“Cái nhà này em nghĩ phải mất ít nhất nửa tháng nữa mới xây xong được, đến lúc đó anh mới đi có quá muộn không?”
Cô vốn cũng chỉ thuận miệng nói như thế, nhưng người đàn ông bên cạnh cô lại thực sự nghe vào tai, lại còn nghĩ là thật.
“Đúng là hơi muộn, vậy anh sẽ cố gắng đi sớm nhất có thể. Mọi cái trên đảo phải để lại cho em trông chừng được chứ? Thiết kế ngôi nhà anh đang giữ ở đây, em cũng có ý tưởng của mình, muốn xây như thế nào cũng đều là do em quyết định.”
Hàn Lộ: “…”
“Em thấy anh chính là không muốn đưa em đi cùng!”
Có đôi khi, tính tình của những người phụ nữ là như thế, không thể giải thích được. Chỉ vì những lời nói vừa rồi của Dương Sí mà suốt buổi tối hôm đó Hàn Lộ không hề để ý đến anh nữa.
Mãi cho đến ngày hôm sau, những người tộc Bạch Hổ quay trở lại hòn đào, Hàn Lộ mới nể mặt và nói với anh một vài câu. Những ngay khi những người của tộc Bạch Hổ đã vào hết trong nhà, cô lại trở về với thái độ không để ý đến anh như tối hôm trước đó.
Dương Sí âm thầm cười nhiều lần, nhìn bộ dạng đó của cô, thật khiến người ta muốn trêu chọc. Nhưng cũng sợ thật sự chọc tức cô.
Kỳ thật cũng không hẳn là cô đang tức giận với anh, chẳng qua là cô đang cần một bậc thang để đem chuyện này lắng xuống.
Vì thế anh đành phải giả bộ nghiêm trang bước đến nắm tay cô kéo lại.
“Tiểu Lộ, em có thể giúp anh làm một việc này được không?”
Cơn giận của Hàn Lộ đã sớm biến mất sau một giấc ngủ, lúc này nhìn thần sắc anh cũng không giống như giả vờ, theo bản năng liền gật đầu đáp: “Làm cái gì thế? Anh nói đi.”
“Em giúp anh làm một chút muối.”
Dương Sí sợ cô không nghe hiểu nên đã dẫn cô đi và giải thích một cách cặn kẽ.
Đại khái ý tứ chính là để Hàn Lộ tranh thủ thời gian rảnh thử làm một chút muối, nếu như có thể thành công thì anh sẽ mang theo nó đến tộc Đại Hùng xem sao.
Là một vị thần quân trên thiên giới, Dương Sí thông hiểu vạn vật, nhưng hết lần này đến lần khác anh lại không biết cách làm muối. Anh chỉ nhớ một cách mơ hồ là đun sôi nó lên hoặc phơi nắng. Nếu tự mình đi làm, hẳn là sẽ có thể làm được, nhưng có lẽ sẽ phải mất một thời gian dài đi làm thí nghiệm.
Cô vợ nhỏ của mình luôn luôn có rất nhiều ý tưởng kỳ quái trong đầu, có thể cô ấy sẽ nghĩ ra được một cách nào đó hữu ích hơn.
Hàn Lộ rất chăm chú lắng nghe, nhưng càng nghe lông mày lại càng nhíu lại.
Bởi vì ở thời hiện đại, ở làng chài bên cạnh có một cánh đồng muối lớn, cô cũng đã cùng ông nội đến đó tham quan. Vì thế cô thực sự biết đôi chút về phương pháp làm muối, kết quả là bị A Sí nói vòng tới vòng lui làm cho ngày cả chính mình cũng trở nên mơ hồ.
Hàn Lộ dứt khoát đuổi anh đi, tự mình đi mò mẫm cách làm muối.
Thời tiết gần đây khá tốt, nhưng lại không có nắng to. Do đó phương pháp làm muối bằng cách phơi nắng sẽ không thể làm được. Chỉ có làm thử bằng phương pháp đun sôi nước biển.
Hàn Lộ hì hục mang ra một chiếc nồi đá lớn nhất mà Dương Sí đã làm cho cô, rửa sạch sẽ, nhóm lửa và bắt đầu đổ nước biển vào trong nồi.
Sau khi đổ nước biển vào khoảng được hơn nửa nồi, chỉ ngồi yên lặng và chờ nước sôi. Nhưng chỉ ngồi đó và nhìn vào đống lửa thì thật là nhàm chán, cô liền lấy số quần áo mà mình tự mò mẫm dệt được trước đó tháo ra hết toàn bộ.
Không nhìn thấy gì đúng là rất bất tiện, những quần áo đã dệt trước đây hoặc là bị lệch, hoặc là may không đúng vị trí, bây giờ phải đem ra tháo hết tất cả.
Sau hơn nửa tiếng đồng hồ, nước biển trong chiếc nồi đá cũng đã cạn đi được một nửa. Hàn Lộ lấy thìa khuấy quanh nồi một vòng thật cẩn thận, nhưng không cảm giác được là có muối bên dưới đáy nồi.
Chẳng lẽ phương pháp này không đúng?
Hàn Lộ cảm thấy nghi ngờ và tiếp tục đợi thêm nửa tiếng đồng hồ nữa.
Nước biển trong nồi cạn dần, để lại dưới đáy nồi một lớp màu đen xám nhạt. Nhìn thấy không có chút nào giống muối biển.
Nồi này thất bại rồi, bỏ!
Thứ đó trong nồi chuyển sang màu đen có lẽ là do lửa quá lớn, lần này nên chỉnh lửa nhỏ hơn một chút.
Kết quả là…
Hàn Lộ đun liên tiếp bảy tám nồi nước biển đều bị thất bại, quả thật kiến thức của người dân lao động không phải chỉ để trưng bày cho đẹp. Họ mò mẫm thế nào lại làm ra được loại muối trắng như tuyết ở thời hiện đại. Về phần bản thân mình, bận rộn suốt cả buổi sáng, ngay cả đầu mối cũng còn chưa đụng đến.
Nấu ra được muối mặc dù là có hạt, nhưng đều là những hạt màu xám đen, người khác nhìn thấy chắc còn tưởng đó là thuốc độc.