Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 378 - Chương 378. Thần Thú Trở Lại 1

Chương 378. Thần thú trở lại 1 Chương 378. Thần thú trở lại 1

Một cái giới nhãn đột nhiên xuất hiện như vậy làm cho hai chị em sợ đến mức trứng gà ở trong tay đều bị rơi xuống.

Một thiên tượng rung động đến như vậy, toàn bộ người ở trên phiến lục địa này đều bị hấp dẫn ánh mắt.

Người của ba bộ tộc đang ngồi ăn hải sản nướng trên bờ biển nhìn thấy hiện tượng kỳ lạ trăm năm khó gặp này lập tức ngơ ngác, thịt ở trong miệng ngậm cả nửa ngày cũng quên nhai.

Nhóm bạn lữ đang hì hà hì hục tiến hành chuyện đại sự nhân sinh ở trong sơn động bị dọa đến mức hết cả hứng thú, ngay cả trên người còn chưa thu thập xong hoàn toàn đã tay trong tay chạy đến tụ tập với mọi người trong bộ tộc.

Mà Dương Sí đang thở hổn hển bò lên đến giữa lưng chừng núi, khi nhìn thấy giới nhãn kia, trong nháy mắt liền đoán được Bạch Chiến kia đã trở về thiên giới rồi.

Cũng đúng thôi, tên kia nếu như không trở về thì có thể sẽ phải chịu nghiệt lớn hơn nữa.

Từ sau khi Dương Sí biết được Bạch Chiến cũng đang ở phương tiểu giới này, trong nháy mắt anh liền hiểu được vì sao thiên tai lại xảy ra liên miên như vậy.

Vị trí thú thần không có người tọa trấn, khó trách vừa cháy rừng lại vừa có hạn hán xảy ra.

Rốt cuộc thì anh cũng đã hiểu được mỗi khi đại vu hao tổn tinh thần mà lại có biểu tình bất đắc dĩ đến thế. Đó là bởi vì bà ấy không thể câu thông được với thú thần.

Nghĩ đến việc toàn bộ đại vu ở trên phiến lục địa này cũng giống với đại vu của bộ tộc mình.

Đại vu đã không thể câu thông được với thú thần, như vậy là không thể tế tự, không thể tính toán, không thể trị bệnh. Không cần nghĩ cũng biết các bộ tộc loạn đến chừng nào.

Cũng may là tên kia đã trở về.

Dương Sí lắc đầu, cũng không còn quan tâm cái giới nhãn kia nữa, cúi đầu chuẩn bị tiếp tục lên đường.

Tình trạng của mình với Bạch Chiến kia là không giống nhau. Bạch Chiến kia chính là chân thân vô tình rơi xuống hạ giới, chỉ cần ở bên ngoài có người mở ra kết giới đón anh ta ra ngoài là anh ta có thể rời đi khỏi phương tiểu giới này.

Mà mình là hạ phàm lịch kiếp, chỉ có thể chờ đợi đến lúc nhục thân ở kiếp này tiêu vong, hồn phách mới có thể rời khỏi tiểu giới này trở về thiên giới.

Dù sao thì anh cũng không vội.

Cuộc sống ở trên thiên giới quá mức nhàm chán, làm sao có thể cùng với người trong lòng sống cùng một chỗ trải qua cuộc sống vui vẻ tiêu dao đến như vậy.

Nghĩ đến Hàn Lộ, nhớ lại thời gian hai người ở bên nhau trên đảo, trong lòng anh liền dâng lên cảm giác ngọt ngào đến mức muốn cười.

Nhưng vào lúc này, một âm thanh xé gió hướng về phía anh đánh tới.

Dương Sí theo bản năng nghiêng người sang một bên tránh thoát, anh quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện thứ ở trong ánh sáng đỏ rực bắn tới đây đúng là Xích Diễm mà đã đi theo mình cả mấy vạn năm.

“Xích Diễm! Tại sao mày lại xuống đây?”

Ánh sáng đỏ rực kia lóe lên, còn chưa kịp truyền lại tin tức gì liền tắt lửa, biến thành một thanh kiếm cổ màu đỏ sậm ảm đạm không còn chút ánh sáng gì rơi xuống đất.

Dương Sí: “…”

Anh quên mất, linh khí ở trong phương tiểu giới này không đủ để cung cấp cho Xích Diễm, cũng không thể dung nạp được thần lực ở trên người Xích Diễm. Nó có thể bay được đến nơi này vẫn là nhờ mượn một ít tiên khí ở xung quanh giới nhãn vừa mới được mở ra ở đằng xa kia.

Hiện tại thần lực của Xích Diễm đã bị phong ấn, khí linh cũng đã bị phong ấn ở bên trong. Bây giờ nó chỉ có thể sử dụng như một thanh binh khí mà thôi.

Tuy nhiên cho dù là như vậy, Dương Sí cũng đã rất thỏa mãn.

Có thể có một thanh binh khí vừa tay, an toàn của anh liền có thể bảo đảm được rồi.

“Xích Diễm, ủy khuất cho mày rồi.”

Dương Sí cười hắc hắc, nắm lấy tên đồng bạn của mình, phất tay chém vào hai bên đường mình đi tới.

Rừng sâu núi thẳm không có người ra vào, một đường này đều là dựa vào chính bản thân anh mò mẫm đi lên. Mấy bụi gai bên đường đã làm anh phải lãng phí rất nhiều thời gian.

Bây giờ đã có Xích Diễm rồi, đó đều là chuyện nhỏ. Chỉ cần một kiếm chém qua liền có thể gọt được cả một mảng lớn.

Ôi, thần binh lợi khí trảm yêu trừ ma, bây giờ lại chỉ có thể đi theo mình dùng để mở đường đi săn bắn, đích thật là ủy khuất cho nó rồi.

Dương Sí có được Xích Diễm, một đường sau đó cực kỳ thông thuận, anh cũng không quan tâm đến việc giới nhãn kia biến mất từ khi nào, dù sao mình cũng không thể quay về được.

Giới nhãn kia kỳ thật cũng không được mở ra quá lâu, bởi vì thần lực của Hóa Sinh không đủ nên người mở giới nhãn kia chính là Hạo Lan thần quân.

Một thần quân chi tôn khi mở giới nhãn kia ra cũng chỉ có thể duy trì vỏn vẹn trong thời gian một nén nhang mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment