Tiểu Tuyết và Đại Bạch cực kỳ cảnh giác, ngay khi Dương Sí vừa ngồi bật dậy là cả hai cũng đều tỉnh dậy. Tuy nhiên Tiểu Tuyết sau khi nhìn thấy người đang ngồi đó là Dương Sí, nó ngay lập tức cụp mắt xuống không để ý tới anh nữa, tiếp tục nhắm mắt lại đi ngủ.
Đại Bạch thì lại không ngủ được.
Không vì cái gì hết, chính là bởi vì đôi mắt màu vàng kim của người đàn ông tên là Dương Sí này vô cùng quen thuộc, thậm chí ngay cả cái tên giống nhau cũng làm cho người ta cũng cảm thấy cực kỳ chán ghét.
Dương Sí, Xích Dương, hả?
Đôi mắt của Đại Bạch nheo lại.
Ở phía bên kia Dương Sí cũng đang nhìn Đại Bạch, cũng nheo mắt lại.
Con thú nhỏ bé trước mắt mang đến cho anh cảm giác cực kỳ quen thuộc. Đặc biệt là khi đôi mắt hồ ly ấy nheo lại, nó trông giống hệt một gã khó ưa nào đó.
Hai người cứ như vậy lẳng lặng đánh giá đối phương, không người nào ra tay động thủ trước.
Ngược lại, Hàn Sương đang ngủ mơ hồ cảm thấy khát nước nên đã tỉnh dậy trước. Vừa mới ngẩng đầu lên đã nhìn thấy người đàn ông nằm trên mặt đất đã đứng lên, đôi mắt nhìn thẳng về hướng trên giường. Trong lòng Hàn Sương lập tức bốc hoả, nhưng cô sợ mình hét to lên thì sẽ đánh thức em gái của mình dậy, cho nên cô nhanh chóng rón rén vòng qua người em gái mình rồi bước xuống giường.
“Cậu, cùng tôi ra ngoài này.”
Lúc đầu Dương Sí thấy trên giường có nhiều thêm một người, trong lòng không kìm được cảm giác tức giận, đến lúc thấy đó là một người phụ nữ lập tức anh đã bình tĩnh trở lại.
Hai chị em có ngoại hình rất giống nhau, trước đó Hàn Lộ cũng đã nói với anh rằng cô có một người chị gái nữa, cho nên rất nhanh Dương Sí đã đoán ra được thân phận của Hàn Sương.
Khi nghe được chị ấy thấp giọng bảo mình đi ra ngoài, Dương Sí không hề do dự một chút nào, chỉ là luyến tiếc quay đầu lại nhìn người đang nằm ở trên giường rồi mới xoay người đi theo Hàn Sương ra cửa.
Hai người đi thẳng một mạch đến một chỗ mà họ chắc chắn người ở trong nhà không thể nghe thấy được rồi mới dừng lại.
“Vì cậu đã tỉnh rồi nên cậu cõng người đàn ông còn lại trong nhà kia trở về đi, tôi sẽ bảo Bối Bối đưa hai người trở về.”
Trái tim Dương Sí như bị thắt lại, theo bản năng nói câu không được. Anh đã nhớ lại được những ký ức của kiếp này, cũng nhớ tới trước đó mình đã đối xử với Tiểu Lộ như thế nào, bây giờ anh vẫn chưa nói được lời xin lỗi với cô, chưa cầu xin cô tha thứ thì làm sao anh có thể rời đi như vậy được.
Anh vừa mới dung hợp ký ức, thực chất bên trong vẫn là vị thần quân cao cao tại thượng kia, lúc nói chuyện cũng mang theo một khí thế áp đảo không cho phép từ chối.
Tuy nhiên hết lần này đến lần khác Hàn Sương lại là người ăn mềm không ăn cứng. Nếu như ngày từ đầu Dương Sí dùng lời lẽ mềm mỏng giải thích, sau đó lại van cầu cô thì có thể cô sẽ còn cho phép hai người ở lại trên đảo này thêm một thời gian nữa. Nhưng câu nói không được vừa rồi của Dương Sí thực sự mang tới cho cô một cảm giác không được tốt lắm, ấn tượng của Hàn Sương đối với anh lại giảm đi đáng kể.
“Hừ, cậu nói không được thì chính là không được à? Ở chỗ này còn chưa đến lượt cậu nói chuyện. Nếu tôi đã có bản lĩnh cứu cậu sống lại thì đương nhiên cũng có biện pháp giết chết cậu. Nếu không muốn chết thì mau rời khỏi đây ngay.”
Hàn Sương nghiêm mặt, những lời nói ra thì còn lạnh hơn cả tuyết đang rơi đầy trên đất. Dương Sí lấy tay xoa cái đầu đau nhức, giọng nói trở nên nhẹ nhàng hơn.
“Tôi sẽ đi, nhưng mà tôi muốn được gặp Tiểu Lộ nói với cô ấy mấy câu đã rồi đi.”
Trong lòng Dương Sí cực kỳ nôn nóng, anh lại cảm thấy hoảng hốt khi nhớ tới ánh mắt của Tiểu Lộ ngày ấy khi rời đi, anh có một linh tính, nếu như lúc này không thể giải thích rõ ràng thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, đây tuyệt đối không phải là cái mà anh muốn nhìn thấy.
Kết quả lại không ngờ tới anh sẽ trở nên mềm mỏng như vậy, nhưng Hàn Sương cũng không định thay đổi quyết định, vẫn khăng khăng bắt anh phải lập tức mang người rời đi. Một người nhất quyết, một người không chịu, bầu không khí giữa hai người càng ngày càng khẩn trương căng thẳng hơn.
Lúc này, cửa của căn nhà gỗ mở ra.
“Chị ơi, chị ở đâu thế?”
Giọng nói dịu dàng ôn nhu ngay lập tức đã đánh trúng vào trái tim của Dương Sí.