Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 317 - Chương 317. Phân Tán 2

Chương 317. Phân tán 2 Chương 317. Phân tán 2

Lúc đầu, ba gã nấp mình trên núi nghe được tiếng bước chân còn đề phòng, nhưng khi duỗi cổ ra nhìn và phát hiện là người mình thì lập tức buông lỏng cảnh giác.

Bọn chúng nhìn thấy A Cửu bị ba người kia nâng đi thì lập tức lo lắng sáp lại gần.

“A Cửu bị gì thế này...a! Mấy người đang làm gì vậy?!”

Ba gã mới đến không hề đề phòng tộc nhân của mình, làm sao ngờ được người phe mình nay đã nghe theo mệnh lệnh của Hàn Lộ, thấy người đến liền lập tức chế trụ.

Đại Hà và Hợp Thụ theo sau ba gã đàn ông thấy mấy người của tộc Thiên Lang đã bị túm gọn liền cầm theo giao tiêu mà Hàn Lộ vừa đưa vọt lên.

Trói hết tay chân bọn chúng lại liền coi như xong việc.

Sau khi bắt được ba gã còn lại, A Cửu liền trở nên vô dụng. Hàn Lộ cũng không để ý tới hắn nữa, cô cầm sợi giao tiêu trói nốt ba gã trúng mê hồn chú lại.

A Thất hiếm khi mở miệng hỏi một câu.

“Không phải bọn họ đã trúng mê hồn chú rồi sao? Còn trói lại làm gì?”

“A, chuyện này à. Hiệu lực của mê hồn chú cũng không phải là vĩnh viễn, với năng lực hiện tại của tôi, một lần khống chế ba người, nhiều nhất chỉ có thể khống chế mấy giờ thôi. Khống chế càng nhiều người thì thời gian khống chế càng ngắn.”

Nếu cô thật sự có thể khống chế một người vĩnh viễn chỉ với một lần thi thuật, vậy thì cô chính là kẻ bất khả chiến bại rồi.

Hàn Lộ mỉm cười, sau khi trói ba gã đó xong liền nhét nắm cỏ vào miệng từng người, bấy giờ mới giải chú thuật cho bọn chúng. Tiếp đó, cô lại thi triển mê hồn chú lên người ba gã mới bắt về.

“Nhóm người mà các anh đã đưa về trong tộc trước đó tổng cộng có bao nhiêu người? Các anh có biết tên của mỗi người trong số bọn họ hay không?”

Hai trong ba gã lắc đầu không biết, chỉ có một gã đấu tranh một lúc rồi bị khống chế lần nữa, thành thật trả lời: “Tổng cộng có bảy người, có một người gọi là A Sơn, những người khác không biết.”

“Là Đại Sơn!”

Đại Hà nóng nảy lao đến, hận không thể lập tức lấy đầu của gã đà ông trước mắt này ra xem kỹ hơn.

Chẳng trách bọn họ tìm mãi chẳng thấy ký hiệu mà nhóm A Sí để lại.

Thì ra!

“Sao lại là bảy người? Rõ ràng là mười người! Có phải mấy người đã giết người rồi hay không?!”

Anh ta cũng không phải là người thi chú, vấn đề mà anh ta hỏi đương nhiên sẽ không có người trả lời.

Hàn Lộ càng muốn biết đáp án hơn so với anh ta, cô vội vàng túm người hỏi tỉ mỉ hơn.

“Rốt cuộc là mấy người? Các anh đã động thủ hay chưa? Bọn họ đã rời đi được mấy ngày rồi? Có... người chết hay không?”

“Tổng cộng có bảy người, chỉ là bọn họ đã động thủ trước khi chúng tôi đến, sau này bên trên hạ lệnh xuống thì bọn họ đã bị đưa đi rồi. Đến bây giờ đã được ba ngày. Tôi không nhìn thấy người chết.”

Anh ta không nhìn thấy người chết, không có nghĩa là không có người nào chết.

Trong lòng Hàn Lộ cảm thấy nặng trĩu.

Lúc xuất phát là mười người, bị đưa đi chỉ có bảy người, ba người còn lại không chết cũng bị thương, lại ở trong hoàn cảnh băng thiên tuyết địa suốt ba ngày trời, hi vọng sống càng mong manh.

“Đại Hà, các anh tranh thủ thời gian thu xếp đồ đạc, chúng ta phải lên đường ngay. Đặt hai con sói lên lưng Tiểu Tuyết, mấy con khác thì cầm cái này xẻ thịt ra ăn trên đường.”

Hàn Lộ vừa nói vừa lấy con dao găm của mình ra đưa cho Đại Hà.

Đại Hà nóng lòng nhận lấy nó.

“Cẩn thận!”

Vẫn là chậm một bước, tay của Đại Hà bị rạch một lỗ máu.

Đại Hà sửng sốt, A Thất và Hợp Thụ cũng sửng sốt theo.

Từ trước đến nay, bọn họ chưa từng thấy đồ vật sắc bén như vậy bao giờ, chỉ mới chạm nhẹ một cái liền rách da chảy máu.

Nếu như lúc vật lộn với con mồi mà có được thứ vũ khí lợi hại như thế này thì...

Ba người đàn ông nhìn Hàn Lộ với ánh mắt sáng đến kinh người.

“Đây là...”

“Đây là dao găm, bây giờ tôi chỉ có một chiếc này. Ngày sau nếu có cơ hội, tôi sẽ tặng cho các anh.”

Hai mắt của Hàn Lộ vẫn còn đỏ hoe, ba người đàn ông cũng không tiện tiếp tục truy hỏi thêm, vội vàng làm theo lời cô nói, đặt hai con sói lên lưng Tiểu Tuyết, lại xẻ thịt mấy con sói còn lại treo lên mâu gỗ của mỗi người. Sau khi làm xong những chuyện đó, bốn người liền áp giải gã đàn ông của tộc Thiên Lang biết rõ sự tình lên đường đi tìm nơi mà lần đầu tiên bọn chúng bắt gặp mấy người Đại Sơn.

Về phần mấy gã tộc Thiên Lang còn lại, sau mấy giờ đồng hồ, mê hồn chú sẽ tự động giải khai, bọn chúng sống hay chết đều dựa vào vận may của chúng như thế nào.

Đều không phải là loại tốt lành gì, Hàn Lộ lại không thể ra tay tàn nhẫn giết người được, vậy thì chỉ có thể để bọn chúng tự sinh tự diệt thôi.

Bình Luận (0)
Comment