Thời gian dần dần trôi qua từng chút một, cái giường đơn giản của Hàn Lộ rất nhanh đã được làm xong. Nhưng mà cái lều cỏ như trong tưởng tượng của cô thì ngay cả cái bóng của nó cũng không có. Vốn cho rằng bên cạnh chỗ mà cô định ngủ lại có một tảng đá lớn ở đó, dựng một cái lều sẽ là chuyện vô cùng đơn giản, thế nhưng đến khi thực sự bắt tay vào làm mới biết nó khó khăn đến mức nào.
Ở gần đó có rất nhiều cây cối nhưng thân cây lại quá to, cô căn bản không thể chặt ra được. Cô dùng hết sức lực cũng chỉ có thể bẻ được mấy cái nhánh cây nhỏ mà thôi. Mấy cành cây nho nhỏ kia chỉ có thể đặt ở phía trên nóc lều để che nắng, còn dùng nó để chống đỡ lều trại là một chuyện không có khả năng.
Cái cô cần là mấy thân cây thô một chút, nhưng khó là ở chỗ trên tay cô bây giờ không có công cụ nào cả.
Mắt thấy mặt trời đã chậm rãi ngả về hướng tây, Hàn Lộ chỉ có thể đem kế hoạch dựng lều để qua một bên, trước tiên cô phải tìm cách nhóm lửa lên cái đã.
Trên biển, mấy loại cá tôm có thể ăn sống được cũng không ít, nhưng Hàn Lộ vẫn thích ăn thức ăn nấu chín hơn. Hơn nữa ở cái địa phương xa lạ này, ai biết được là sẽ có dã thú nào hay không. Nếu như cô có lửa, chúng nó cũng sẽ không dám tới đây.
Nói về nhóm lửa, trước mắt cô không có biện pháp nào tốt cả, chỉ có thể dùng biện pháp nguyên thủy nhất là khoan gỗ để tạo ra lửa. Cũng may cô đã từng xem qua không ít video về sinh tồn ở nơi hoang dã, cũng xem không ít những kiến thức cần có khi ở trong rừng, vậy nên cần phải khoan gỗ để tạo ra lửa như thế nào cô vẫn còn nhớ rõ ràng.
Hàn Lộ bỏ ra khoảng nửa giờ đồng hồ đi tìm kiếm rồi ôm trở về một đống đồ vật.
Mấy khối gỗ khô, que gỗ, một ít lá khô rụng và mấy nhánh cây. Sau khi cất cẩn thận, cô lấy ra một nắm cỏ khô, xé chúng thành từng đoạn nhỏ, vò thành một nắm bùi nhùi để chuẩn bị sử dụng làm mồi lửa.
Đồ đạc đã chuẩn bị gần như đầy đủ, sắc trời cũng bắt đầu tối dần. Mắt thấy nhiều nhất chỉ khoảng chừng một hai giờ nữa thôi là trời sẽ hoàn toàn tối hẳn. Nếu như trước lúc trời tối mà vẫn không thể nhóm được lửa thì đêm nay sẽ là một đêm vô cùng gian nan.
Hàn Lộ lấy tay lau mồ hôi, trong lòng tự thầm thì cổ vũ cho mình, nhất định cô phải làm cho được ngọn lửa bùng lên.
Cô lấy một khối gỗ khô ra trước, dùng dao xương khoét ra một cái lỗ nho nhỏ ở phía trên, sau đó đặt nắm bùi nhùi ở bên dưới khối gỗ. May mắn là lúc trước ở trên đường cô đã tìm Hợp Thụ để đổi cái dao xương cho cô rồi nên cũng tiết kiệm không ít sức lực cho cô.
Bây giờ chỉ còn thủ tục khoan gỗ nữa là được.
Hàn Lộ nhìn vào hai bàn tay non nớt yếu ớt của mình, khẽ cắn môi rồi cầm lấy thanh cây gỗ nhỏ đặt vào giữa cái lỗ vừa mới khoét kia rồi bắt đầu nhanh chóng chà xát.
Lớp vỏ bên ngoài thanh gỗ nhỏ sần sùi không trơn nhẵn, cộng thêm cô dùng sức chà mạnh nên rất nhanh làn da trong lòng bàn tay cô đã bị rách ra.
Cái này tính ra còn đau gấp mấy lần so với khi cô chà xát dây cỏ.
Lần đầu tiên khi Hàn Lộ bị rách da, cô theo bản năng dừng lại một chút. Chỉ dừng có mấy giây thôi mà tất cả những nỗ lực trước đó toàn bộ đều đổ xuống sống xuống biển, cô chỉ có thể chà xát lại một lần nữa.
Cũng may là năng lực tự chữa lành vết thương của cô rất mạnh nên chỉ đau có mấy giây thôi, rất nhanh sau đó, đôi tay lại trở nên lành lặn như lúc ban đầu.
Trong những video mà cô đã từng xem ở kiếp trước, khi khoan gỗ để tạo ra lửa thì hầu như không có người nào có thể thành công ngay từ lần đầu tiên, vậy nên Hàn Lộ liên tiếp thất bại mấy lần cũng không hề nhụt chí.
Sắc trời càng lúc càng tối dần, cô thì lại càng tỉnh táo hơn.
Mồ hôi trên trán tuôn ra ướt đẫm, thỉnh thoảng còn chảy vào mắt cô làm con mắt đau rát. Không phải vì nóng, hoàn toàn đều là cảm giác đau rát.