Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1076 - Chương 1076: Bí Quyết Thành Thần!

Chương 1076: Bí Quyết Thành Thần!
Chương 1076: Bí Quyết Thành Thần!

Hứa Thâm mỉm cười, tuy hắn không có đáp lại, nhưng vẻ mặt kia cũng không tỏ thái độ phủ nhận.

"Tôi không cần cung phụng đâu." Mai Phù khẽ cười nói: "Những sinh mệnh này quá mức nhỏ bé và yếu ớt, bọn họ cung phụng không mang lại chút ý nghĩa gì cả."

Đây là bị ghét bỏ sao?

Hứa Thâm có chút bất đắc dĩ, không biết nên nói gì.

"Hết thảy đều nghe theo quân chủ an bài." Lúc này, Giáo hoàng đã lựa chọn thỏa hiệp.

Sau khi đau khổ suy tư một hồi, không ngừng cân nhắc giữa tín ngưỡng cùng với sinh mệnh của chính mình, tới cuối cùng, gã vẫn cảm thấy được cái mạng của chính mình càng quý giá hơn một chút.

"Được."

Hứa Thâm cũng không tiếp tục nói đến chuyện tiến cử Thần nữa, nếu bọn họ đã vô dụng với Mai Phù thì quên đi.

Hắn đứng dậy, đang muốn rời khỏi giáo đình, bỗng nhiên một tiếng chuông ngân vang lên.

Ngay sau đó lại là hai tiếng liên tiếp.

Chờ đến khi ba tiếng chuông ngân kết thúc, bên trong giáo đường lập tức truyền đến âm thanh cầu nguyện của các tín đồ.

Từng tiếng nói quen thuộc nhẹ nhàng bay vào trong tai Hứa Thâm, kèm theo đó là những ký ức âm u mà thống khổ cũng theo đó nhanh chóng xuất hiện...

"Chúng ta muốn giống như những trẻ mới sinh, mới có thể tiến vào Thần quốc, bởi vì Thần quốc vốn thuộc về trẻ nhỏ."

"Chỉ khi đánh mất chính mình mới có thể trông thấy sinh mệnh chân thực."

Nghe được mấy lời tụng niệm đều đặn mà tha thiết kia, Hứa Thâm cũng kìm lòng không được mà khẽ ngân nga theo.

Trong khoảnh khắc nỉ non ấy, bỗng nhiên trong lòng hắn chợt dâng lên một loại cảm nhận đặc biệt… Có cảm giác như những âm thanh lanh lảnh đang đọc thuộc lòng giáo điển kia có thể làm cho tâm tình của hắn từ từ bình tĩnh lại.

Trước kia, khi trải qua thống khổ tra tấn bị ép buộc phải ghi nhớ những nội dung này, chỉ khiến trong đầu Hứa Thâm nhớ kỹ thống khổ, nhưng hiện giờ sau khi tụng niệm theo vài câu, bỗng nhiên hắn lại cảm nhận được mị lực và thâm ý bên trong từng câu từng chữ của cuốn giáo điển này.

"Chỉ khi đánh mất chính mình mới có thể trông thấy sinh mệnh chân thực..."

Đôi mắt Hứa Thâm khẽ chớp động, khi một lần nữa nghe được những lời tụng niệm này, không hiểu sao trong lòng hắn lại nảy sinh một loại cảm giác kỳ quái.

"Giáo điển này do ai biên soạn?" Hứa Thâm đột nhiên mở miệng hỏi Giáo hoàng.

Giáo hoàng sửng sốt, chợt nói: "Là Giáo hoàng đời đầu kết hợp với Thần ngữ biên soạn thành."

"Thần ngữ?"

"Đúng vậy, Giáo hoàng đời đầu nhìn thấy Thần linh, đạt được Thần linh ban ân, đã từng nghe qua Thần ngữ."

Hứa Thâm khẽ nhướng mày, chẳng lẽ bên trong giáo điển này lại ẩn chứa lời nói của Thần?

Bỗng nhiên… tựa như vừa có một luồng điện quang xẹt qua trong đầu hắn.

Chỉ trong nháy mắt, luồng hào quang này đã chiếu sáng toàn bộ hắc ám xung quanh, mang đến một loại cảm giác xuyên thấu hỗn độn.

Ngay tức khắc, con ngươi trong mắt Hứa Thâm vừa co rụt lại, đã nhanh chóng mở to ra.

"Chỉ khi đánh mất chính mình mới có thể trông thấy sinh mệnh chân thực..." Hứa Thâm vô cùng kinh ngạc, lại lẩm nhẩm theo.

Phía trên Quân vương là Thần.

Mà làm như thế nào để trở thành Thần cũng chính là chuyện mà rất nhiều quân chủ đều đau khổ tìm kiếm nhưng tìm hoài không được.

Từ giai đoạn đầu trở thành hình thái thứ hai, có nghĩa là bản thân đã vượt qua người bình thường, nhưng tình huống này cũng đồng nghĩa với bản thân gần như đã trở nên điên cuồng, đã bỏ đi lý trí của người bình thường.

Từ hình thái thứ hai đến quân vương, cả người tan nát, thân thể Niết Bàn, sau khi thành hình, tình cảm lạnh nhạt, gần như đã bỏ qua sinh mệnh và tình cảm.

Bởi vậy tất cả quân chủ đều không thể tưởng tượng nổi, muốn thành Thần sẽ phải trải qua khó khăn đến mức nào.

Vì trong suy nghĩ của bọn họ, chẳng có loại chuyện gì càng nghiêm trọng hơn tan xương nát thịt...

Nhưng vào thời khắc, Hứa Thâm chợt phát hiện ra rằng, dường như hắn đã tìm được rồi.

"Chỉ khi đánh mất chính mình mới có thể trông thấy sinh mệnh chân thực."

Rất nhanh, ánh mắt vốn hoảng hốt của Hứa Thâm, lại lộ ra vẻ trong suốt, lĩnh ngộ.

Hắn không khỏi quay đầu nhìn về phía Mai Phù bên cạnh. Mà lúc này, Mai Phù đã thu lại nụ cười, chỉ lặng lẽ mà chăm chú nhìn vào hắn.

Từ trong ánh mắt của Mai Phù, Hứa Thâm đã thấy được đáp án.

Hóa ra cô ấy cũng biết.

Nhưng vì sao cô ấy lại không nói cho hắn?

Là lo lắng hắn không thể thừa nhận được chuyện này sao?

Hứa Thâm nở nụ cười.

Cô ấy đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

"Hóa ra đây là bí quyết thành Thần sao? Thì ra là thế." Hứa Thâm cười, nhưng trong ánh mắt lại xuất hiện quang mang nóng cháy.

Giáo hoàng và mấy vị quân vương khác đều lộ ra vẻ sửng sốt. Lời nói của Hứa Thâm làm bọn họ vô cùng kinh ngạc, không hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Giáo hoàng nhanh chóng phản ứng lại, trong lòng chấn động, không khỏi nhìn về phía Hứa Thâm. Tuy quân chủ rất mạnh, nhưng chung quy lại, bọn họ vẫn nằm trong cấp bậc quân vương, và tiếp tục hướng lên trên một bước nữa chính là Thần.

Chẳng lẽ Hứa Thâm đã tìm được phương pháp thành Thần rồi?

Đến đây, gã lập tức thu hồi vẻ khiếp sợ ẩn sâu trong đáy mắt, để khoái lên mình vẻ thản nhiên như không, chỉ có làm như vậy mới tránh bị Hứa Thâm diệt khẩu.

"Đi thôi." Hứa Thâm thu hồi tâm thần, phân phó Hắc Tuyết mang theo lão nhân kia, rồi nhanh chóng đứng dậy rời khỏi giáo đình.

Chờ Hứa Thâm đi rồi, mấy vị quân vương khác không khỏi nhìn về phía Giáo hoàng, có người nghi hoặc hỏi: "Giáo hoàng đại nhân, vừa rồi hắn nói bí quyết thành Thần là cái gì? Chẳng lẽ hắn đã biết nên làm như thế nào để thành Thần?"

Bản thân là giáo chủ của giáo hội Nguyệt Quang, bọn họ biết được nhiều bí ẩn hơn những quân vương bình thường khác một chút.

Thành Thần… có nghĩa là Hứa Thâm có thể trở thành tồn tại cấp Nhân Hoàng. Nhưng căn bản là không có mấy người biết được phương pháp trở thành Nhân Hoàng, bao gồm cả đời sau của Nhân Hoàng.

Giáo hoàng không nói gì, chỉ lặng lẽ suy tư. Vừa rồi ngay sau khi Hứa Thâm nỉ non đọc một câu giáo điển, hắn đã nói ra một câu kinh người đến vậy, cho nên… rất có khả năng bí ẩn đang nằm ngay bên trong nội dung giáo điển kia, hoặc là câu nói ấy đã làm Hứa Thâm xúc động, khiến cho hắn liên tưởng đến một thứ gì đó khác.

Nhưng mà… bản thân gã đang nghe qua câu giáo điển kia vô số lần, vậy mà hoàn toàn không có cảm giác gì cả.

Làm sao bí quyết thành Thần lại có thể ẩn giấu bên trong một câu nói như vậy?

Bình Luận (0)
Comment