Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 92 - Chương 92. Giống Cái Nhỏ, Chúng Ta Sẽ Nhanh Chóng Gặp Lại Nhau 1

Chương 92. Giống cái nhỏ, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại nhau 1 Chương 92. Giống cái nhỏ, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại nhau 1

“Mày, mày, mày muốn làm gì hả?! Tao chính là chủ nhân của mày đấy!”

Hòa Nhạc kinh hãi lùi về phía sau mấy bước.

Cô ta có thể cảm nhận được sự thù địch mãnh liệt phát ra từ trên người con hổ, đây là chuyện chưa từng xảy ra trước đây.

Sự thù địch của con hổ trước giờ đều hướng về phía người ngoài, đây vẫn là lần đầu tiên nó dùng dáng vẻ đó đối mặt với cô ta.

“Gầm!!!”

Tiếng hổ gầm giận dữ mặc dù suy yếu nhưng vẫn uy thế mười phần truyền đi rất xa. Dương Sí và mấy người khác ở trong vạt rừng cách đó không xa đều sửng sốt, bọn họ lập tức lao về phía phát ra tiếng động.

Cũng may là bọn họ lao ra nhanh chóng, bằng không thì Hòa Nhạc đang sống sờ sờ đã bị cắn chết tươi. Dù là vậy, tình huống của Hòa Nhạc cũng không được khả quan lắm. Trên người cô ta có rất nhiều vết xước do vuốt hổ cào trúng, cánh tay đã bị gãy, trên mặt cũng để lại mấy vết xước ngang dọc.

Tất cả những người có mặt ở đây đều sợ đến ngây người khi thấy Hòa Nhạc bị con hổ của chính mình tấn công thành nông nỗi này.

Hòa Kim giao con hổ đang bị mình gắt gao đè chặt cho Dương Sí, sau đó bước đến kiểm tra tình trạng vết thương của em gái ruột. Sắc mặt của anh ta trông rất khó coi.

“A Sí, phải nhanh chóng quay về tộc ngay, chỉ có đại vu mới có thể cứu con bé.”

Cứu người mới là quan trọng nhất, Dương Sí cũng không nghĩ nhiều, anh gật đầu rồi gọi A Chân đưa người bị thương đặt lên lưng con hổ của cô ấy.

Về phần con hổ khiến người bị thương...

Dương Sí suy nghĩ một lát rồi nói với Hòa Kim: “Nếu như con hổ phản chủ sẽ bị thần thú trừng phạt, nhưng nó không hề xảy ra chuyện gì. Điều đó chứng tỏ là Hòa Nhạc đã làm ra chuyện gì đó rất quá đáng. Trước tiên chúng ta sẽ dẫn nó về tộc, chờ Hòa Nhạc tỉnh lại rồi nói tiếp.”

Hòa Kim không có ý kiến gì, hổ cái được đưa đến trước mặt con hổ của A Mạn. A Mạn đau lòng ôm con hổ con vừa mới sinh hơi thở thoi thóp, đồng thời nhường lại vị trí của mình để Đại Sơn khiêng hổ mẹ đang còn suy yếu lên lưng con hổ của cô ấy.

Con hổ cái vừa sinh con xong rất yếu ớt, không biết Hòa Nhạc đã làm ra chuyện gì khiến nó kích động đến mức nổi điên tấn công người khác như vậy.

A Mạn thở dài và vỗ nhẹ lên đầu con hổ của mình, dặn nó cõng con hổ của Hòa Nhạc cho cẩn thận.

Đoàn người nhanh chóng xuất phát, bọn họ đi vừa nhanh vừa vội, rất nhanh liền biến mất ở trong mảnh núi rừng này.

Mà con hổ nhỏ mới sinh theo dòng chảy từ con suối nhỏ xuôi ra sông, rồi lại từ sông trôi dạt ra biển lớn đang chậm rãi mở mắt ra và bắt đầu vùng vẫy trong nước.

Hàn Lộ đi bộ dọc theo bãi biển chưa được bao xa liền bị một bãi đá ngầm chặn mất lối đi. Hàu biển trên bãi đá ngầm sinh trưởng chi chít, ngay cả trên mặt đất cũng không có mấy chỗ bằng phẳng dễ đi. Cho dù cô mang giày cỏ đi vào đó, chỉ sợ chưa đi được bao xa đã bị toác chân chảy máu.

Vì vậy Hàn Lộ liền quay người đi về, dự định đi vòng lại từ một hướng khác để quan sát hòn đảo này.

Khi Hàn Lộ về đến nơi mà cô đã lên bờ lúc tới, cô lại đi xuống biển vốc nước lên uống thêm hai ngụm nữa, lúc đứng dậy bỗng thấy có thứ gì đó đang vùng vẫy trong nước biển cách đó không xa.

Ở trong biển, mấy loại cá biết đánh nhau cũng không ít, ban đầu Hàn Lộ cũng không định quan tâm, chẳng qua là nhìn một chút, thấy thứ đó càng ngày càng gần bờ, cô liền nhìn ra chỗ không đúng.

Làm sao cá có thể có bốn chân được!

Hàn Lộ lập tức bơi về phía sinh vật nhỏ bé đang không ngừng vùng vẫy trong nước biển, bơi lại gần mới phát hiện thứ đang trôi nổi trên mặt biển là một con hổ nhỏ...

Cô biết Hòa Nhạc có một con hổ cái đang mang thai. Hổ cái có khả năng sinh con lớn nhất ở khu vực quanh đây cũng chỉ có thể là con hổ của cô ta mà thôi.

Không phải bọn họ nói còn nửa tháng nữa con hổ đó mới sinh sao, sao lại sinh sớm như vậy nhỉ?

Hàn Lộ cẩn thận nhấc con hổ con đặt lên vai của mình, sau đó đưa nó vào bờ.

Bình Luận (0)
Comment