Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 375 - Chương 375. Đón Mẹ Dương Sí Lên Đảo 2

Chương 375. Đón mẹ Dương Sí lên đảo 2 Chương 375. Đón mẹ Dương Sí lên đảo 2

Hàn Sương thật sự cảm thấy may mắn hôm nay mình đã tới sớm, nếu không thì bà ấy một mình nằm trong sơn động như thế này không biết phải đến lúc nào mới có thể được người ta phát hiện.

Bây giờ đang ở trong tộc Bạch Hổ, nếu cô muốn mang người đi cần phải được tộc trưởng cùng với đại vu của tộc Bạch Hổ chấp nhận. Vừa lúc cô cũng muốn đi tìm đại vu đến xem tình trạng của Cáp Nhĩ như thế nào.

Lão tộc trưởng đối với chuyện cô muốn mang người đi đáp ứng rất sảng khoái. Đại vu cũng đã xem bệnh cho Cáp Nhĩ, ánh mắt chớp chớp, nhìn cũng không biết là có chuyện gì xảy ra không?

“Đại vu, bà ấy thế nào rồi?”

“Chỉ là nóng sốt bình thường thôi.”

Nghe nói là nóng sốt bình thường, tảng đá trong lòng Hàn Sương lập tức rơi xuống, lập tức cõng người xuống núi.

Nhưng cơn sốt đơn giản này, đến khi trời tối cũng không thấy bà ấy tỉnh lại.

Hàn Lộ đun một nồi nước sôi, thỉnh thoảng lấy một miếng da thú tẩm nước ấm lau đi lau lại trên thân Cáp Nhĩ.

Cái này cũng có hiệu quả, đến nửa đêm thì cuối cùng Cáp Nhĩ cũng đã bớt sốt rồi.

Bây giờ trong phòng có đốt lửa, lại có giao tiêu của bọn họ đắp lên, toàn thân Cáp Nhĩ ấm áp rốt cuộc cũng dần dần tỉnh lại.

Vừa mở mắt ra nhìn thấy Hàn Lộ đang chăm sóc cho mình, Cáp Nhĩ vô cùng cảm động, muốn ngồi dậy để nói chuyện, kết quả là trên thân không có chút sức lực nào, chỉ có thể vịn vách tường hơi nhích lại gần.

Hai người đang khe khẽ nói chuyện một lát, bụng của Cáp Nhĩ đột nhiên kêu lên mấy tiếng ùng ục, khiến cho bà ấy xấu hổ đến nửa ngày cũng không dám nhìn vào mắt Hàn Lộ.

Hả? Mắt sao?

Mắt của con bé!

Cuối cùng thì Cáp Nhĩ cũng đã tìm ra được cái mà bà ấy thấy là lạ là ở chỗ nào.

Vừa rồi lúc bà ấy tỉnh lại, Tiểu Lộ cũng đang ngồi ở mép giường, ánh mắt con bé giống như đang nhìn mình nhưng lại không có nửa phần thần thái ở trong đó.

“Tiểu Lộ, mắt của con là bị làm sao vậy?”

Hàn Lộ khẽ giật mình, trả lời một cách mơ hồ: “Không có chuyện gì đâu ạ, con bị thương nhẹ một chút, tạm thời không nhìn rõ được thôi. Sẽ sớm ổn thôi ạ.”

Thấy cô nói với vẻ thoải mái như vậy, Cáp Nhĩ cũng yên lòng.

“Hôm nay phải nói là may mà nhờ có hai chị em con. Tối hôm qua mẹ vẫn còn khỏe lắm, đến nửa đêm không biết vì sao đột nhiên thấy trong người ớn lạnh, trên người cũng không còn chút sức lực nào, muốn gọi người đến giúp cũng không thể mở miệng gọi được, đến lúc trời rạng sáng thì cả người đã mê man không còn tỉnh táo nữa rồi. Nếu như không phải là đúng lúc đó có Hàn Sương tìm tới thì cái mạng già này của mẹ e rằng cũng không còn nữa rồi.”

“Mẹ già ở chỗ nào chứ? Mẹ lại nói đùa nữa rồi.”

Hàn Lộ vừa cười lại vừa nhúng ướt cái khăn bằng da thú đưa qua để cho Cáp Nhĩ lau mồ hôi trên trán.

“Mẹ mê man bất tỉnh cả đêm rồi, chắc hẳn bây giờ mẹ đói bụng lắm rồi phải không? Sáng nay con có nấu canh trứng gà cùng với một ít cá hoa vàng chiên giòn. Để con bảo chị gái mang tới đây cho mẹ.”

Mắt của cô bây giờ nhìn không thấy gì hết, vì vậy việc bưng thức ăn này đúng là đã lâu lắm rồi cô không đụng vào.

Hàn Sương ở bên ngoài vừa nghe em gái mình gọi nhờ mình giúp đỡ, lập tức bước vào phòng, đem cá hoa chiên giòn cùng với canh trứng bưng đến trước mặt Cáp Nhĩ.

Cá hoa chiên vừa giòn vừa thơm, lại ăn cùng với canh trứng gà thanh đạm, vừa không ngấy lại vừa no bụng.

Đã rất lâu rồi Cáp Nhĩ chưa được ăn một bữa ăn ngon miệng đến như vậy. Những món ăn mà Hàn Lộ chuẩn bị trước đó hầu như đều được bà ấy ăn sạch sẽ.

Hàn Lộ thấy một bàn cá kia gần như đã sắp ăn hết, trong lòng không khỏi cảm thấy chua xót.

Trong lòng cũng nhiều thêm mấy phần oán trách đối với người đàn ông kia.

Mẹ mình ở trong tộc Bạch Hổ chỉ có thể sống dựa vào một đứa con trai kia, thế mà anh ta lại bỏ mẹ ở đó bỏ đi ra ngoài. Chỉ để lại một đống thịt như vậy thì có ích lợi gì chứ, thịt bị đông cứng như vậy, muốn ăn một miếng cũng không dễ dàng gì. Hơn nữa mẹ lại sống một thân một mình ở trong sơn động, có bị ngã bệnh cũng không ai biết.

Đây là con trai cái kiểu gì thế, đã chiếm lấy thân thể của người ta mà lại không thực hiện trách nhiệm làm con trai của họ. Cứ để như vậy rồi bỏ đi, cũng không biết có còn trở về không nữa.

Lúc Hàn Lộ ý thức được mình đang suy nghĩ cái gì, cả người đều không tốt.

Cô vậy mà lại đang suy nghĩ về người đàn ông đó.

Rõ ràng hai người cũng đã nói chuyện thẳng thắn với nhau, sau này sẽ không có bất cứ quan hệ gì nữa, vì sao cô cứ luôn nhớ về anh ta như vậy chứ?

Hàn Lộ không cảm thấy mình là một người ba lòng hai ý gì cho cam, cô khẳng định chắc chắn rằng mình thích chỉ có một mình A Sí mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment