Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 453 - Chương 453. Cơm Đã Lâu Không Được Nhìn Thấy 2

Chương 453. Cơm đã lâu không được nhìn thấy 2 Chương 453. Cơm đã lâu không được nhìn thấy 2

Cáp Nhĩ không để ý đến con trai mình nữa, tay chân nhanh nhẹn rửa sạch nồi, lại xào một nồi lớn thịt ngao biển.

Sau khi làm xong mấy món ăn, cơm cũng đã vừa chín tới. Dương Sí lúc đó mới mở nắp nồi cơm ra, vừa nhìn thấy lập tức hai mắt Cáp Nhĩ cũng trợn tròn.

Vừa rồi bà ấy chỉ thấy một ít gạo trắng bóng như vậy thôi, tại sao chỉ mới qua một lúc mà đã biến thành cả một đống lớn như vậy rồi?

“Cái này, cái này, cái này…”

“Đây chính là cơm đó mẹ. Mẹ lát nữa phải ăn thử cảm nhận thật kỹ đấy, ăn cơm có thể làm chắc bụng.”

Không ai hiểu con bằng mẹ, ngược lại, tâm tư của mẹ mình như thế nào thì Dương Sí cũng hiểu rõ ràng.

Vừa rồi mình chỉ lấy ra ba nắm gạo, sau khi nấu ra lại biến thành nhiều như vậy rồi, đối với người trong bộ tộc luôn luôn thiếu ăn mà nói thì thực sự cái này có thể coi như là một bảo bối.

Đáng tiếc là số lượng lại không có nhiều, tộc Đại Hùng cũng không có quá nhiều gạo để có thể đổi được, phần nhiều bên đó chính là khoai tây.

Đúng rồi! Còn chưa nấu khoai tây nữa!

Dương Sí lập tức muốn đi ra phía nhà kho để xách một túi khoai tây ra, kết quả là vừa mới ra khỏi cửa liền thấy cô vợ nhỏ của mình đang sốt ruột đi từ trên lầu xuống.

Cô vừa mới ngủ dậy nên đầu tóc rối bù, hình như là đi gấp quá nên ngay cả dép cũng quên mang. Dương Sí sợ cô bị ngã nên vội vàng đi đến đỡ cô.

“Em đi chậm lại chút đi.”

“A Sí!”

Hàn Lộ đáng thương ôm chầm lấy anh.

“Lúc em tỉnh ngủ không nhìn thấy anh, còn tưởng rằng trước đó là em nằm mơ nữa chứ.”

Dương Sí bị lời nói của cô làm cho bật cười, dùng sức véo mặt cô một cái.

“Thế nào, em có thấy đau không, có phải là đang nằm mơ không?”

Hàn Lộ: “…”

Đương nhiên là đau rồi! Không hổ là đại thẳng nam vô địch, cũng đừng có mong chờ gì vào việc anh có thể thông suốt được.

“Hừ!”

Dương Sí không hiểu gì cả, nhìn người trong ngực thở phì phò đẩy anh ra quay người rời đi.

Hả??

Anh lại nói sai cái gì nữa rồi à?

Hàn Lộ còn chưa kịp bước vào trong phòng bếp đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm lừng bốc ra, thèm ăn đến mức nước miếng chảy ra, bụng sôi lên ùng ục.

Vừa đi vào trong phòng bếp đã nhìn thấy một bàn lớn bày toàn đồ ăn, toàn là những món mà cô thích ăn nữa, trong lòng ấm áp đến mức không thể nói nên lời.

“Mẹ, hôm nay sao mẹ không đợi con dậy cùng nấu với mẹ chứ?”

Cáp Nhĩ hiền từ mỉm cười.

“Hôm nay có A Sí phụ mẹ nhóm lửa rồi, một mình mẹ nấu cũng được. Đúng rồi, A Sí ở bên tộc Đại Hùng có đổi được cái gì mà gọi là gạo đó, hôm nay nó cũng có nấu một nồi, con xem thử có muốn ăn không?”

Nói xong bà ấy liền mở nắp nồi cơm ra.

Một nồi cơm trắng bóng làm cho Hàn Lộ cảm thấy choáng váng mắt hoa.

Đã bao lâu cô không được ăn cơm rồi nhỉ?

Hình như là hơn một năm.

Món chính đã ăn trong suốt hơn hai mươi năm, đột nhiên không còn nữa, đương nhiên là cô sẽ thật sự cảm thấy không quen. Nhưng điều kiện ở nơi này có hạn, cho dù không quen cũng chỉ có thể nhịn xuống.

Vốn tưởng rằng cả đời này đều phải ăn khoai lang với hải sản qua ngày, không ngờ hôm nay cô còn có thể ăn cơm.

Đôi mắt Hàn Lộ đỏ hoe nhưng nước mắt cũng không rơi xuống. Chính cô đi lấy chén ra, xúc một chén cơm lớn.

“Mẹ, mẹ cũng ăn với con đi, cái này ăn kèm với thức ăn, ngon lắm.”

Cáp Nhĩ ngẩn người, nhận lấy chén cơm mà Hàn Lộ đưa. Bà ấy quay đầu nhìn con trai mình đang bước vào cửa, luôn cảm thấy bầu không khí có gì đó hơi kỳ lạ.

Dương Sí chớp mắt, hơi có vẻ chột dạ đi đến trước bếp lò, chủ động tiếp nhận công việc múc cơm, múc hai chén cơm đặt lên trên bàn.

Trong lòng Hàn Lộ lúc này chỉ là cơm đặt ở trên bàn, không còn nhớ rõ chuyện bị véo mặt lúc nãy nữa. Thấy cơm đã đặt ở trên bàn, người đàn ông của mình còn chưa bước tới, cô liền quay đầu gọi anh.

“Đây rồi đây rồi, anh còn đang múc canh.”

Món ăn cuối cùng cũng đã đủ rồi.

Hàn Lộ cầm đũa lên, ra cửa gọi Tiểu Tuyết mấy tiếng. Món cơm ngon lành như vậy đương nhiên phải chia sẻ với Tiểu Tuyết rồi.

Kết quả là kêu mấy tiếng cũng không nghe thấy nó đáp lại, đại khái là nó lại chạy đi đâu chơi rồi. Hàn Lộ cũng mặc kệ nó ngồi trở lại bàn ăn.

Rốt cuộc là có thể bắt đầu ăn được rồi!

Bình Luận (0)
Comment