Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 370 - Chương 370. Là Giả Thôi 2

Chương 370. Là giả thôi 2 Chương 370. Là giả thôi 2

Hàn Sương không hề biết đến cuộc tranh đấu giữa hai con thú này, cô chỉ ăn một vài thứ đơn giản rồi lại bắt đầu đi cuốn sợi giao tiêu.

Nhưng mà hôm nay cô cảm thấy hơi mệt, chỉ cuốn được một chút liền không thể cuốn được nữa rồi.

Vừa lúc Đại Bạch lắc lư đến trước mặt cô, còn liên tục cọ cọ vào người cô muốn cô ôm mình, cô liền lấy sợi giao tiêu trói vào trong người Đại Bạch, bảo Đại Bạch đi vòng quanh bãi cát, tự mình rút lên rồi cuốn nó lại.

Đại Bạch nhận mệnh đi một vòng ở trên bãi cát.

Mặc dù tốc độ rút sợi giao tiêu kia không nhanh, anh ta cũng không cần phải xoay quá nhanh, nhưng vẫn bị choáng đầu hoa mắt. Cũng không biết anh ta phải xoay bao lâu mới ngừng lại được.

Khi tháo những sợi giao tiêu quấn quanh người mình ra, Đại Bạch nằm bệt ở trên bãi cát, bốn chân lắc lư, toàn thân mềm nhũn nhìn mấy ngôi sao trên bầu trời đang không ngừng xoay tròn.

Trong lòng anh ta đột nhiên có một ý nghĩ vô cùng rõ ràng xuất hiện trong đầu.

Chờ sau khi anh ta khôi phục lại chân thân, nhất định phải để cho người phụ nữ này lăn qua lộn lại, giày vò một lần để cô ấy cũng phải cảm nhận được cảm thụ của mình lúc này.

Ý nghĩ này vẫn luôn đồng hành với anh ta cho đến khi khôi phục lại được chân thân. Đương nhiên cái này cuối cùng cũng có thể coi như là thực hiện được.

Những chuyện này đều là nói sau.

Sáng sớm hôm sau, Hàn Sương liền mang theo mấy con cá lớn mà mình bắt được đi ra ngoài.

Nghe em gái mình nói bởi vì hôm nay trời lạnh, người của tộc Bạch Hổ không có việc gì sẽ đều ở trong sơn động, cho nên cô còn đặc biệt dẫn theo Tiểu Tuyết đi cùng với mình để lát nữa nó sẽ dẫn đường cho mình lên núi.

Còn về phần Đại Bạch luôn dính người kia, hôm nay không biết là có chuyện gì xảy ra mà sống chết không chịu đi cùng với cô, nó đã như thế thì cô cũng dứt khoát không mang nó theo nữa.

Đại Bạch không chịu đi lên núi, đương nhiên chính là sợ gặp phải đối thủ một mất một còn của mình. Ở trên đảo thì ít ra anh ta còn có hai chị em Hàn Lộ che chở cho mình, nhưng khi đi ra ngoài đến tộc Bạch Hổ, đó chính là địa bàn của Dương Sí, nếu Dương Sí bắt mình lại ngược đãi một hồi, vậy thì lúc đó liền thảm rồi.

Càng nhớ rõ có một lần hai người đánh nhau, mình không cẩn thận đá trúng chỗ yếu hại nửa người dưới của anh ta, lúc đó anh ta đã nói rằng sẽ có lúc chặt mình ra thành trăm mảnh.

Nghĩ đến đây, Đại Bạch liền run rẩy, vội vàng tiến đến bên cạnh Hàn Lộ.

Lúc này Hàn Sương đã cập bờ.

Từ xa đã nhìn thấy bên bờ biển bốc lên từng đống lửa cháy rừng rực, làm gì giống với lời em gái cô nói rằng tộc Bạch Hổ sẽ không đốt lửa chứ?

Đợi cho Bối Bối bơi đến gần hơn, Hàn Sương càng lúc càng ngạc nhiên hơn nữa.

Tại sao ở trên bờ biển lại có nhiều người như vậy? Không phải em gái mình nói họ đều núp ở trong sơn động tránh rét sao?

Cô không hiểu gì hết.

Hợp Khương đang bận bịu đào ngao biển ở trên bờ đột nhiên nghe thấy người bên cạnh nói rằng trên biển có người đến. Cô ấy lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía đó, không thấy rõ khuôn mặt nhưng nhìn ra được người đến đây là một giống cái.

Người tới là ai thì không cần nghĩ nữa rồi, nhất định đó chính là Hàn Lộ!

Hợp Khương hưng phấn bỏ lại cái xẻng nhỏ bằng gỗ ở trong tay, chạy về phía người vừa tới.

“Tiểu Lộ! A? Là chị Sương à?”

Cô ấy lập tức nghi ngờ nhìn về phía trong biển ở sau lưng Hàn Sương, nói với giọng thất vọng: “Chị Sương, tại sao Tiểu Lộ lại không tới đây thế?”

“Con bé à, thân thể nó có chút không được thoải mái nên tôi bảo nó nằm nghỉ ngơi một lát. Con bé nói rằng cô cả tháng nay không thấy lên đảo tìm con bé, nhất định là trong tộc đã xảy ra chuyện gì rồi nên bảo tôi đến đây xem thử tình hình một chút.”

Hàn Sương nói xong lại đưa mấy con cá trong tay cho Hợp Khương.

“Có ba con là để cho mẹ của Dương Sí, những con còn lại thì cứ tùy cô phân chia.”

Trong lòng Hợp Khương ấm áp, cũng không từ chối tiếp nhận mấy con cá kia. Sau khi xoay người đưa cá cho anh trai của mình, cô liền dẫn Hàn Sương đến ngồi ở bên cạnh đống lửa.

Thời gian gần đây xảy ra rất nhiều chuyện, Tiểu Lộ không nghe được cũng không sao. Cô ấy sẽ nói tỉ mỉ rõ ràng cho chị Sương nghe là được rồi. Nếu như chị Sương nghe được, nhất định Tiểu Lộ cũng sẽ biết.

Hàn Sương nghe Hợp Khương kể chuyện đến say sưa, chỉ là đến lúc Hợp Khương nói đến Dương Sí thì lập tức ngắt lời.

“Cô nói cái gì? Dương Sí đã rời khỏi tộc Bạch Hổ đã hơn một tháng rồi à?”

Bình Luận (0)
Comment