn Lộ híp mắt hừ lạnh một tiếng.

A, nghĩ ai cũng là đồ đần chắc?

*

Rất nhiều người không nghe thấy hai tiếng tín hiệu tần số cao đó. Nhìn dáng vẻ bọn Đại Hà có lẽ cũng không nghe thấy.

Nhưng Hàn Lộ không giống vậy, âm thanh với tần số cao như thế này có rất nhiều ở trên biển, cô đã nghe quen rồi.

E là ngay từ đầu mấy người đàn ông “giúp đỡ” đánh đuổi sói dữ này đã muốn để bầy sói cắn chết cô và ba người Đại Hà, sau đó chiếm tiện nghi của bọn cô, kết quả lại bị giết ngược.

Nhiều sói như vậy, hẳn là đau lòng lắm, bọn chúng sợ sói bị giết hết nên mới hiện thân chứ gì.

Chỉ với vài manh mối, Hàn Lộ đã đoán ra bảy tám phần chân tướng, chẳng qua ngoài mặt lại không để lộ mảy may. Cô nhìn mấy người Đại Hà dẫn bốn gã đàn ông đó đi về phía mình.

Khác với đàn ông tộc Bạch Hổ dáng dấp thô kệch, bốn gã đàn ông đó đều rất đẹp mắt. Cũng không phải là rất đẹp trai, chỉ là đường nét trông có vẻ tinh tế hơn một chút, trên người cũng sạch sẽ hơn một chút.

So với ba người đàn ông bẩn thỉu vừa mới vật lộn cùng bầy sói xong, cao thấp lập tức phân định rõ ràng.

“Tiểu Lộ, đây là A Cửu, là anh ta mang người đến giúp chúng ta đuổi những con sói đó đi.”

Đại Hà ngu ngốc kéo một người đàn ông cao gầy qua giới thiệu với Hàn Lộ.

Hàn Lộ không tụt xuống khỏi lưng hổ, cũng không lên tiếng đáp lại, mà chỉ cúi đầu nhìn A Thất và Hợp Thụ. Hợp Thụ đang cúi đầu xử lý vết thương bị sói cào trên cánh tay, cô không thấy gì cả.

Còn A Thất nha, sau khi nghe Đại Hà nói xong, anh ta quay sang xử lý vết thương trên lưng Hợp Thụ với ánh mắt tràn đầy bất đắc dĩ.

Có lẽ anh ta đã nhìn ra được gì đó, nhưng trước mắt không rõ đối phương có bao nhiêu người, bèn thuận theo ý tứ của Đại Hà, mang người trở về trước, tạm thời không vạch trần bọn chúng.

Đôi mắt của Hàn Lộ không ngừng xoay tròn, không còn dáng vẻ ôn hòa trước đây, chớp mắt bỗng trở nên điêu ngoa.

“Không phải là đánh chạy mấy con sói hoang thôi sao? Có gì đáng để khoe khoang đâu. Tôi đói rồi, ba người các anh đi đem mấy con sói kia qua đây.”

Sau khi người đàn ông tên A Cửu nghe lời này của Hàn Lộ, hắn ta khẩn cấp nhíu mày hai lần, sau đó vờ như lo lắng ngẩng đầu lên.

Kết quả vừa nhìn thấy khuôn mặt của Hàn Lộ, hắn liền nhìn đến ngây người.

Từ khi Hàn Lộ hóa hình, cả người liền giống như một quả đào chín mọng, dung mạo vốn đã kiều diễm nay càng nhuận sắc hơn mấy phần.

Bình Luận (0)
Comment