Ngay lập tức anh liền chuyển chủ đề.
“Lần này đi đến tộc Đại Hùng chúng ta thu hoạch được không ít đâu. Tộc Đại Hùng không có muối, ngày thường bọn họ đều dựa vào uống máu động vật để bổ sung muối. Cho nên vừa nhìn thấy mấy cái ống trúc đựng muối mà anh mang đến, ai nấy cũng đều choáng váng. Mấy củ khoai tây cùng với gạo mà hôm qua anh mang về, hơn phân nửa đều là dùng muối đổi lấy đấy.”
“Chỉ có một chút muối mà anh mang theo mà có thể đổi về được nhiều như vậy ư?”
“Ừm…”
Hàn Lộ cũng hơi giật mình, số muối mà bọn họ mang đi hầu như đều là do cô nấu ra, có bao nhiêu trong đó thì cô là người rõ ràng nhất.
Tổng cổng cũng chỉ có khoảng hai mươi cân muối, thế mà lại có thể đổi về được mấy trăm cân lương thực.
Giá thị trường của số muối này cũng thật là tốt…
“Cái này cũng chưa tính là gì cả. Ở vùng đất phía bắc của tộc Đại Hùng, vào sâu bên trong lục địa còn có rất nhiều bộ tộc sống trong đó nữa, bọn họ cũng không có muối. Nghe ý tứ của tộc Đại Hùng là tính toán mang một nửa số muối mà bọn họ đổi được đi tới mấy chỗ bộ tộc khác trao đổi kiếm một món lớn nữa. Thế nên anh nghĩ, muối chúng ta làm ra có thể làm nhiều thêm một chút cũng được.”
Trong nháy mắt Hàn Lộ đã hiểu được ý tứ của Dương Sí.
Xem ra giao dịch của tộc Bạch Hổ và tộc Đại Hùng đại khái sẽ còn kéo dài thêm một thời gian rất lâu nữa.
Tuy nhiên nếu như nhu cầu số lượng quá nhiều, chỉ sợ cô cũng phải bận rộn một phen. Mà mấy bữa nay cô ở trên đảo còn bận làm bột khoai lang, làm miến, thực sự là không dứt tay ra để đi làm muối được nữa.
“Để mấy người A Mạn đến làm đi. Một mình em làm muối chỉ sợ không kịp đủ số lượng cần thiết đâu.”
Dương Sí nghe vậy liền nhướng mày liếc nhìn cô một cái.
“Em đang nghĩ cái gì trong đầu vậy, anh làm sao có thể để cho em đi nấu nhiều muối như vậy chứ?”
Muốn nấu được muối thì phải canh lửa, số lượng muối lại nhiều như vậy, tức là phải chịu hun khói suốt cả mấy tháng trời, anh cũng không nỡ.
“Sau đó anh liền đi thương lượng với mấy người Đại Sơn, bảo họ trước tiên tìm mấy người lên đảo để em dạy cho bọn họ cách nấu muối. Mấy người Hợp Thụ kia thấy muối được người ở bên mấy bộ tộc kia hoan nghênh đến như vậy, đã sớm động tâm tư rồi.”
“Như vậy cũng tốt.”
Trong lòng Hàn Lộ gần như thở phào nhẹ nhõm, nếu như tộc Bạch Hổ và tộc Đại Hùng có thể kéo dài thời gian giao dịch, như vậy số lượng muối cần có cũng không ít, với sức lực một mình cô cũng không làm được.
Cô nương ngốc này không hề có chút do dự nào liền đáp ứng truyền phương pháp nấu muối ra ngoài, Dương Sí nghe được vừa cảm động vừa lo lắng.
Mặc dù phương pháp nấu muối là do ban đầu chính anh đề cập với cô, nhưng những chuyện về điều chỉnh lửa hay rang đảo như thế nào đều là do chính cô thí nghiệm từng nồi từng nồi một. Cô ấy cứ như vậy lập tức đáp ứng dạy cho người khác mà không hề chất vấn anh một lời nào.
Dương Sí cảm động vì cô đối với anh tín nhiệm đến như thế, nhưng lại lo lắng cô ngốc ngếch không có tâm nhãn sẽ dễ bị thiệt thòi.
Ôi, anh chỉ có thể để ý nhiều thêm một chút vậy.
Hai người lại lẩm bẩm nói chuyện thêm một lúc, toàn bộ khoai lang đã được rửa sạch sẽ. Hàn Lộ lập tức chạy vào trong nhà kho lấy một cây gậy lớn ra ngoài.
Muốn xay bột, trước tiên phải giã nát mấy củ khoai lang ra.
Trong thời hiện đại, cô vào ông nội trực tiếp mang khoai lang sang nhà dì hàng xóm cạnh nhà để nhờ bà ấy dùng máy xay cho cô. Ở chỗ này, cũng chỉ có thể dựa vào tay nghề thủ công của A Sí mà thôi.
Với sức lực của A Sí thì chắc là không khó lắm.
Trong sân nhà rất nhanh đã vang lên mấy âm thanh giã xuống rầm rầm vang vang.
Dương Sí phụ trách cầm chày giã, Hàn Lộ phụ trách cạo khoai lang đã giã nát múc sang một bên. Mãi cho đến tận trưa, toàn bộ số khoai lang đã rửa mới được giã xong hết.