Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 421 - Chương 421. Quay Về Đảo Nhỏ 3

Chương 421. Quay về đảo nhỏ 3 Chương 421. Quay về đảo nhỏ 3

Nghĩ đến A Sí, Hàn Lộ có chút không chờ được nữa. Bốn chữ nóng lòng muốn về cũng không diễn tả được tâm trạng của cô giờ phút này.

Đã tìm được tộc địa, vị trí đại vu cũng có người kế nhiệm, ao thần thú cũng có luôn rồi.

Nơi này đã không cần đến cô nữa...

Vì vậy, khi nghi lễ tế tự kết thúc, hai người cùng quay về sơn động, Hàn Lộ liền nói với chị gái là mình phải đi.

Trong lòng Hàn Sương cực kỳ không nỡ, suýt chút nữa còn rơi nước mắt. Nhưng dù luyến tiếc đến đâu thì cô cũng phải thả người.

Như em gái đã nói trước đó, họ đều đã trưởng thành và có cuộc sống riêng. Em gái đã không ngăn cản cô ấy ở lại tộc Giao Nhân làm đại vu, thì cô ấy cũng không thể ngăn cản em gái trở về đoàn tụ với bạn lữ của con bé.

Dù sao từ nơi này đến đảo nhỏ cũng chỉ mất hai ngày đi đường, nếu nhớ em gái, cô có thể đến đó thăm con bé.

Vì thế, Hàn Lộ đã cưỡi Bối Bối rời đi vào ngày hôm sau.

Cô không biết rằng một điều bất ngờ lớn đang chờ đợi cô trên đảo.

Hai ngày nay, Dương Sí và các tộc nhân đều tất bật bận rộn, rốt cuộc cũng chuẩn bị xong các khối đá dùng để xây tường vây, hỗn hợp con hà trộn với cát cũng đã chuẩn bị tốt. Bức tường vây cao chừng nửa người vừa hoàn thiện, hình thái của cả tòa nhà cũng dần hiện ra.

Tường viện được dựng lên từ đá tảng, phòng ốc bên trong thì một nửa là đá, một nửa là gỗ. Đã kiên cố lại còn có tính thẩm mỹ. Chẳng qua là do mới bắt đầu chưa được bao lâu nên vẫn chưa thấy được dáng vẻ hoàn chỉnh.

Nhưng bất kể là ai đã từng xem qua bản thiết kế của Dương Sí thì không có người nào là không kinh ngạc tán thưởng.

Vừa nghĩ đến chuyện một tòa nhà xinh đẹp sắp được hoàn thành bởi bàn tay của mình, một đám đàn ông liền hưng phấn mười phần như thể được tiêm máu gà. Ban đầu phải mất ba bốn ngày để xây xong tường vây, nhưng với tâm huyết của bọn họ, thời gian đã rút ngắn một nửa.

Nhưng mọi người cũng mệt mỏi quá sức.

Dương Sí cân nhắc đến chuyện có thể làm chậm lại. Dù sao thì hành trình đi và về từ tộc địa của Tiểu Lộ cũng phải mất một tháng, càng đừng nói đến chuyện cô còn có việc cần giải quyết ở bên đó. Nói không chừng ngày cô trở về cũng đã hai tháng rồi.

Bây giờ đã xây xong tường viện, phòng ở bên trong cũng hoàn thành được phân nửa, thật sự không cần thiết phải liều mạng như vậy.

Vì vậy hôm nay mọi người hiếm khi được nghỉ nửa ngày, tất cả đều tranh thủ thời gian thủy triều rút xuống để ra biển đánh bắt các loại hải sản, sau đó tụ lại một chỗ trên bờ biển nướng ăn.

Mùi thơm của thức ăn thoang thoảng trong gió, cách rất xa cũng có thể ngửi thấy.

Hàn Lộ đã cách đảo nhỏ rất gần, và tất nhiên cũng ngửi được. Cô còn thấy trên đảo bốc lên một trận khói xanh, rất rõ ràng là trên đảo có người.

Cô còn tưởng đó là người đàn ông của mình, vừa đặt chân lên đảo liền vui vẻ chạy về phía có ngọn lửa.

“A Sí!”

Hàn Lộ mới hét lên một tiếng, chẳng mấy chốc liền thấy người đàn ông của mình chạy như bay về phía này.

Cô không biết vừa rồi anh đang làm gì, chỉ thấy từng giọt mồ hôi lấm tấm trên vòm ngực màu lúa mạch của anh, hết sức mê người.

Nghĩ rằng trên đảo không có người ngoài, hiếm có khi Hàn Lộ nhiệt tình nhào vào vòng tay anh và hôn anh.

Dương Sí sững sờ trong chốc lát, sau đó lập tức đảo khách thành chủ và hôn cô mãnh liệt khiến người trong ngực gần như thở không nổi.

Hai người tách ra lâu như vậy, tiểu biệt thắng tân hôn, cả hai đều có chút động tình. Chẳng qua Dương Sí vẫn nhớ rõ trên bờ cát vẫn còn một đám người, còn có niềm vui bất ngờ mà anh đã chuẩn bị cho cô.

Vừa định nói chuyện với người trong lòng, anh chợt nghe thấy một câu hỏi dịu dàng từ cô.

“A Sí, em đi lâu như vậy, anh có nhớ em không?”

Dương Sí vẫn chưa kịp trả lời thì sau lưng đã vang lên tiếng hô hào của mọi người.

“Đương nhiên là nhớ rồi!”

Bình Luận (0)
Comment