Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 56 - Chương 56. Giống Cái Nhỏ, Ngày Đầu Tiên Rời Đi 1

Chương 56. Giống cái nhỏ, ngày đầu tiên rời đi 1 Chương 56. Giống cái nhỏ, ngày đầu tiên rời đi 1

Mãi cho đến khi đội ngũ xuất phát, Hàn Lộ cũng không thể nói chuyện một câu nào với Dương Sí cả. Bởi vì khuôn mặt của anh ta thực sự quá thối.

Ngay cả người có tính tình hay cợt nhả đùa giỡn như Hợp Thụ cũng không dám tiến đến trước mặt anh ta, đương nhiên Hàn Lộ cũng không có hứng thú đến đụng vào khối thuốc nổ kia, chỉ khẽ gật đầu với anh ta một cái rồi ôm cái giỏ quay người hướng về phía bên kia rồi rời đi.

Vừa mới đi không được bao xa thì vẫn là nhịn không được, quay đầu nhìn lại đằng sau.

Cứ trùng hợp như vậy, đúng lúc đó Dương Sí cũng đang quay đầu nhìn về phía cô.

Bên trong ánh mắt của anh ta có quá nhiều cảm xúc phức tạp mà Hàn Lộ nhìn không thể hiểu nổi, nhưng trực giác của cô nói cho cô biết rằng Dương Sí có rất nhiều lời muốn nói.

Tuy nhiên chưa đợi cô kịp suy nghĩ kỹ có nên đuổi theo anh ta để hỏi một chút cho rõ ràng hay không thì người đàn ông kia cũng đã quay đầu lại. Hàn Lộ trơ mắt nhìn đội ngũ của họ đột nhiên gia tăng tốc độ bước chân, phảng phất như sau lưng bọn họ lúc này đang có một con quái thú truy đuổi.

Hàn – quái thú – Lộ: “…”

Hừ!

Hàn Lộ cũng xoay đầu lại không tiếp tục nhìn theo bóng lưng của bọn họ nữa, hiện tại cô còn có rất nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm.

Cô phải tìm được một chỗ để mình ở tạm trước khi trời tối hoàn toàn.

Chỗ có thể ở được lâu dài thì có thể từ từ rồi tìm cũng được, nhưng chỗ tạm thời đặt chân thì phải nắm chắc. Đồ ăn thì ngược lại cũng không vội, trong giỏ của cô lúc này vẫn còn một ít hạt dẻ, cô ăn uống tiết kiệm một chút thì một hai ngày cũng không thành vấn đề.

Hàn Lộ đi dọc theo bờ sông chảy ra biển, đi theo phương hướng ngược lại với hướng mà đội ngũ Dương Sí rời đi. Khoảng chừng mười phút sau, cô tìm được một chỗ tương đối thích hợp để làm chỗ đặt chân tạm thời.

Địa thế ở chỗ này cao hơn rất nhiều so với bãi biển nên không sợ thủy triều dâng lên đến đây. Hơn nữa ở chỗ này bằng phẳng, còn có một khối đá lớn để chắn gió nên cực kỳ không tệ. Chỉ cần sửa sang lại một chút, lại mang đến đây một ít cỏ khô để trải thì ban đêm có thể ngủ được rồi.

Thừa dịp thời gian buổi chiều vẫn còn, cô phải tranh thủ tìm một vài thân cây để dựng lều. Thành thật mà nói thì dựng lều cô cũng biết phương pháp, nhưng ngủ ở trong lều thì đây đúng thật là lần đầu tiên cô được nếm thử.

Hy vọng cô có thể dựng xong cái lều này trước khi mặt trời hoàn toàn xuống núi.

Hàn Lộ đặt cái giỏ sang một bên rồi trước tiên bắt đầu dọn dẹp mấy tảng đá vụn cát sỏi ở trên mặt đất. Mấy tảng đá kia cô cũng không ném đi quá xa, chỉ chất thành một đống ở bên cạnh, đợi sau này khi cô nhóm lửa được rồi thì có thể lấy ra kê thành bếp.

Dọn dẹp khoảng chừng nửa giờ đồng hồ thì cuối cùng cũng dọn ra được một chỗ có thể ngủ được. Mặc dù trên mặt đất vẫn còn cát, nhưng chỉ cần trải cỏ khô lên trên cũng có thể nằm được rồi.

Hàn Lộ vỗ vỗ bụi đất bám đầy trên tay, nâng cánh tay lên xoa xoa mồ hôi đang chảy ròng ròng trên mặt, đột nhiên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Cô muốn uống nước!

Cực kỳ muốn uống nước!

Ý nghĩ này hoàn toàn không kỳ quái, chỉ là nó tới quá đột ngột, thậm chí còn có chút cấp bách, phảng phất như là chỉ cần không được uống nước thì sẽ phát sinh một chuyện gì đó không hay.

Không biết vì sao Hàn Lộ đột nhiên nhớ tới câu nói lúc trước mà Dương Sí đã từng nói qua.

Anh ta nói rằng mình là người của bộ tộc Giao Nhân.

Giao nhân à… Vậy thì cũng có thể giải thích được nhỉ?

Thân thể này đại khái là không thể sống thiếu nước được.

Hàn Lộ tranh thủ thời gian chạy đến bên bờ sông, chụm hai bàn tay lại vốc lên một vốc nước uống vào miệng, cảm giác khẩn cấp cùng với hoảng hốt ở trong lòng mới xem như là biến mất. Nhưng rồi vẫn có một cái gì đó không thỏa mãn, cảm giác giống như vẫn còn thiếu thứ gì. Loại cảm giác này trước đó lúc cô còn sống ở trong tộc Bạch Hổ cũng đã có rồi, chỉ là lúc đó cô không đặt nó ở trong lòng, chỉ cho rằng đó là di chứng sau khi mình xuyên không.

Còn bây giờ thì…

Cô vẫn không để nó ở trong lòng, chỉ bận bịu một lúc liền đem chuyện này ném ra sau đầu.

Bình Luận (0)
Comment