Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 372 - Chương 372. Hóa Sinh Tìm Đến 2

Chương 372. Hóa Sinh tìm đến 2 Chương 372. Hóa Sinh tìm đến 2

Người đàn ông kia có thể mặc kệ Cáp Nhĩ, nhưng bản thân cô thì lại không thể mặc kệ bà ấy được. Cứ coi như là nhìn vào quan hệ tình cảm của mình với A Sí trước đó, hơn nữa Cáp Nhĩ còn đã từng đối xử tốt với cô như vậy, cô không thể để Cáp Nhĩ tiếp tục trải qua cuộc sống như thế được.

Có thể bây giờ bà ấy vẫn còn lại một ít thức ăn dự trữ, nhưng cũng không thể ăn được quá mấy ngày. Dù sao thì bà ấy cũng đã đem phần lớn thịt sói thịt báo của mình đến cho cô rồi.

Cáp Nhĩ vừa hòa ái vừa thân thiện kia còn tưởng rằng mối quan hệ giữa cô và con trai bà ấy vẫn còn rất tốt, có gì tốt cũng đều nghĩ đến cô đầu tiên.

Hàn Lộ cảm thấy hơi áy náy, hạ quyết tâm muốn đón bà ấy đến đây.

Ở trên đảo ít nhất là sẽ không lạnh, còn có thể được ăn đồ ăn nóng nữa. Nếu như bà ấy cảm thấy nhàm chán, sau khi ăn uống xong rồi còn có thể để Bối Bối đưa bà ấy trở về tộc Bạch Hổ.

“Chị à, có được không?”

Mặc dù là em gái mình đang hỏi mình, nhưng Hàn Sương cũng biết, em gái mình đã quyết định như thế rồi nên cũng không ngăn cản nữa. Cả hòn đảo lớn đến như thế, ở thêm một người nữa cũng không sao. Hơn nữa ngôi nhà mới của họ cũng chẳng mấy chốc sẽ xây xong rồi.

Đến lúc đó cô và em gái sẽ ở trong căn nhà lớn, căn nhà gỗ nhỏ kia để cho mẹ Dương Sí ở là vừa vặn.

Nhưng mà…

Nếu là Dương Sí trở về, nhất định cậu ta sẽ lên đảo để tìm mẹ mình. Cho nên, chẳng lẽ em gái cô không nghĩ đến điều đó sao?

Đến lúc đó chẳng phải là…

Hàn Sương bất đắc dĩ cười cười với em gái mình, đáp ứng với em gái mình rằng ngày mai cô sẽ đi đến tộc Bạch Hổ đón mẹ của Dương Sí lên đảo.

Hai chị em vừa bàn bạc xong lập tức trở nên bận rộn.

Hàn Sương là phải nhanh chóng dựng nhà lên, Hàn Lộ thì phải chuẩn bị làm một cái nệm mới.

Giường ở trong căn nhà gỗ nhỏ là dùng gỗ lót bên dưới, lại trải thảm cỏ đan bằng cỏ khô lên trên làm nệm, cuối cùng lại dùng vải giao tiêu trải lên trên, độ cứng vừa phải, nằm trên đó cũng không bị cỏ khô làm xước da.

Nhưng giường kia chỉ đủ rộng để cho hai người nằm lên đó, nếu thêm một người nằm lên nữa là sẽ bị chật. Nếu như Cáp Nhĩ ngủ ở trên giường, mình và chị gái lúc đó sẽ phải ngủ ở trên mặt đất.

Bản thân cô thì thấy không sao cả, nhưng chỉ sợ đến lúc đó chị gái cô sẽ không đồng ý. Đẩy tới đẩy lui rồi sẽ khiến cho Cáp Nhĩ lại suy nghĩ thêm.

Cho nên Hàn Lộ định vội vàng làm việc, tối nay sẽ đan một cái nệm bằng cỏ khô trước, sau đó lại dựng một cái giường nhỏ ở trong nhà gỗ để nằm tạm.

Về phần mấy thứ đồ lặt vặt để ở trong nhà gỗ, trước tiên chuyển chúng đến để ở trong sơn động là được rồi.

Sau khi chuyển xong đồ vật, Hàn Sương lại nhìn hai con thú màu trắng đang nằm ở trước giường. Đột nhiên cảm thấy mỗi ngày hai con thú này cũng choán chỗ không ít.

Để cho bọn chúng chuyển đến cái ổ ban đầu của Tiểu Tuyết là được rồi.

Lại nói đến cái ổ của Tiểu Tuyết, bởi vì kích thước nhỏ nên dễ xây, ngược lại lại xa hoa hơn rất nhiều so với căn nhà gỗ nhỏ. Có thêm Đại Bạch nằm trong đó vẫn còn rộng rãi.

Đêm hôm đó, ngay khi Đại Bạch nhảy lên giường chuẩn bị nằm xuống, Hàn Sương liền ôm nó xuống.

“Từ hôm nay, ban đêm mày cùng với Tiểu Tuyết phải nằm trong cái ổ ở bên ngoài.”

Hàn Sương ôm Đại Bạch mở cửa bước ra ngoài, Tiểu Tuyết vừa lúc cũng đang chui vào trong ổ chuẩn bị nghỉ ngơi.

Đại Bạch hai mắt đều trừng to, người phụ nữ này bảo mình cùng với con hổ cái này ngủ chung trong một cái ổ à?

Tuyệt đối không được!

Anh ta bắt đầu không ngừng giãy dụa, hét toáng lên.

Mấy tiếng chi chi nha nha vang lên liên tục làm cho Hàn Sương cũng cảm thấy phiền, lập tức đánh mông anh ta mấy cái.

“Nếu mày còn náo loạn nữa thì tao liền lột da mày đem ra nướng ăn.”

Một chút uy hiếp này vào trong tai của Đại Bạch hoàn toàn không hề có nửa điểm uy hiếp nào. Dù sao muốn anh ta ngủ cùng với con hổ cái kia, tuyệt đối là không thể!

Nếu chẳng may nó nổi lên sắc tâm, ép buộc mình thì phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ người phụ nữ kia không hề lo lắng chút nào đến chuyện đó sao?

Đại Bạch thà chết không chịu nghe, Hàn Sương có đánh mông cũng không chịu, không còn cách nào khác, cũng không thể thật sự đem nó đi nướng ăn được, Hàn Sương đành phải mang Đại Bạch trở lại căn nhà gỗ.

“Vật nhỏ này không chịu ở chung trong ổ cùng với Tiểu Tuyết.”

Bình Luận (0)
Comment