Hàn Lộ híp mắt cười nói: “Nó không chịu thì thôi, trong cái ổ kia có hơi thở của Tiểu Tuyết, ý thức lãnh địa của loài hổ hình như rất mạnh, nếu để Đại Bạch ở trong đó lát nữa chúng nó đánh nhau cũng không hay lắm.”
Đại Bạch vừa nghe được mấy lời này lập tức từ trong ngực Hàn Sương nhảy xuống, nhảy lên chân của Hàn Lộ.
Vẫn là cô em gái này nói chuyện lọt tai hơn hẳn.
Hả?
Một cỗ khí tức cực kỳ hùng hậu đang tìm kiếm ở gần đó, dường như là đang tìm kiếm thứ gì đó.
Khí tức này Đại Bạch vô cùng quen thuộc, chính là thị tiên Hóa Sinh ở trong điện thần thú của anh ta. Theo bản năng, anh ta liền thu liễm khí tức của toàn thân, không muốn bị người đó phát hiện.
Anh ta cũng không hiểu tại sao mình lại làm như vậy. Rõ ràng Đại Bạch đã trông ngóng Hóa Sinh từ rất lâu rồi, chỉ cần Hóa Sinh vừa tìm tới thì ngay lập tức mình có thể quay trở về thiên giới được rồi.
Nhưng hiện tại người mình chờ đợi đã đến, nhưng Đại Bạch lại nhận ra mình không hề vui mừng như tưởng tượng. Hoàn toàn là theo bản năng che dấu đi khí tức của bản thân.
Chờ cho đến khi khí tức của Hóa Sinh biến mất, Đại Bạch mới đột nhiên tỉnh táo lại.
Nhìn xem anh ta đã làm ra cái chuyện ngu xuẩn gì rồi này?
Hóa Sinh đã tìm đến tận đây, đáng ra anh ta phải đi cùng Hóa Sinh mới phải. Nếu như vẫn ở lại chỗ này thì mãi mãi chỉ là một con hồ ly nhỏ bé mặc cho người ta xoa bóp nhào nặn mà thôi. Làm sao có thể sánh với trở về thiên giới làm một thần quân tiêu dao thoải mái được.
Tại sao vừa rồi anh ta lại ngu xuẩn đến như vậy???
Trong mũi Đại Bạch lập tức cảm thấy chua xót, hai con mắt hồ ly nhanh chóng chứa đầy nước mắt.
Anh ta cũng không ngốc, lập tức hiểu được mình có lẽ là đã thích người phụ nữ tên là Hàn Sương này. Chính là bởi vậy nên anh ta mới càng thêm cảm thấy chua xót.
Người phụ nữ kia cho tới tận bây giờ vẫn chưa từng nhìn thẳng vào chính mình. Ở trong mắt cô ấy, mình chẳng qua chỉ là một con thú nhỏ, một cái đồ chơi nho nhỏ mà cô ấy thuận tay nuôi dưỡng mà thôi.
Mình tại sao phải vì một người phụ nữ như vậy mà ở lại đây chứ?
Đại Bạch đang ngồi ở chỗ này hối hận không thôi, Hàn Sương thình lình nhìn thấy hai mắt Đại Bạch đang ngậm đầy nước mắt, lập tức sửng sốt.
Không phải là cô chỉ muốn cho nó chen chúc với Tiểu Tuyết ngủ chung trong một cái ổ thôi sao, tại sao nó lại đau lòng đến như vậy?
Hàn Sương từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy dáng vẻ đau lòng như thế này ở trên người Đại Bạch, lập tức cũng đau lòng theo, cô vội vàng ôm Đại Bạch qua ôm vào trong ngực.
“Không qua đó thì không qua đó, khóc cái gì chứ? Nhìn cái dáng vẻ hẹp hòi của mày này.”
Giọng nói của cô so với ngày thường càng thêm dịu dàng hơn, lại thêm động tác vuốt ve dịu dàng kia nữa, Đại Bạch đáng xấu hổ kia liền khuất phục.
Quên đi, để cho Hóa Sinh kia lại tìm thêm mấy ngày nữa, để mình ở lại bên cạnh người phụ nữ này thêm một thời gian nữa rồi lại trở về thiên giới.
Đại Bạch thoải mái rung rung lỗ tai, an tâm thoải mái ngủ thiếp đi trong lòng Hàn Sương.
Mà giờ khắc này thần thức của Hóa Sinh vừa vặn rơi xuống hòn đảo nhỏ mà bọn họ đã từng ở trước kia. Chân thân của Hóa Sinh không thể xuống hạ giới, chỉ có thể bằng thần thức dò tìm ở khắp nơi. Vừa mới tới gần hòn đảo nhỏ này thì anh ta đã nhận ra được một cỗ khí tức của điện hạ, không mất bao lâu liền tìm được một đống lông hồ ly quen thuộc.
Nhìn bộ dạng này thì có lẽ điện hạ đã rời đi một khoảng thời gian rất dài rồi.
Cho dù như thế nào thì cũng coi như là một thu hoạch rất tốt. Ít nhất là anh ta có thể xác định được điện hạ đang ở bên trong phương tiểu giới này.
Chỉ cần anh ta nghiêm túc tìm kiếm, nhất định sẽ sớm tìm ra được tung tích của điện hạ thôi.
Hóa Sinh lập tức thở phào nhẹ nhõm, tâm tình nôn nóng cuối cùng cũng bình ổn trở lại. Có trời mới biết lúc anh ta phát hiện đại vu của các tiểu giới đều không thể câu thông được với điện hạ, trong lòng anh ta đã hoảng sợ đến mức nào.
Sau khi cầu xin Hạo Lan thần quân mượn được Tố hồi chi nhãn nhìn xem thử, lúc đó mới phát hiện ra chân thân của điện hạ nhà mình thế mà lại bị rơi xuống hạ giới.
Mấy vị thần tiên ở trên thiên giới cho dù pháp lực cao hay thấp, mấy phương tiểu giới nhỏ bé kia đều không thể dung nạp được. Cho nên khi điện ra rơi xuống phương tiểu giới này, tất nhiên sẽ bị phong ấn thần lực, hóa thành nguyên hình.
Mục tiêu của Hóa Sinh chính là đem toàn bộ hồ ly ở trong phương tiểu giới này kiểm tra thử một chút.
Nếu như không tìm được điện hạ trở về, còn không biết bao nhiêu tiểu giới sẽ bị đại loạn đây.