Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 426 - Chương 426. Nhặt Đá Dưới Biển 1

Chương 426. Nhặt đá dưới biển 1 Chương 426. Nhặt đá dưới biển 1

Lúc Dương Sí nhìn thấy Tiểu Tuyết đi tới, liền biết là nó đến gọi mình ăn cơm, liền kêu gọi những tộc nhân cũng tạm dừng công việc trong tay lại.

Một đám người đã ngửi thấy mùi thơm phiêu đãng trong không khí, bụng của họ cũng sôi lên ùng ục. Nghe thấy Dương Sí nói dừng tay đi ăn cơm, ai ai cũng đều chạy nhanh hơn anh.

Nhìn bọn họ chạy nhanh một cách điên cuồng như vậy, Dương Sí có chút lo lắng cô vợ nhỏ không thể quản lý nổi, sợ bị bọn họ làm ầm ĩ nên anh cũng vội vàng chạy theo.

Vừa nhìn thoáng qua, đã thấy tất cả bọn họ đều ngồi ngay ngắn trên những chiếc ghế bằng cỏ.

Thật sự cũng không thể ngờ tới, đám tiểu tử ầm ĩ này hôm nay lại có thể ngồi yên một cách ngoan ngoãn đến vậy.

Hàn Lộ nhìn thấy người đàn ông của mình tới, liền bưng đến cho anh một phần nhím biển hấp trứng rồi nói: “Ghế cỏ không đủ, anh chịu khó ngồi xổm ăn vậy.”

Dương Sí: “…”

Được rồi, người ngoài mới cần phải khách khí như vậy.

Nhưng không cần thiết phải ngồi trên một chiếc ghế cỏ, chỉ cần mang đến đây một hòn đá và ngồi lên đó là được rồi. Dương Sí đặt phần nhím biển hấp trứng trên tay xuống, chạy đến chỗ bãi đá đằng kia mang về một hòn đá.

Hàn Lộ mặc kệ anh, quay lại đem món nhím biển hấp trứng cùng thìa chia cho chín người đàn ông đang ngoan ngoãn ngồi chờ đợi.

“Đây là món nhím biển hấp trứng, mọi người dùng thìa để nếm thử cái đã, nếu cảm thấy không hợp khẩu vị hoặc ăn không quen thì cũng đừng ăn.”

Hợp Thụ trước kia đã làm thìa gỗ nên đã biết cách dùng nó, sau khi nghe Hàn Lộ nói xong, anh ta liền thử xúc một thìa trứng gà óng ánh trong suốt rồi cho vào miệng.

Ừm!!

Trứng gà thơm mềm và nhím biển cũng có hương vị ngon ngọt, còn ngon hơn nhiều so với món cá nướng mà anh ta đã từng ăn!

Mấy người đàn ông bên cạnh cũng làm theo cách của anh ta, đều bắt đầu nếm thử món trứng hấp nhím biển này. Không có gì ngạc nhiên, tất cả đều bị hương vị tươi ngon đặc biệt này chinh phục

Một phần nhím biển hấp trứng chỉ to khoảng bằng bàn tay chỉ xúc mấy miếng đã hết sạch sành sanh.

Đương nhiên, những thứ này đối với bọn họ là ăn không đủ no.

Đúng lúc đó Dương Sí mang hòn đá quay về, Hàn Lộ liền bảo anh mang nồi canh gà hầm bào ngư và canh thịt mà cô đã nấu xong bưng ra đặt ở giữa những người đàn ông đó.

Vỏ nhím biển vừa mới ăn xong liền có thể dùng làm chén để ăn món canh này.

Hàn Lộ múc cho mỗi người một cái bát to đầy đầy thịt rồi để cho mọi người tự ăn.

“Mọi người sau khi ăn xong cứ lấy thêm mà ăn, những thứ này đều chuẩn bị cho mọi người hết đấy.”

Cua biển, tôm hùm, các loại cá nhỏ đã chất đầy cả một bàn lớn. Mười mấy người ăn vẫn có thể ăn đến no nê.

Hàn Lộ nói xong liền cầm lấy hai con sao biển rồi đến ngồi xuống bên cạnh Dương Sí.

Có cô ở đó mọi người sẽ không thể cảm thấy thoải mái lúc ăn.

“A Sí, anh có muốn thử món này không?”

Dương Sí nhận ra ngay đó chính là sao biển, nhưng anh ấy chưa bao giờ ăn nó, chỉ là hơi sững sờ một chút, đột nhiên có một đầu hổ duỗi qua, cắn lấy con sao biển lớn màu xanh lam kia.

Tiểu Tuyết chưa bao giờ nhìn thấy thứ này, thấy lạ vô cùng, nó chỉ cảm thấy thứ này đẹp như vậy thì có lẽ ăn cũng rất ngon.

Cắn một miếng.

“Phốc phốc!”

Chỉ đơn giản là không khác gì ăn cát cả.

Tiểu Tuyết nhìn chủ nhân của mình với ánh mắt u oán, nếu biết trước thứ này ăn không ngon như vậy thì thà giữ nó lại để chơi. Bây giờ nó đã bị cắn đứt đi một góc trông thật là khó coi, không còn đẹp như trước nữa.

“Ngốc à, thứ này không phải ăn như vậy.”

Hàn Lộ cầm lấy con sao biển màu vàng còn lại, lật ngược nó ra rồi bóc dọc theo những khe hở trên thân nó, để lộ ra những hạt màu xanh xám bên trong.

“Muốn ăn thì ăn cái này này.”

Tiểu Tuyết: “…”

Khó quá, nó không làm được.

Quên đi, nó vẫn cứ nên ăn món cá của nó thôi.

Tiểu Tuyết cắn con cá của mình trong miệng rồi bỏ đi, Hàn Lộ cười khanh khách bóc con sao biển đó và đưa cho Dương Sí.

“Anh có muốn nếm thử không?”

“Món này ăn ngon không?”

Dương Sí tỏ vẻ hoài nghi, bởi một chút mùi thơm cũng đều không có.

“Nếm thử đi…”

Hàn Lộ cầm mấy hạt bên trong con sao biển đưa cho anh với vẻ mặt trông chờ, bộ dạng cô lúc này đáng yêu đến mức cho dù trước mắt có là độc dược thì anh cũng có thể mặt không đổi sắc ăn vào miệng.

Bình Luận (0)
Comment