Bởi vì sò biển nhanh chín hơn cua nên Hợp Khương là người ra tay sớm nhất. Nhưng cô ấy không ăn ngay mà tách vỏ từng con ngao biển một, chiếc lá trước mặt cô ấy một con, chiếc lá trước mặt con hổ một con.
Còn rất công bằng đấy!.
Chỉ một lát đã lột ra được một đống lớn, con hổ ở bên cạnh đã sớm chờ không kịp mà nước miếng chảy tí tách, vừa thấy chủ nhân bắt đầu ăn thì nó cũng vội vàng thè cái lưỡi lớn ra cuốn thịt ngao biển vào miệng.
Chủ tớ hai người hạnh phúc đến híp cả mắt lại.
Lúc này, một mùi thơm độc đáo chợt thoảng đến và càng lúc càng nồng đậm, động tác nhai ngao biển trong miệng của Hợp Khương cũng chậm lại. Cô ấy nhồm nhoàm một miệng thịt và hỏi một cách mơ hồ: “Tiểu Lụ (Lộ), nà (là) mùi gì vậy...”
Hàn Lộ bình tĩnh bới ra một con cua đã nướng chín.
“Chính là con sâu nhiều chân mà cô đã nói đấy.”
Sau khi được nướng qua lửa, vỏ ngoài vốn màu xanh của con cua đã biến thành màu đỏ cam xinh đẹp. Kết hợp với mùi thơm tươi mới độc đáo đó, khó có ai có thể cưỡng lại sự cám dỗ này.
Hợp Khương nhai hai ba lần mới nuốt xuống được số ngao biển ở trong miệng, cô ấy trơ mắt nhìn Hàn Lộ. Ý tứ trong mắt rất rõ ràng, xin được ăn!
Hàn Lộ rất thích sự thẳng thắn nghĩ gì đều viết hết lên mặt của cô ấy, cô mỉm cười đưa con cua trong tay mình cho cô ấy.
“Khoan hãy gặm, để tôi dạy cô làm sao ăn con cua này đã.”
Cua ngon thì ngon thật, nhưng trên người nó có một vài bộ phận không thể ăn.
Hàn Lộ lại rút một con cua đã nướng chín ra, cua cực kì nóng, chỉ có thể dùng lá bọc lại trước. Và lúc này cô mới phát hiện không biết Dương Sí đã ngồi xuống bên phải mình từ lúc nào.
Cũng không biết cô bị làm sao, đột nhiên nổi lên tính xấu, cô cầm con cua được bọc trong chiếc lá huơ huơ trước mặt anh.
“Anh có muốn ăn một con không?”
Dương Sí không trả lời, nhưng anh vô thức nuốt một ngụm nước miếng liền coi như là câu trả lời trực tiếp nhất rồi. Nhưng ngay tại khoảnh khắc anh sắp mở miệng nói, Hàn Lộ lại rút tay về.
“Tôi quên mất, anh từng nói rằng mình thích ăn thịt sống hơn.”
Dương Sí: “...”
Bây giờ anh sửa lời lại có còn kịp không?
Đáng tiếc là Hàn Lộ không nghe thấy tiếng lòng của anh lúc này, cô đã cầm theo con cua qua bên đó dạy Hợp Khương cách ăn như thế nào rồi.
“Đây là tim cua, đây là dạ dày của cua, đây là má cua, những thứ này đều không thể ăn.”
“Ồ ồ...”
“Sau đó từ từ tách ra...”
“Có thể ăn được rồi đúng không?”
“Ừ ừ, cẩn thận một chút, đừng để miệng bị gai trên vỏ cua đâm trúng.”
Dường như mỗi lần giống cái nhỏ ở trước mặt Hợp Khương đều vô cùng kiên nhẫn.
Từng tiếng dặn dò văng vẳng bên tai khiến anh càng nghe càng cảm thấy buồn bực, nhưng hết lần này đến lần khác Dương Sí lại không biết mình đang buồn bực chuyện gì, anh chỉ có thể nhìn đống lửa và tự mình ngột ngạt chính mình. Chỉ là người nào đó hờn dỗi không muốn nhìn hai người bên cạnh nhưng lỗ tai lại dựng thẳng nghe người ta nói chuyện.
“Oa!!! Tiểu Lộ! Cái này ăn ngon quá!!”
“Thơm quá thơm quá!”
“Tôi có thể ăn cái vỏ này hay không?!”
Dương Sí nghe Hợp Khương líu ra líu ríu nói cái này ăn ngon như thế nào rồi cái kia ăn ngon như thế nào, anh nhịn không được quay đầu lại nhìn. Anh không tin có thứ gì còn ngon hơn thịt sống. Hợp Khương khoa trương như vậy có lẽ là cô ấy đã bàn trước với giống cái nhỏ mà thôi.
Đúng! Chính là như vậy.
Thị lực của anh cực tốt, vừa nhìn thoáng qua liền thấy miếng thịt trắng nõn bên miệng Hợp Khương. Thật là kỳ lạ, cái vỏ ban nãy là màu đỏ nay đã chuyển sang màu trắng.
Trắng như bông tuyết từ trên trời rơi xuống vào ngày trời lạnh hôm đó.
Nhìn qua còn rất mê người ...
Dương Sí lại nuốt một ngụm nước bọt nữa, sau đó cứng ngắc quay đầu đi.
Rốt cuộc giống cái nhỏ lấy đâu ra những thứ ly kỳ cổ quái như vậy, ngay cả anh cũng không thể cưỡng lại được mùi hương sau khi được nướng trên lửa của mấy thứ đó.
Hàn Lộ một mực ở bên cạnh âm thầm quan sát Dương Sí nãy giờ, trong lòng cô thầm cười khi thấy hầu kết của anh không ngừng trượt lên trượt xuống.
Cho anh mạnh miệng này, còn nói chỉ thích ăn thịt sống. Nếu anh chỉ ăn thịt sống, vậy anh nhìn cua chảy nước miếng là vì cái gì?
Nhưng mà cười thì cười, cô cũng không có ý định không cho Dương Sí ăn. Chờ Hợp Khương học được cách ăn con cua đầu tiên như thế nào xong, Hàn Lộ liền đưa con cua đã được xử lý sạch sẽ trên tay mình cho Dương Sí.
“Này, mời anh ăn con cua này này.”