"Cậu cũng biết tên Vạn Chủ kia đó, hắn vô cùng thận trọng, ngay cả biển khư cũng không nguyện đặt chân vào, đương nhiên không có khả năng gặp phải chuyện không may. Còn Hỏa Chủ đã biến mất từ rất lâu. Hắn quá điên cuồng ngang ngược, đã gặp phải một con xác cổ xưa, bị nó ăn luôn rồi."
"Ừm?" Nguyên Chủ có chút giật mình hỏi lại: "Bị ăn luôn rồi?"
Hứa Thâm ở bên cạnh hỏi: "Cái gì là xác cổ xưa?"
Hứa Thâm từng đọ sức với những con xác mạnh mẽ, dù có một vài loại năng lực không thể tác động vào xác, nhưng tốt xấu gì bọn họ cũng là quân chủ, lại bị xác ăn luôn sao?
Ngục Chủ liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái: "Vị này chính là?"
"Bạn của tôi." Nguyên Chủ tùy ý giới thiệu một câu: "Lần này cậu ấy muốn đến gia nhập vào hội nghị, cả tôi cũng vậy, cho nên nếu anh vẫn xếp hạng cuối cùng, coi như vị trí của anh có khả năng bị đẩy rớt xuống đó."
Ngục Chủ nhướng mày, lại đưa mắt nhìn Hứa Thâm hai cái, tuy gã và Nguyên Chủ kia cũng không đối đầu, nhưng người này có thể nhận được Nguyên Chủ tán thành như vậy, khẳng định không phải nhân vật đơn giản.
"Xác cổ xưa chính là một loại xác nào đó tự mang trên mình một chút lực lượng đặc thù, chúng vô cùng lâu đời, chưa từng bị ai đó giết chết, cũng chưa từng bị chia tách lần nào, vô cùng lợi hại, quân vương bình thường gặp phải bọn chúng, đều sẽ lựa chọn né tránh." Nguyên Chủ giải thích với Hứa Thâm: "Cậu có biết nội thành và thành Để xây dựng những bức tường cao như vậy là để làm gì hay không? Đó chính là thứ mà Nhân Hoàng xây dựng nên nhằm chống đỡ đám xác cổ xưa kia. Tuy những con xác này vô cùng dũng mãnh khủng bố, nhưng chỉ số thông minh không được cao lắm, gặp phải tường cao, chúng nó sẽ đi vòng."
"Thì ra là thế." Đến đây Hứa Thâm mới biết, hóa ra mục đích xây dựng những bức tường cao kia, vốn không phải để chắn khư thú, mà là chắn xác cổ xưa.
"Nhưng những con xác cổ xưa này vô cùng ít hỏi, hơn nữa chúng đều lang thang tại của vùng ven của thế giới, rất hiếm khi gặp phải." Nguyên Chủ nói tới đây, lại quay sang hỏi Ngục Chủ: "Làm sao Hỏa Chủ có thể gặp phải chúng nó?"
"Còn phải hỏi nữa sao? Là hắn muốn tìm kiếm con đường mới đi đến vùng ven thế giới. Cậu cũng hiểu hắn mà, cả ngày chỉ nghĩ tới chuyện mạo hiểm. Hắn với Vạn Chủ kia hoàn toàn trái ngược nhau, một người cả ngày chỉ thích ở trong nhà, cả ngày xen lẫn cùng một chỗ với đám đàn bà kia, còn một người lại thích bay nhảy khắp nơi." Ngục Chủ hừ lạnh nói: "Nhưng sự thật đã chứng minh, bay nhảy khắp nơi như vậy còn không sống lâu bằng cứ một mực ở lì trong nhà."
Nguyên Chủ thoáng giật mình, chợt đưa mắt nhìn Ngục Chủ một cái: "Anh vừa nói Linh Chủ kia đứng thứ nhất, Vạn Chủ vẫn còn, thì hẳn là hắn sẽ thuận thế kế thừa vị trí của tôi, Hỏa Chủ không ở đây nữa, vậy vị trí của anh là thứ ba hay thứ tư?"
Sắc mặt Ngục Chủ có chút âm trầm: "Hình như cậu nói hơi nhiều thì phải, trước kia cậu đâu có như vậy?"
Nguyên Chủ cười ha ha lên: "Đừng bảo là anh vẫn tiếp tục lót đáy nhé?"
Ngục Chủ nhìn chằm chằm vào Nguyên Chủ, bỗng nhiên ra tay, một luồng sương mù màu xám đột ngột ập tới.
Nguyên Chủ vung tay lên, mảnh sương mù kia lập tức bị đánh tan.
Nhưng sau khi sương mù tiêu tán, tại chỗ lại có thêm một bóng dáng. Bóng dáng ấy được tạo thành từ sương mù, giống như quỷ hồn, từ trong hốc mắt còn lộ ra một mảnh đỏ sậm u ám.
Sưu!
Ngay trong khoảnh khắc vụ ảnh [1] nọ xuất hiện, đối phương đã nhanh chóng lao thẳng về phía Nguyên Chủ.
[1]: Bóng người sương mù.
"Hỏa Chủ?!"
Chờ tới khi Nguyên Chủ thấy rõ bóng dáng quỷ mị hình thành từ sương mù này, đôi mắt gã khẽ biến, chợt nghĩ đến năng lực của Ngục Chủ, không nghĩ tới Ngục Chủ còn có thể dẫn hồn của Hỏa Chủ đến, chẳng lẽ cái chết của Hỏa Chủ lại có liên quan tới Ngục Chủ?
Sưu!
Nguyên Chủ không dám sơ suất, cũng lập tức ra tay, lĩnh vực nguyên thủy cấp tốc triển khai, hết thảy mọi thứ chung quanh đều đang điêu linh suy yếu, trở về trạng thái nguyên thủy.
Hứa Thâm cảm nhận được một luồng nhiệt lượng lớn đột nhiên bay lên chung quanh, gần như thân thể cũng muốn bốc cháy, nhưng sau đó lại cấp tốc suy yếu đi.
Đôi mắt hắn khẽ động, chăm chú nhìn vào bóng dáng quỷ mị kia, Nguyên Chủ từng nói cho hắn biết năng lực của Ngục Chủ, có đặc tính hút hồn và chiêu hồn.
Bởi vậy trải qua thật nhiều năm tháng tích lũy, hấp thu càng nhiều hồn, đối phương càng mạnh.
Ở dưới lĩnh vực, Nguyên Chủ ngang nhiên ra tay, một cây trường thương màu tím sẫm được điêu khắc từng đường hoa văn cổ xưa, trực tiếp xỏ xuyên ra ngoài.
Bóng dáng quỷ mị bị xuyên thủng, nhưng cũng giống như sương mù, sau khi tan rã, rất nhanh đã hội tụ lại.
Cùng lúc đó, bên người Ngục Chủ lại có một lượng lớn sương mù bị dẫn dắt đến. Mảnh sương mù này thành hình rất nhanh, lại hình thành nên từng bóng dáng lần lượt rơi xuống đất, đều là quỷ mị, tổng cộng có bảy người!
Ánh mắt Hứa Thâm thoáng ngưng lại, bảy vụ ảnh này, cộng thêm Hỏa Chủ chính là tám vị quân vương.
Nếu cộng cả bản thân Ngục Chủ, đây tuyệt đối là một người thành đoàn!
Chiến lực như vậy, đúng là hơn xa quân vương bình thường, nhưng đương nhiên, cũng không tính mạnh nhất ở trong hội nghị quân chủ.
Hứa Thâm không tham dự trận chiến đấu này, chỉ lặng yên lui về phía sau, lặng lẽ quan sát.
"Lại gia tăng rồi? Xem ra lại có kẻ xui xẻo chết trong tay anh." Nguyên Chủ nheo mắt.
Ở mấy trăm năm trước, Ngục Chủ chỉ có thể triệu tập đến nhiều nhất là sáu bộ vương hồn, nhưng hiện giờ lại gia tăng rồi. Hơn nữa, gã biết tính tình của Ngục Chủ, chắc chắn là kẻ này vẫn chưa dùng toàn lực, khẳng định vẫn còn giấu giếm.
"Lại có thể dễ dàng áp chế Hỏa Chủ như vậy, dường như cậu cũng có tiến bộ." Ánh mắt Ngục Chủ trở nên lạnh lùng, u ám, vốn tưởng rằng dựa vào Hỏa Chủ, là có thể khiến cho Nguyên Chủ ăn quả đắng, không nghĩ tới năng lực của Hỏa Chủ cũng bị đối phương áp chế lợi hại đến như vậy.
Ở dưới lĩnh vực của Nguyên Chủ, kể cả quân vương cũng sẽ trở về đến hình thái thứ hai, nhưng đương nhiên, trong chuyện này cũng có hạn chế.
Nếu đối tượng áp chế đủ dũng mãnh, hiệu quả áp chế sẽ bị suy yếu đi.
Đây cũng là nguyên nhân khiến cho gã vẫn có thể duy trì hình thái quân vương dù đang chịu ảnh hưởng của lĩnh vực nguyên thủy.