**Sorry mn, mình bị nhầm một chút, thành này tên là thành Vân Trung nhé, không phải thành Vân.**
"Quá vô tri."
"Kẻ vô tri chính là cậu đó." Nguyên Chủ không có hứng thú nói chuyện, một bước đạp ra, trong nháy mắt lĩnh vực đã lan tràn.
Trung niên mặt vuông đang muốn ra tay, đột nhiên lại phát hiện, năng lực của chính mình đã mất đi hiệu lực, hơn nữa, ngay tại khoảnh khắc đó, gã còn phát hiện lực lượng trong cơ thể đã biến mất, loại cảm giác tùy ý vung tay là có thể vận dụng được đã biến mất rồi.
Mà hai vị trước mắt lại nhanh chóng đi qua bên người gã.
"Đứng lại!" Quân vương mặt vuông giận dữ quát lên, vội vàng đưa tay ngăn lại. Nhưng ngay sau đó, gã lại nhìn thấy hai vị quân vương trước mắt… biến mất rồi.
Thuấn di sao?
Quân vương mặt vuông vô cùng kinh ngạc, bọn họ … đây là muốn tự ý xông vào hội nghị sao? Thật là to gan lớn mật.
Nhưng rất nhanh, gã lại cảm nhận được tình huống không đúng, là hoàn cảnh xung quanh thay đổi rồi.
Vốn dĩ gã đang ngồi nghỉ ngơi ở trong rừng khư tại tầng thứ tư Khư giới, nhưng hiện giờ, khung cảnh chung quanh lại là một mảnh hoang vu, mà cảnh tượng hoang vu này rõ ràng là tầng thứ ba của Khư giới!
Là gã rơi xuống tầng thứ ba Khư giới rồi sao?
Quân vương mặt vuông vô cùng kinh ngạc, rồi rất nhanh, gã đã ý thức được điều gì, vội vàng kiểm tra thân thể của chính mình, và lập tức phát hiện, mình lại không còn là quân vương nữa, ngược lại đã thoái hóa thành hình thái thứ hai rồi!
Chuyện này...
Quân vương mặt vuông vô cùng kinh hoảng, còn có chút sợ hãi.
Gã hiểu rõ, muốn trở thành quân vương phải trải quá trình cực kỳ gian nan, vậy là lực lượng quân vương của gã đã bị người ta tước đoạt đi rồi!
"Con kiến không xứng ở cùng cấp với ta." Nguyên Chủ lướt qua quân vương mặt vuông, đi ở phía trước, còn cất giọng hơi khinh miệt nói.
Sau khi đối phương bị gã áp chế trở thành hình thái thứ hai, đã tự động rời khỏi tầng thứ tư trong Khư giới, không thể ở cùng một thế giới với bọn họ nữa, đây là lực lượng của nguyên thủy.
Hứa Thâm cười cười, không hổ là loại năng lực có thể đặt tên thành phiên bản cường hóa của lấy nhỏ đổi lớn, quả thật cường thế.
Bỏ ra quân vương chặn đường lúc trước, hai người lại tiếp tục đi về phía trước.
Qua chuyện này, Hứa Thâm cũng được chứng kiến địa vị phi phàm của hội nghị. Bọn họ lại có thể khiến cho một vị quân vương làm bảo vệ ở cửa, trong khi ai cũng biết ở trong nội thành phồn vinh, quân vương cũng là một tồn tại đỉnh cao, hưởng thụ vô cùng vô tận, vậy mà đối phương cũng chịu lép vế trước hội nghị.
Rất nhanh, hai người đã đi vào bên trong thành Vân Trung.
Ở bên ngoài thành có một mảnh sương mù nồng đậm, nhưng ở bên trong thành, nơi nơi đều được bố trí quạt thổi gió, bởi vậy không có một chút sương mù nào.
Tại một hoàn cảnh như thế này, kể cả người bình thường cũng có tầm nhìn trong sạch, thoáng đãng, có thể nhìn rất xa.
Mà phong cách và hoàn cảnh của kiến trúc ở nơi này lại làm Hứa Thâm liên tưởng đến một thế lực, đó là hiệp hội Chưng Khí.
Bởi vì khắp nơi đều là máy móc, mang đến cho người ta một loại cảm giác tinh xảo.
Thậm chí còn có một tòa lầu được xây dựng theo hình dạng của một chiếc đồng hồ quả lắc không? lồ, thang lầu bên trong được cấu tạo như những bánh răng tinh vi, nhìn qua cực kỳ đặc biệt.
Trong thành có rất ít cư dân. Theo Nguyên Chủ giới thiệu, hầu hết những người có thể bước vào thành Vân Trung ở lại, đều là người nhà của các đời quân chủ, hoặc là đời sau của người nào đó đã từng làm ra cống hiến, công huân thật lớn cho hội nghị.
Mặt khác, Nguyên Chủ còn lộ ra một tin tức bí ẩn, thành Vân Trung này cũng là một 'Lỗ hổng của thế giới'.
Hứa Thâm còn nhớ, lần đầu tiên hắn nghe được loại khái niệm này, là ở bên trong thế giới Linh Bí.
Lúc ấy có người muốn tìm kiếm manh mối lỗ hổng của thế giới.
"Cái gì là lỗ hổng của thế giới?" Hứa Thâm hỏi.
"Chính là một nơi đi thông với thế giới ở đầu bên kia." Nguyên Chủ nói: "Ở chỗ sâu trong thành Vân Trung có một thông đạo nối liền với lỗ hổng của thế giới, có thể xuyên đến một thế giới rừng thịt. Từ bên trong bút ký do một vị Nhân Hoàng để lại có miêu tả, thế giới rừng thịt kia là vùng đất bản nguyên của thế giới, nếu có thể thăm dò được nơi đó, chúng ta có thể biết được bí ẩn lớn nhất của thế giới."
Hứa Thâm kinh ngạc, thế giới rừng thịt?
Không hổ là hội nghị, hắn vừa đến nơi này đã biết được những chuyện mà lúc trước mình còn chưa bao giờ được nghe nói tới.
"Anh đã đi qua bên đó rồi sao?" Hứa Thâm hỏi.
Nguyên Chủ gật đầu: "Tôi từng đi qua một lần, và suýt chút nữa đã ngã xuống từ nơi đó vào bên trong vô tận tinh không rồi. Một khi rơi xuống dưới, sẽ không quay về được nữa."
Hứa Thâm nhướng mày, hung hiểm như vậy?
Hắn có chút tò mò, muốn được đi chứng kiến.
Nhưng hắn cần phải gia nhập hội nghị trước, đạt được tư liệu càng toàn diện hơn mới được.
Hai người xuyên qua tầng thứ tư trong Khư giới.
Vị trí của thành Vân Trung nằm ở tầng sâu trong Khư giới, nhưng lại có dấu vết xây dựng, hoàn toàn không phải là một vùng đất hoang vu với những cánh rừng khư tùy ý sinh trưởng, mà là một khối kiến trúc được xây dựng từ những viên gạch được rèn giũa bởi Khư Thạch màu đen, tựa như một khu quảng trường rộng lớn hùng vĩ, bao trùm diện tích cực lớn, tùy ý có thể thấy được vài kiến trúc dạng điện thờ, nhưng đã bị tàn phá.
Hứa Thâm có chút giật mình, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy dấu vết xây dựng xuất hiện ở tầng sâu trong Khư giới.
"Những kiến trúc này là Nhân Hoàng kiến tạo từ rất lâu trước kia, nhưng về sau này chúng không được tu sửa và bảo vệ nữa. Suy cho cùng, loại công việc ấy cũng quá hao phí sức lực, phỏng chừng cũng chỉ có Nhân Hoàng mới đủ khả năng làm được thôi." Nguyên Chủ nhìn thấy vẻ mặt giật mình của Hứa Thâm, cũng nhanh chóng mở miệng giải thích cho hắn biết.
Hứa Thâm nhìn quanh bốn phía, tuy những kiến trúc ở nơi này đã bị tàn phá, nhưng dựa trên tàn tích còn lại, hắn vẫn có thể nhìn ra vẻ đẹp cực kỳ tinh tế và khí phái của nó.
Tựa như thông qua nơi này, hắn có thể cảm nhận được hùng tâm bao la, rộng lớn của vị Nhân Hoàng kia, và ngay cả điều đối phương làm cùng có sự khác biệt với những vị quân vương.