Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 394 - Chương 394. Hòa Hảo 2

Chương 394. Hòa hảo 2 Chương 394. Hòa hảo 2

Ngay khi những lời này của Dương Sí vừa dứt, bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng sấm nổ, phảng phất như đang muốn cảnh cáo anh một điều gì đó.

Hàn Lộ ngồi yên không nhúc nhích, lẳng lặng nhìn vào trong đôi mắt của người đang ngồi trước mặt mình.

Nó hoàn toàn khác với những gì cô tưởng tượng trong đầu trước đây.

Cô còn nghĩ rằng có người nào đó chiếm lấy thân thể Dương Sí, còn tưởng tượng xem ánh mắt của người đó sẽ như thế nào, và người đó sẽ dùng ánh mắt như thế nào để nhìn cô.

Trước đây cô thường cho rằng, đó sẽ là là một cảm giác xa cách vô cùng kỳ quái.

Nhưng bây giờ mắt của cô đã tốt hơn và cô đã có thể nhìn thấy mọi thứ, cô mới chợt nhận ra rằng mình đã sai. Người đàn ông này vẫn giống như trước đây, lúc nhìn vào mắt mình, trong mắt anh ấy luôn đong đầy tình cảm.

Mặc dù màu sắc trong đôi mắt của anh ấy đã có sự thay đổi, nhưng cảm giác thì vẫn là như vậy. Làm cho cô cảm thấy hạnh phúc khi cô nhìn thấy nó.

Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, từ trong đôi mắt của anh, Hàn Lộ không nhìn thấy sự giả dối hay lương tâm cắn rứt, chỉ nhìn thấy toàn sự chân thành và một tình yêu rực lửa.

Anh vẫn là A Sí của trước kia…

Một giọt nước mắt nóng hổi từ trong mắt cô chảy ra, lập tức hóa thành hạt châu, rơi vào trên người Dương Chí khiến anh lập tức luống cuống tay chân.

“Đừng khóc, đừng khóc nữa, mắt của em chỉ vừa mới tốt lên! Nếu em thật sự không còn muốn gặp lại anh, anh sẽ đưa mẹ rời khỏi hòn đảo này ngay lập tức. Đừng khóc nữa…”

Dương Sí thật sự lo lắng nếu cô khóc một lần nữa sẽ ảnh hưởng đến đôi mắt, vừa sốt ruột lại vừa đau khổ, ngay cả giọng nói cũng run rẩy lên.

Hàn Lộ nghe anh nói sẽ rời khỏi hòn đảo này cùng với mẹ, bỗng nhiên một chút thương cảm trước đó chuyển thành tức giận. Ngay lập tức liền cúi đầu cắn một cái thật mạnh lên vai anh.

Nhưng …

Cô cắn đến mức quai hàm cũng đau, nhưng tên này thậm chí ngay cả da cũng không bị rách một chút nào.

Cô lại muốn khóc thêm một lần nữa.

Dương Sí vừa mới phục hồi tinh thần lại, liền thấy người trong lòng của mình lại đang bĩu môi. Quay đầu nhìn lên, phát hiện tại nơi bị cắn hiện lên một vòng tròn các dấu răng mờ nhạt, vội vàng vươn cổ ra phía trước.

“Em muốn cắn thì hãy cắn vào đây, không thì cắn vào lỗ tai của anh vậy.”

Hàn Lộ không biết đang nghĩ đến điều gì, mặt ửng hồng hừ lên một tiếng.

“Em không muốn cắn vào cái tai của anh.”

Bộ dạng như vậy thật sự là cực kỳ đáng yêu, phảng phất như thể đã quay trở lại khoảng thời gian mà hai người ở bên nhau trước đó.

Dương Sí to gan nắm lấy tay cô.

“Vậy em còn muốn cắn vào chỗ nào? Anh đều có thể chịu được. Chỉ cần em không còn giận anh, muốn đánh hay làm thế nào anh cũng sẽ chịu được.”

“Em không muốn đánh anh…”

Hàn Lộ thu tay về, nhưng như thể không còn sức lực, không cách nào rút tay ra được. Cô liền tức giận nói: “Không phải là anh nói muốn dẫn mẹ rời khỏi hòn đảo này sao, vậy anh cứ đi đi.”

Dương Sí lúc này đầu óc sáng sủa, làm sao lại không hiểu được đây chỉ là mấy lời nói giận dỗi, làm sao anh có thể rời khỏi đây được.

“Không đi, không đi nữa, em không tức giận nữa thì anh còn đi cái gì.”

Hàn Lộ: “…”

Cô không phải tức giận nhưng cô cũng không muốn mất mặt!

“Nếu anh không đi nữa thì anh đi ra ngoài để chị gái em còn về lại đây.”

Lần này cô cố hết sức và rút tay lại. Đứng dậy đi lấy phần canh cá đang đậy nắp ở trên bàn.

Nói một hồi lâu mới nhớ ra mình còn chưa ăn cơm, thảo nào cảm thấy đói bụng.

Hàn Lộ đưa tay ra và mở nắp quả dừa lên với dáng vẻ mong đợi.

Cô trợn tròn mắt.

Bên trong quả đưa chẳng còn gì!

Chỉ là trống không!

Trống không!

Đại khái là bộ dáng kinh ngạc của cô quá buồn cười nên Dương Sí không nhịn được liền quay đầu cười khẽ. Tiếng cười rất nhẹ nhưng Hàn Lộ cũng đã nghe thấy được. Lập tức nổi cơn tức giận.

Cô thì đang đói bụng sắp chết, món canh mà cô tâm tâm niệm niệm thì lại không cánh mà bay, mà người này thì lại còn cười nữa!

Nếu hôm nay không phải là vì chuyện của anh đã khiến mình tức giận chẳng muốn ăn uống gì như vậy sao? Tất cả đều là do anh hết!

Cảm xúc bị kìm nén quá lâu đến lúc bộc phát ra thì thật là đáng sợ vô cùng. Hàn Lộ đã nhịn cơn tức giận đối với người đàn ông này không phải là một ngày hay hai ngày, lúc này nhào tới chính là một trận cào cấu, cộng thêm vừa đánh vừa gặm cắn.

Bình Luận (0)
Comment