Nghe được giọng của Dương Sí, Hàn Lộ chột dạ đem chén giấu ở sau lưng mình.
Làm được đồ ăn ngon mà cũng không để lại cho anh một phần, thật sự là cũng quá không phúc hậu. Đặc biệt là anh còn hao phí sức lực làm việc suốt từ sáng đến tận trưa nữa chứ.
Ngay khi Dương Sí chuẩn bị bước chân đi vào trong phòng bếp, Hàn Lộ đột nhiên phản ứng lại, lập tức bước lên phía trước kéo tay anh đi ra ngoài.
“A Sí, bột khoai lang của em sắp làm được rồi! Để em dẫn anh đi xem.”
Cô vừa đi vừa lấy tay ra hiệu cho Cáp Nhĩ ở sau lưng, Cáp Nhĩ bật cười, vội vàng đem mấy cái chén ở trên bàn cất đi, rồi lại rửa hai củ khoai tây đặt ở trên nồi hấp.
Dương Sí bị kéo đi, sau khi nhìn thấy nước lọc khoai lang ở trong mấy bình đá, cái mũi đột nhiên hít mấy cái.
“Trên người em có mùi gì đó…”
Trong lòng Hàn Lộ giật mình, liền há miệng cướp lời của anh.
“Đã mấy ngày nay em chưa tắm, có mùi gì đó cũng là bình thường.”
Thấy phản ứng của cô lớn đến như vậy, tuy rằng trong lòng Dương Sí có cảm giác gì đó không thích hợp nhưng cũng không nhắc tới đề tài này nữa. Nếu không thì lát nữa chắc chắn cô ấy sẽ cho rằng mình chê cô ấy thối.
Chọc đến phát khóc là sẽ không tốt.
Hàn Lộ thở phào nhẹ nhõm, lấy cớ kéo anh đi ra ngoài bãi biển.
“A Sí, không phải là anh nói là đi qua tộc để thương lượng với mấy người Đại Sơn sao? Tại sao anh không dẫn ai về hết?”
Dương Sí hừ nhẹ một tiếng, xoay người đè cô dựa lên một thân cây dừa.
“Anh vừa mới trở về, chẳng lẽ em không muốn cùng với anh thân cận một chút à?”
“A?”
Hàn Lộ nhất thời không kịp phản ứng.
“Bây giờ nếu như dẫn mấy người A Mạn lên đảo, khẳng định em sẽ không còn tâm tư thân cận gì với anh nữa hết.”
Dương Sí ủy khuất xích lại gần, hơi thở của hai người quấn lấy nhau, bầu không khí lập tức trở nên nóng rực.
Nếu lúc này vẫn chưa phản ứng kịp nữa thì Hàn Lộ thật sự chính là kẻ ngốc. Khuôn mặt cô lập tức hiện lên một mảnh đỏ ửng, nhớ tới thời gian trước đó hai người ở trên đảo lăn tới lăn lui.
“Nhưng mà, nhưng mà, em vẫn đang còn mang thai đấy…”
Bộ dáng xấu hổ kia, không khó để nhận ra được rằng cô đang suy nghĩ cái gì trong đầu.
Dương Sí nhịn không được cười ra tiếng, khẽ cốc vào đầu cô một cái.
“Em đấy, em đang nghĩ cái gì thế hả? Anh nói thân cận, tức là đang nói cái này này!”
Nói xong anh liền cúi người xuống, cắn lấy hai cánh môi đỏ tươi kia.
Đã chia lìa hơn hai tháng, hai người đã kích động đến không chịu nổi, hôn từ trên cây đến tận trên bờ cát. Nếu không phải là Cáp Nhĩ đi ra ngoài tìm người thì nói không chừng hai người còn có thể hôn ra đến tận biển.
Bởi vì những lời đó của Dương Sí, mấy ngày hôm nay Hàn Lộ cũng không nhắc tới việc để mấy người A Mạn lên đảo học cách làm muối nữa, hai người trải qua mấy ngày vô cùng ngọt ngào. Cuối cùng vẫn là Dương Sí chủ động đề nghị gọi mấy người A Mạn lên đảo.
Tất nhiên, mấy người A Mạn lên đảo cũng có điều kiện. Hàn Lộ dạy mấy cô ấy làm muối, muối làm ra được mỗi lần trao đổi hàng hóa với tộc Đại Hùng, đồ thu được phải để ra một phần năm mang lên đảo.
Mặc dù bộ tộc của mình quan trọng, nhưng cô vợ nhỏ của mình còn quan trọng hơn. Hơn nữa trước đó cô vợ nhỏ cũng đã dạy cho tộc Bạch Hổ không ít thứ rồi, ví dụ như là nhóm lửa, bắt hải sản, mấy cái đó đều là dạy miễn phí, như vậy coi như tộc Bạch Hổ đã chiếm được món lợi lớn rồi.
Cho nên khi Dương Sí đưa yêu cầu này ra, Đại Sơn không hề do dự lập tức đáp ứng.
Mấy ngày nay, mấy người lên đảo học tập chính là A Mạn, A Diệp và vợ chồng A Chân. Tiểu Sơn kiên trì lâu như vậy, cuối cùng cũng coi như là đả động được A Chân, hai người đã tu thành chính quả. Bây giờ là lúc thời kỳ tình cảm nồng nhiệt nhất, vốn chỉ có A Chân lên đảo nhưng Tiểu Sơn lại sống chết muốn đi theo, thế là cũng cùng đi.
Hàn Lộ tỏ vẻ không sao cả, dù sao thì dạy một người cũng là dạy, hai người cũng là dạy, dạy cùng một lần nên cũng không sao.
Đáng tiếc là Hợp Khương không tới.
Một tháng trước tộc Man Ngưu đã di chuyển khỏi chỗ ở hiện tại, dọc theo bờ biển đi đến một bãi cát khác. Từ tộc Bạch Hổ đi qua đó, đại khái phải mất một ngày đi đường.
Hợp Khương đi theo Đại Ngưu, đương nhiên cũng phải cùng đi theo anh ta.
Không quá nửa tháng sau, tộc Phi Ưng cũng chuyển chỗ ở. Nghe nói là tộc trưởng Phi Vũ của bọn họ muốn đuổi theo Tiểu Nguyệt Nhi của anh ta, lại chuyển đến chỗ bên cạnh tộc Man Ngưu.