Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 320 - Chương 320. Chết Rồi? 3

Chương 320. Chết rồi? 3 Chương 320. Chết rồi? 3

Ài...

Không có Tiểu Tuyết ở đây, cô lại phải một lần nữa trèo lên núi, còn làm chậm trễ thời gian tìm A Sí, thật sự vô dụng cùng cực.

Hàn Lộ thở dài một tiếng, nhận mệnh vịn eo trèo lên núi. Người chưa đi được bao xa, cô đột nhiên bị một đống lớn màu đen thu hút.

Một đống màu đen xuất hiện giữa đất tuyết cực kỳ dễ thấy, huống chi vật kia còn có lông tóc. Có lẽ là một loài dã thú đã chết nào đó, bị rơi xuống và vùi mình trong đất tuyết.

Theo lý thuyết thì lúc này cô cứ đi vòng qua nó là được, nhưng không biết tại sao, trái tim cô bắt đầu nhảy cuồng loạn. Có thứ gì đó thôi thúc cô không thể cứ bỏ đi như vậy được.

Loại trực giác huyền diệu này khiến cô dừng bước, quay người lại và chậm rãi bước đến trước mặt bóng đen đó.

Hàn Lộ không trực tiếp dùng tay mà lấy nhánh cây đào tuyết. Càng đào càng kinh hãi. Thứ bị chôn vùi dưới tuyết vậy mà là một con gấu đen lớn.

Những vết thương trên người Tiểu Sơn và Thạch Đầu chợt lóe lên trong tâm trí cô, và cô nhớ lại, độ nông sâu của vết thương không chênh lệch mấy so với kích thước bàn tay của con gấu đen này.

Cho nên, bọn họ là bị con gấu lớn này tấn công sao?

Động tác trên tay Hàn Lộ nhanh hơn nữa, toàn bộ phần lưng của con gấu dần dần lộ ra. Lộ ra ngoài còn có một số miệng vết thương do mâu gỗ tạo thành, xem ra suy đoán của cô không sai. Tiểu Sơn và Thạch Đầu quả thật bị con gấu này tấn công.

Con gấu này đã chết rồi, cũng không có gì khác thường, cô không hiểu loại trực giác không sao nói rõ được của mình lúc nãy là do đâu.

Chẳng lẽ để cô qua đó xem con gấu rồi thôi.

Hàn Lộ lại xem xét cẩn thận phần lưng của con gấu một lần nữa, nhưng lần này cô phát hiện một thứ trắng trắng trên cổ của nó. Lúc đầu, cô cứ nghĩ đó là tuyết chưa phủi sạch, nhưng cầm nhánh cây quơ mấy lần đều không chút sứt mẻ, lúc này cô mới chú ý đến nó.

Hàn Lộ qua đó xem xét, cô sợ đến mức suýt chút nữa cắn đứt lưỡi.

Đó là một đoạn ngón tay người!

Là A Sí, nhất định là anh ấy!

Hai mắt của Hàn Lộ lập tức đỏ lên, không còn dáng vẻ lạnh nhạt như trước nữa, cô dùng mười phần sức lực lật thân mình đồ sộ của con gấu lại.

Trên mặt đất lập tức lộ ra một cái hố lớn.

Và người đàn ông mà Hàn Lộ luôn tâm tâm niệm niệm đang nằm trong cái hố đó.

Dáng vẻ của anh rất chật vật, vết thương trên người nhiều không kể xiết, còn có hai cây xương sườn đâm thủng da thịt lộ ra bên ngoài.

Một cánh tay uốn cong theo một góc độ quỷ dị, một cánh tay khác duy trì tư thế ôm chặt cổ gấu đen. Dáng vẻ cương cứng đó chỉ có một lời giải thích.

Anh ấy chết rồi.

Hàn Lộ run rẩy thử ấn cái tay kia của bạn trai mình xuống, cô muốn ôm anh. Nhưng toàn thân anh đã cương cứng, trừ khi cô nhẫn tâm bẻ gãy nó.

Nhưng sao cô nỡ làm vậy?!

“A Sí... xin lỗi, em đến muộn rồi.”

Trái tim Hàn Lộ tan nát, trước mắt mờ đi, cô máy móc xuống hố ôm đầu người đàn ông và để anh dựa vào người mình.

Cô không muốn tin Dương Sí lại chết như vậy, vừa khóc vừa nhét giao châu vào miệng anh.

Cứ một viên rồi lại một viên, cô không biết mình đã đút anh bao nhiêu viên, thẳng đến khi cô khóc không ra nước mắt nữa.

Hậu quả của việc rơi nước mắt quá nhiều chính là trước mắt hoàn toàn biến thành màu đen.

Cô không biết mình sẽ mù lòa trong thời gian ngắn hay là mù lòa vĩnh viễn, lúc này cô chẳng có tâm tư suy nghĩ những thứ đó. Cô chỉ biết sau khi mình đút giao châu cho anh, thân thể người đàn ông bên cạnh thế mà đang dần ấm lên!

Điều này có nghĩa là A Sí đã được cứu sống ? !

Hàn Lộ duỗi tay thăm dò hơi thở dưới mũi anh, vẫn không có. Lại duỗi tay sờ lên ngực anh, hai chiếc xương sườn đâm ra ngoài da thịt đã biến mất.

Vết thương trên người anh dường như đã phục hồi, nhưng trái tim vẫn không có nhịp đập như cũ.

Không có nhịp tim, không có hô hấp, anh vẫn là một người chết.

Cô không cứu được anh.

Hàn Lộ lại muốn khóc, nhưng cô đã không còn nước mắt nữa, nước mắt làm hai mắt cô cực kỳ đau nhói.

Cô không cam tâm cứ từ bỏ như vậy. Cô sực nhớ hình như có một số thần chú có thể cứu người được truyền thừa lại, ôm tâm lý muốn chữa ngựa chết thành ngựa sống, cô lập tức lục lọi những thần chú đó.

Thầm niệm thần chú, vận hành linh lực, đặt cánh tay mang theo linh lực của mình lên đầu Dương Sí, để linh lực mang theo thần chú khu trừ ốm đau trên người anh.

Ngay tại khoảnh khắc cô đặt bàn tay của mình lên trán Dương Sí, giữa trán Dương Sí đột nhiên tuôn ra một luồng ánh sáng vàng hút chặt tay cô.

“A Sí?!!”

Bình Luận (0)
Comment