Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 369 - Chương 369. Là Giả Thôi 1

Chương 369. Là giả thôi 1 Chương 369. Là giả thôi 1

“Chị ơi không có việc gì thì nhắc đến anh ta làm gì, chị yên tâm đi, em không nghĩ đến anh ta đâu mà.”

Người kia đã thức thời không lên đảo nữa, có lẽ là biết mình đã nhìn thấu anh ta rồi nên không dám tới đây nữa.

Anh ta không phải là A Sí thật sự, mình cần gì mà cứ giữ chặt không buông như vậy chứ?

“Nếu đôi mắt của em tốt hơn một chút thì sẽ đi chung với chị. Nhưng mà bộ dáng em bây giờ như thế này, nếu mấy người đó thấy được lại hỏi này hỏi kia, em không muốn nói nhiều về chuyện đó. Chị mà đi thì mấy người đó cũng không quá quen thuộc với chị nên cũng không tiện quấn lấy chị mà hỏi cái này cái kia được.”

Hàn Lộ hiển nhiên đã quên mất Hợp Khương không quản quen biết hay không quen biết kia.

“Được rồi…”

Hàn Sương không quá muốn đi, dù sao thì ở tộc Bạch Hổ cô cũng không quen biết người nào cả, nhưng mà thấy em gái mình có vẻ rất lo lắng cho mẹ của Dương Sí, nghĩ rằng mình cũng nên đi qua đó xem thử một chút để cho em gái mình có thể yên tâm được.

“Vậy lát nữa chị cùng với Bối Bối đi ra ngoài kéo hai lưới cá trở về.”

Hàn Lộ lắc đầu.

“Không cần đâu, chút nữa chị xuống biển bắt mấy con cá là được rồi. Kéo cả lưới cá lớn đến làm gì, chúng ta cũng không phải là làm từ thiện.”

“Từ thiện là cái gì? Làm như thế nào?”

Hàn Sương lúc này giống như một đứa trẻ thích tò mò khám phá. Cô phát hiện sau khi em gái mình tiếp nhận truyền thừa, đột nhiên biết được rất nhiều thứ kỳ lạ, thỉnh thoảng sẽ nói một vài từ mà cô thật sự chưa từng được nghe qua, làm cho cô vừa hiếu kỳ lại vừa hâm mộ.

“Từ thiện…Từ thiện có nghĩ là mình tặng không cho ai đó cái gì ấy.”

Em bé tò mò tỏ vẻ đã hiểu được.

Hai chị em lại nói chuyện thêm một lúc, sau khi thảo luận về những chuyện sẽ làm vào buổi chiều, tinh thần Hàn Lộ không còn lại bao nhiêu nữa. Cô nhanh chóng đi xuống đáy biển để tĩnh dưỡng.

Hàn Sương lại bắt đầu đào móng nhà.

Trước đó cô đào quá nông, đầu gỗ cũng không buộc chặt nên chỉ cần dựa vào là đã có cảm giác lung lay, thật sự rất mất mặt nên lúc này cô muốn đào sâu thêm một chút, rửa nhục lúc trước.

Mắt của em gái cô không thể chữa khỏi trong một thời gian ngắn được nên các cô ấy còn phải ở lại trên đảo này trong một thời gian tương đối dài. Chỗ ở đương nhiên là cần phải làm tốt một chút, cho dù chỉ là ở đây mấy tháng thôi.

Hiện tại căn nhà gỗ mà hai người đang ở cũng có thể đủ cho hai người ở trong đó, nhưng cộng thêm Đại Bạch và Tiểu Tuyết, còn có càng ngày càng nhiều đồ khô cất trong đó, căn nhà liền không đủ chỗ ở.

Hàn Sương cùng Tiểu Tuyết hì hà hì hục đào cả buổi chiều, móng nhà lúc này cũng sâu hơn lúc trước không ít. Mắt thấy sắc trời đã sắp tối, cô mới vỗ vỗ bùn trên người ném cái cào đơn giản kia rồi trèo lên trên.

Mà giờ phút này Đại Bạch đã bắt được một đống cua đang nướng ở bên đống lửa chờ cô ở đó. Cảnh tượng trước mắt thật sự làm cô không cảm động không được. Duỗi tay ra liền ôm Đại Bạch vào trong ngực, hôn mấy cái thật mạnh vào mặt anh ta.

“Đại Bạch nhà ta thật đúng là hiền huệ, nếu như mày có thể biến thành người thì tốt biết bao.”

Đại Bạch bị một trận loạn hôn kia làm cho lung lay tâm thần, đột nhiên lại nghe được lời cuối cùng của cô ấy, trong lòng giật thốt. Nếu như Hóa Sinh mở ra phương tiểu giới này tìm được mình, vậy thì mình liền có thể khôi phục lại chân thân, chờ đến sau khi khôi phục chân thân lại được rồi thì sẽ…

Không đợi cho anh ta nghĩ ra được sau khi khôi phục chân thân thì sẽ làm cái gì, liền nghe Hàn Sương bổ sung thêm một câu.

“Biến thành một em gái nhỏ, chị cũng sẽ thương em.”

Đại Bạch: “…”

Giờ phút này trong lòng anh ta là một mảnh tĩnh lặng như nước, mặc cho người phụ nữ kia có hôn đến thế nào cũng không hề phản ứng.

Quỷ mới muốn làm em gái cô, bản thần quân chính là đàn ông! Đàn ông đấy!

Ôi, cái người phụ nữ chết tiệt này chính là có bản lĩnh chọc tức anh ta đây mà. Không để ý đến cô ấy không để ý đến cô ấy nữa.

Nói là không để ý tới cô ấy, kết quả là không được bao lâu lại quấn lấy Hàn Sương nằm sấp trên vai cô ấy. Một đôi mắt hồ ly bất thiện nhìn chằm chằm vào Tiểu Tuyết đang muốn tranh sủng với mình.

Nhìn chằm chằm cho đến khi Tiểu Tuyết toàn thân run rẩy ngồi cách Hàn Sương xa một chút mới xem như là yên tĩnh.

Bình Luận (0)
Comment