"Giáo hoàng đại nhân, chúng ta thật sự muốn giải tán giáo hội Nguyệt Quang sao?" Có người càng quan tâm đến chuyện giáo đình giải tán hơn, không nhịn được lập tức mở miệng hỏi: "Nếu chúng ta giải tán, lại đổi thành cái gì mà giáo hội Quang Minh kia, chẳng phải sẽ làm Thần tức giận ư?"
"Đúng vậy, nếu Thần giáng tội, chúng ta đều không gánh vác nổi đâu, mà ngay cả hắn cũng không gánh vác nổi!" Có người phụ họa.
Giáo hoàng phục hồi lại tinh thần, im lặng một lát, mới nói: "Đây là thời đại Thần khóc, chúng ta chỉ thuận theo thời đại mà thôi, Thần sẽ không trách tội chúng ta."
Mấy người khác đưa mắt nhìn gã một cái, bên trong đều là mất mát. Bọn họ biết Giáo hoàng nói như vậy, nghĩa là đã lựa chọn thuận theo Hứa Thâm rồi.
Tuy giáo đình thay tên đổi họ, nhưng cũng may địa vị của bọn họ vẫn không thay đổi. Bọn họ chỉ là lo lắng Thần sẽ trách cứ, dù sao tự bản thân những người như bọn họ đã cảm nhận được sự tồn tại của Thần rồi. Và loại cảm giác khủng bố mà vô địch ấy tuyệt không phải loại phàm nhân như Hứa Thâm kia có thể so sánh được.
Ở trước mặt Thần, một trăm quân chủ cũng chỉ là bọt nước.
Bên kia, Hứa Thâm cùng đám Hắc Tuyết quay về thành Vân Trung. Sau khi tạm thời giao lão nhân cho Hắc Tuyết giam giữ, Hứa Thâm bắt đầu suy tư về chuyện thành Thần.
Tuy trong bất ngờ đạt được linh cảm, nhưng sau khi Hứa Thâm cẩn thận suy tư, lại phát hiện câu nói này vô cùng có khả năng chính là một phương pháp thành Thần chân chính.
Quân vương Niết Bàn trùng sinh, đã cực khổ đến mức tận cùng mới lột xác được.
Nhưng quân vương tấn chức… còn chưa mất đi đủ nhiều.
Bởi vì quân vương còn không có mất đi chính mình.
Nghĩa là sau khi Niết Bàn trùng sinh, bọn họ vẫn duy trì dáng vẻ bên ngoài là nhân loại.
Tuy dựa trên một ý nghĩa nào đó, quân vương đã không còn là nhân loại nữa rồi.
Thoạt nhìn thân thể của bọn họ vẫn còn là thân thể máu thịt, nhưng trên thực tế, bộ thân thể này vốn được ngưng tụ từ bên trong sương mù dày đặc mà nên, cả người đều là khư lực, mỗi một sợi tóc trên đầu cũng do khư lực cấu tạo mà thành.
Đây là trạng thái khư, chân chính siêu việt trạng thái khư lực cực hạn.
Nhưng còn chưa đủ.
Hứa Thâm nghĩ tới Thần Hai Mặt, nghĩ tới vị Thần bên trong hang động hư thối... Hình thái của những vị Thần này hoàn toàn không giống nhau.
Thần vô hình.
Thần vạn hình.
"Thần có thể là bất cứ loại hình dạng gì, cũng như có được bất cứ loại lực lượng gì... Nhưng chỉ duy nhất một điều mà bọn họ không có, đó là chính mình."
"Thần không thể bị bất cứ loại hình thái gì hạn chế, không thể bị bất cứ loại ý thức gì ước thúc, càng không thể bị bất cứ loại tình cảm gì ràng buộc."
"Thần không gì không làm được cũng là không chỗ nào không đến được."
Hứa Thâm có cảm giác tựa như hắn đã hơi hiểu được một chút về Thần rồi.
Đây là sinh mệnh thể hoàn toàn siêu thoát ở phía trên quân vương.
Tuy quân vương đã thoát ly phạm trù 'Người', nhưng vẫn còn lại bộ xác ngoài là 'Người', nhưng Thần lại không có.
Sở dĩ quân vương vẫn còn bộ xác ngoài là 'Người', cũng bởi vì trong lòng quân vương vẫn còn lại một phần "Mình" còn chưa có mất đi.
Sau khi tái tạo máu thịt, bọn họ cũng sẽ theo bản thân tuần hoàn mà tái tạo theo phương hướng 'Người'.
Mà Thần sẽ không.
Dù ở bất cứ hình dạng gì bọn họ cũng là Thần.
Cũng bởi vậy, Thần mới có đủ loại hình dạng, thậm chí rất nhiều loại hình dạng của Thần còn làm cho nhân loại cảm thấy sợ hãi, khó có thể thừa nhận và nhìn thẳng vào được.
Hiểu được những điều này, Hứa Thâm chợt cảm thấy cả người thoải mái nhẹ nhàng, đồng thời cũng có chút không sao tin nổi.
Ai có thể nghĩ đến, bí quyết thành Thần lại ẩn giấu bên trong một câu giáo điển của giáo hội Nguyệt Quang.
Chỉ có lúc hoàn toàn hiểu ra, mới biết được câu giáo điển kia đã vạch trần bí quyết thành Thần kia rõ ràng đến mức nào.
"Rất nhanh rất nhanh thôi..." Hứa Thâm tự nói.
Mai Phù chăm chú nhìn về phía Hứa Thâm, chợt nhẹ nhàng thở dài, nói: "Có lẽ đến lúc ấy cậu sẽ thất vọng."
Thất vọng ư? Hứa Thâm biết rằng mình sẽ không thất vọng.
Có điều, dù hắn đã biết được phương pháp thành Thần, nhưng cũng không thể lập tức thành Thần được, vẫn cần chờ đợi một cơ hội.
Thời gian cực nhanh trôi qua.
Dưới hiệu lệnh của Hứa Thâm, Thành Vân Trung đã được dời đến nội thành, vị trí thành Vân Trung ban đầu đã bị bỏ trống, bọn họ trực tiếp thành lập nhà tù ở nơi này, đưa toàn bộ những tên trọng phạm trong phạm vi nội thành đến tận nơi đó giam giữ, mà hang động hư thối ở chỗ sâu nhất tại khu vực này, đều có quân vương tự mang đội tới cẩn thận trông coi.
Hứa Thâm tự mình đến thành Nguyệt Không, muốn cảm nhận được hàm nghĩa của khoa học kỹ thuật mà vị thần phụ kia từng nói.
Đây là một tòa thành thị mới trỗi dậy, nơi nơi đều tràn ngập kim loại và máy móc, hơi nước. Những con người đi trên đường cái đều mang theo dụng cụ thông tin, ban đầu thứ này chỉ dùng để thông tin liên lạc đơn giản, thế nhưng tại nơi này, dụng cụ thông tin lại phát triển đến mức, con người có thể dùng nó để chơi một vài loại hình giải trí đơn giản.
Toàn bộ tòa thành này cũng đắm chìm vào trong các loại hình thức giải trí do khoa học kỹ thuật mang đến.
Hơn nữa, đúng là bên trong tòa thành này thực sự không có vụ dân, số lượng nhân viên trảm khư càng nhiều hơn những tòa thành khác, thậm chí còn có không ít người tự mình lựa chọn đi làm trảm khư giả.
Ở khắp các nơi trong thành, bọn họ còn thành lập nên học viện trảm khư, truyền thụ tri thức về trảm khư cho những người muốn theo học.
Luật pháp ở nơi này cũng có chút khác biệt với những địa phương khác.
Tuy đây là lần đầu tiên Hứa Thâm đến tòa thành này, nhưng trong lòng hắn lại có một cảm giác quen thuộc, tựa như đã từng quen biết.
Loại cảm giác này rất kỳ quái, rõ ràng đây là lần đầu tiên hắn đến một nơi vô cùng xa lạ, nhưng trong lúc ngẩn ngơ, hắn lại có cảm giác tựa như bản thân đã từng trông thấy nó ở đâu rồi.
Sau khi Hứa Thâm đi tuần tra một vòng, đã dứt khoát chấp thuận lời thỉnh cầu của thần phụ, quyết định rập khuôn chế độ của thành Nguyệt Không đến nội thành, thậm chí là những tòa thành Để khác.
Hơn nữa, Hứa Thâm cũng chuẩn bị phá vỡ hàng rào, sát nhập nội thành cùng với tám tòa thành Để, thống nhất hình thành nên một tòa đại thành thế giới.
Đương nhiên quá trình này vẫn cần thêm một chút thời gian, nhưng hiện giờ Hứa Thâm chính là người nắm quyền quyết định, hắn không thiếu thời gian.
Hơn nữa, rất nhiều chuyện chỉ cần hắn phân phó xuống, là sẽ có người đi làm, cũng không cần phải tự mình giám sát.