Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1026 - Chương 1026: Người Ở Chốn Phồn Hoa, Lòng Tại Nơi Hoang Vắng!!!

Chương 1026: Người Ở Chốn Phồn Hoa, Lòng Tại Nơi Hoang Vắng!!!
Chương 1026: Người Ở Chốn Phồn Hoa, Lòng Tại Nơi Hoang Vắng!!!

Hứa Thâm tò mò hỏi: "Hang động hư thối là cái gì?"

"Là một nơi rất phiền phức." Nguyên Chủ khẽ lắc đầu: "Cứ cách một đoạn thời gian, nơi này sẽ bạo động, từ bên trong phụt ra những thứ có tính ăn mòn rất mạnh. Nếu bị thứ này chạm vào sẽ hư thối, cả khư, thậm chí là khư binh cũng không ngoại lệ. Bởi vậy, nó cần chúng ta chăm sóc, rửa sạch định kỳ, nếu không để cho loại nước hư thối kia chảy ra bên ngoài, sẽ gây ra ảnh hưởng tồi tệ vô cùng đến nội thành."

Vạn Chủ nói với Hứa Thâm: "Tại kỳ vị mưu kỳ chức, tố kỳ công tẫn kỳ trách [1], rất nhiều người chỉ làm được hai điểm trước, nhưng chúng ta lại cần phải gánh vác hai điểm sau, không thể chỉ ngồi tại vị trí của mình mà không làm gì cả được. Chờ sau khi cậu nhậm chức quân chủ, cậu cũng có chuyện mà mình phải phụ trách, chúng ta nắm giữ trong tay quyền hành thao túng hàng tỉ sinh mệnh cả ngoại và nội thành, nhưng cũng nên có trách nhiệm với bọn họ, bởi vì không có bọn họ, chỉ một mình chúng ta sống sót mà thôi... cuộc đời sẽ vô cùng tịch mịch."

[1]: ở vị trí nào thì phải lo toan công việc của vị trí ấy, đã nhận công việc ở vị trí ấy thì phải làm cho tròn trách nhiệm.

Hứa Thâm khẽ gật đầu, lúc trước hắn từng nghe nói bảy đại gia tộc trong nội thành, cũng có biên quan cần phải trấn thủ.

Dù mang vinh hoa phú quý theo người, vẫn có chiến tranh khổ sở làm bạn, đây cũng là nguyên nhân khiến hắn không có ý định đi cướp đoạt toàn bộ bảy đại gia tộc.

"Đi thôi, tôi đưa cậu đến quán Thiên Ẩn. Lão Vạn, anh có muốn đi không? Đêm nay chúng ta cùng uống vài chén?" Nguyên Chủ cực kỳ hưng phấn, lập tức quay sang nói với Hứa Thâm và Vạn Chủ.

Vạn Chủ cười nói: "Cậu vừa trở về, lẽ ra tôi phải mời cậu mới đúng chứ?"

"Cũng đúng, hay là chúng ta tới quán rượu Phi Không?"

"Phi Không đã sớm đóng cửa rồi, nhưng nếu cậu thích phương pháp ủ rượu của bên đó, tôi sẽ tìm người ghi chép lại, bảo đảm đêm nay cậu sẽ uống được." Vạn Chủ cười nói.

Nguyên Chủ kinh ngạc nói: "Phi Không lại có thể đóng cửa? Không phải đó là sản nghiệp của hiệp hội Chưng Khí sao? Ai có thể uy hiếp đến nó được?"

"Bị một con đại khư phá hủy, chứ không phải con người làm." Vạn Chủ nói.

Nguyên Chủ thoáng giật mình, chợt nở nụ cười, nói: "Vẫn là lão Vạn hiểu tôi, nhân sinh khó kiếm tri kỷ, đêm nay chúng ta nhất định phải uống cho thống khoái."

Vạn Chủ cũng cười, nhưng nụ cười trên mặt ông ấy lại có chút ưu thương: "Suy cho cùng, những gương mặt quen thuộc bên cạnh cũng càng ngày càng ít đi, tôi vốn lười đi tiếp nhận và hiểu rõ những đồ ăn mới mẻ, luôn không kìm lòng được mà hoài niệm đủ thứ trước kia. Có lẽ đây chính là tâm tính của người già mà bọn họ thường hay nói, tuy tôi còn có thể sống thêm hơn một ngàn năm nữa, nhưng tâm đã bước vào tuổi xế chiều rồi."

Nguyên Chủ nói: "Anh là người ở chốn phồn hoa, lòng tại nơi hoang vắng, mà tôi lại phiêu bạt bên ngoài tới mấy trăm năm rồi, trong lòng luôn hướng về chốn phồn hoa."

Vạn Chủ cười cười, nói với gã: "Vậy tôi về trước, buổi tối gặp lại."

"Được."

Hai người nói lời từ biệt, Vạn Chủ cũng gật gật đầu với Hứa Thâm, đang muốn rời đi. Bỗng nhiên trong lòng Hứa Thâm khẽ động, lập tức mở miệng hỏi: "Vạn Chủ, ông có biết Nam Ngưng hay không?"

"Ừm?"

Vạn Chủ ngừng lại, khẽ nheo mắt nhìn về phía Hứa Thâm, từ trong đáy mắt lại xẹt qua một mảnh sát ý cực mịt mờ: "Con bé kia chọc tới cậu sao?"

"Không có, chúng tôi là bạn bè tốt mà." Hứa Thâm nói, đồng thời cũng bắt được một mảnh sát khí vừa hiện lên trong mắt đối phương kia.

Phải biết rằng, từ lúc gặp mặt đến bây giờ, gần như Vạn Chủ này đều biểu hiện ra vẻ cực kỳ tùy ý, ngay cả khi hắn chém giết Thần Chủ, đối phương cũng chỉ thoáng kinh ngạc một chút, mà không hề sinh ra oán niệm với hắn, nhưng vừa nhắc tới Nam Ngưng, ông ta lại sinh ra sát khí.

"Bạn bè tốt?" Lần này lại đến lượt Vạn Chủ kinh ngạc.

Làm sao con bé kia lại có thể làm bạn với kẻ hung thần ác sát như hắn được?

Không phải từ trước đến nay, con bé vẫn luôn tin tưởng và tôn thờ cái gọi là luật pháp cứng nhắc, không linh hoạt, chỉ biết lừa người ấy sao?

Nếu dựa vào luật pháp để nói, thì thanh niên trước mắt tuyệt đối là tồn tại tội ác tày trời, cũng là kẻ mà con bé căm thù đến tận xương tuỷ mà?

Dù không tiếp xúc nhiều với Hứa Thâm, nhưng Vạn Chủ vẫn biết, Hứa Thâm tuyệt không phải người lương thiện.

Lại nói, người lương thiện cũng rất khó trở thành quân vương.

"Ừm, ông và Nam Ngưng là?"

"Con bé là con gái tôi." Vạn Chủ nói, đồng thời cũng đang muốn ám chỉ Hứa Thâm, đừng có tùy ý trêu chọc vào Nam Ngưng, kể cả khi Nam Ngưng có quen biết hắn.

"Thì ra là thế." Hứa Thâm hiểu rồi, khó trách dung mạo của hai người bọn họ lại có chút tương tự nhau.

"Cô ấy vẫn khỏe chứ? Học luật pháp thế nào rồi?" Hứa Thâm mỉm cười nói.

Bí kỹ do Nam Ngưng tặng đã nhiều lần trợ giúp hắn, và cô ấy, ở trong mắt hắn không chỉ là một người bạn, còn là một nửa ân nhân nữa.

Thấy Hứa Thâm biết về chuyện luật pháp kia, cuối cùng Vạn Chủ cũng hoàn toàn tin tưởng giữa hai người bọn họ có chút quan hệ rồi, nhưng ông ta vẫn khá là nghi hoặc, làm sao Nam Ngưng có thể quen biết một người như thế, thậm chí còn nói chuyện và chia sẻ với hắn nữa?

"Gần đây, ngày nào con bé cũng vùi đầu vào học tập, còn nói cái gì mà muốn hoàn thiện luật pháp. Thật là khờ khạo. Nó đâu biết rằng cái gọi là luật pháp kia, vốn chỉ là một câu nói của chúng ta thôi. Huống chi trên đời này nào có luật pháp hoàn mỹ? Mỗi một điều trong luật pháp đều có nhiều hơn ba điều gọi là tiền đề và gông cùm xiềng xích đi kèm. Nói cách khác, luật pháp càng hoàn thiện, càng trái ngược với nhân tính. Đến lúc đó, chẳng phải nhân tính sẽ là trái pháp luật hay sao? Và con người cũng sẽ không còn là con người nữa." Vạn Chủ thở dài.

Hứa Thâm cười cười, nói: "Có lẽ Nam Ngưng chỉ muốn luật pháp tương đối hoàn thiện mà thôi. Luật pháp tuyệt đối hoàn thiện là chuyện không có khả năng, nhưng luật pháp tương đối hoàn thiện thì khác, nó vừa có thể ràng buộc con người, vừa không quá mức đi ngược lại lòng người. Đây là phương án tương đối hoàn mỹ mà."

Bình Luận (0)
Comment