Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 68 - Chương 68. Giống Cái Nhỏ, Tôi Không Xong Rồi 1

Chương 68. Giống cái nhỏ, tôi không xong rồi 1 Chương 68. Giống cái nhỏ, tôi không xong rồi 1

Sau khi thử thêm mấy con hàu biển nữa, Hàn Lộ mới cất con dao xương đi.

Dù sao thì hàu biển đều sống bằng cách bám chặt trên mấy mỏm đá ngầm, nó cũng không thể chạy trốn được. Mà bây giờ, thủy triều đã rút xuống gần hết, tuy rằng từ nơi này đến hòn đảo nhỏ bên kia còn có nước biển, nhưng cũng chỉ là một tầng nước cạn mà thôi, cô phải tranh thủ lúc thủy triều còn chưa dâng cao để qua bên đó xem tình huống thế nào trước đã.

Hàn Lộ băng qua vùng nước biển chỉ cao chưa đến đầu gối của mình và đi về phía một hòn đảo nhỏ ở cách bờ gần nhất. Tuy nhiên, sau khi cô đi lên rồi liếc mắt nhìn thoáng qua, cô liền biết hoàn cảnh trên hòn đảo này không thích hợp để có thể sinh sống.

Trên hòn đảo này cỏ dại cùng với lau sậy mọc um tùm, đất đá lổm chổm viên to viên nhỏ nằm lung tung rải rác khắp nơi, thảm thực vật nghèo nàn nhìn đi nhìn lại cũng chỉ được có mấy chủng loại, bình thường lui tới nơi này bắt cua thì còn được chứ không thể sinh sống lâu dài ở đây được.

Nơi cô cần là một hòn đảo có thảm thực vật phong phú, diện tích lớn một chút, và địa hình trên đó phải tương đối bằng phẳng. Suy cho cùng thì cũng không thể sau này nếu muốn nhóm lửa ở đây mà còn phải bơi về bờ kiếm củi được.

Hàn Lộ đứng ở trên một tảng đá cao của hòn đảo nhỏ này và dõi mắt quan sát các hòn đảo ở lân cận. Một hòn đảo ở gần sát bên trái của hòn đảo cô đang đứng có thảm thực vật trông có vẻ rất tươi tốt. Còn hòn đảo ở phía bên phải thì có khoảng cách cũng khá xa nên cô chỉ có thể nhìn thấy một mảng thực vật màu xanh lục, ngoài ra không thể nhìn thêm được cái gì khác nữa.

Nếu muốn đi qua đó mà chỉ dựa vào bơi lội thì chắc chắn là không được, phải dùng bè. Nhưng hiện tại, với thể chất “gầy yếu” của cô, e là cô làm không được.

Chỉ có thể đến thăm dò hòn đảo ở bên trái trước.

Hòn đảo đó cũng không xa lắm, cách bãi biển tầm khoảng một nghìn mét, cách hòn đảo nhỏ nơi cô đang đứng bây giờ chỉ vài trăm mét mà thôi. Hiện tại, thủy triều vừa rút, nước biển trong veo có thể nhìn thấy đáy, chỉ cần khoảng mười phút là có thể bơi qua đó.

Tuy nhiên, nếu như bây giờ cô qua tới bên hòn đảo đó thì cũng không thể ở lại bao lâu, bởi vì cô cần phải quay trở về bờ trước khi thủy triều dâng lên lại. Vẫn là chờ cô thu thập tốt đồ đạc đang để ở nơi đặt chân tạm thời và bện xong giỏ rồi lại đi qua đó.

Đến lúc đó, ban đêm cô sẽ trực tiếp qua đêm ở đó, không cần phải vội vã quay trở về như bây giờ.

Hàn Lộ nhanh chóng đưa ra quyết định rồi lập tức rẽ nước quay trở về bờ.

Thu hoạch của chuyến đi lần này khá lớn. Cô không chỉ tìm được hoang đảo có khả năng sinh sống được, mà còn tìm thấy một nguồn lương thực dự trữ khác. Nếu lấy hết số hàu biển bám trên bãi đá ngầm kia, lượng đó cũng đủ cho cô ăn trong vòng một tháng.

Đúng rồi...

Hàu biển và sò biển chắc là cũng được coi như một loại thịt, Hợp Khương có lẽ sẽ thích.

Hàn Lộ vẫn nhớ rõ dự định trước đó của mình, cô muốn bắt một ít hải sản tặng cho nhóm người Hợp Khương. Tuy nhiên, trong thời tiết nắng nóng như thế này, hải sản bắt lên rất dễ bị thối, vậy nên cứ phơi khô là được.

Đây cũng là lý do cô không đi xem xét hòn đảo ở bên kia ngay, cô muốn ở bên bờ sông đợi nhóm người Hợp Khương rồi mới rời đi.

Nhóm người Dương Sí vừa mới rời đi được hơn một ngày, có lẽ bây giờ bọn họ vẫn đang ở trong vùng đất của tộc Man Ngưu. Sớm nhất cũng phải ngày kia họ mới có thể quay lại. Như vậy thì trong hai ngày nay cô sẽ tranh thủ phơi khô thêm nhiều hải sản một chút, đến lúc đó đưa cho nhóm Hợp Khương mang về, coi như là một phần tâm ý của cô.

Hàn Lộ lập tức ngựa không ngừng vó tìm bắt hải sản nhân lúc thủy triều vẫn còn đang rút xuống. Mà lúc này ở tộc Man Ngưu, mọi người cũng đang náo nhiệt chuẩn bị thức ăn.

Bình Luận (0)
Comment