Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 109 - Chương 109. Con Nhện Khư!

Chương 109. Con Nhện Khư! Chương 109. Con Nhện Khư!

Chu Dã và Mặc Tiểu Tiểu đều tỉnh táo lại, đột nhiên sắc mặt biến đổi. Bọn họ cũng lưu ý tới lời nói lúc trước của cô bé gấu nhỏ, lần này tuyệt đối không dám khinh thường, đều cảnh giác nhìn về phía cửa hang bên kia, đồng thời nhanh chóng lùi lại phía sau, đi tới bên người Hứa Thâm.

Bọn họ đều ý thức được hiện tại Hứa Thâm cũng là chiến lực quan trọng, không phải trói buộc, cả ba có thể dựa vào nhau, ôm đoàn sưởi ấm.

"Cẩn thận!"

Sắc mặt Chu Dã trở nên ngưng trọng, rõ ràng gã vốn là người có kinh nghiệm lão luyện, vậy mà lúc này cũng không kiềm chế được, trên mặt lộ vẻ khẩn trương, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh. Thanh kiếm của gã vẫn còn cắm trên thân thể người đàn ông khổng lồ kia, lúc này chỉ có đôi tay trần, chiến lực trực tiếp bị cắt giảm một nửa.

"Nó muốn tới rồi. . ." Mai Phù đứng bên cạnh người đàn ông khổng lồ, chắp tay sau lưng, nhìn qua vừa thánh khiết vừa thanh thuần, bỗng hì hì cười nói với Hứa Thâm.

Sắc mặt Hứa Thâm hơi thay đổi, hắn nhìn vào chỗ sâu trong hang động, khu vực bị bóng đêm bao phủ đằng kia, đột nhiên từ bên trong xuất hiện bốn tia quang mang màu huyết hồng.

Rất nhanh, thứ ánh sáng kia đã lớn lên, cùng với âm thanh tất tất tác tác, một con nhện với chiều cao hơn ba mét, đang lao tới cực nhanh, trên bụng con nhện có cõng một người phụ nữ đang nằm ngửa, nửa thân trên trần trụi trắng như tuyết, gương mặt tú lệ và đôi mắt nhắm chặt.

Quang mang màu đỏ tươi kia, đến từ con nhện dữ tợn này, nó chỉ có bốn con mắt, nhưng con mắt đều là màu huyết hồng, đều tràn ngập khí tức bạo ngược, phẫn nộ, oán hận.

"Tinh Nhi. . ." Con nhện khư nhìn thấy thi thể bên chân Hứa Thâm, ánh mắt càng thêm thống khổ và bạo ngược. Nó phát ra tiếng rít gào bén nhọn, trong phút chốc, từng sợi tơ nhện như mũi tên lao thẳng tới.

"Ma ma, nhất định phải báo thù cho anh trai, ô ô. . ." Cô bé gấu nhỏ òa lên khóc.

"Câm miệng!" Con nhện khư rống giận.

Cô bé gấu nhỏ lập tức im bặt, hướng ánh mắt khẩn trương nhìn nó.

Bên kia, Mặc Tiểu Tiểu bước ra thật nhanh, bàn tay vung kiếm chém về phía tơ nhện, nhưng kiếm phong chém tới lại không chặt đứt được, tơ nhện này có tính dai cực tốt, ngược lại còn dính lên kiếm phong, theo quá trình bổ chém liên tục, tốc độ xuất kiếm của Mặc Tiểu Tiểu càng ngày càng chậm, tơ nhện bám lên mũi kiếm lại càng ngày càng nhiều.

"Đáng chết!" Sắc mặt Mặc Tiểu Tiểu trở nên khó coi, cô ý thức được con nhện khư này rất khó chơi. Nhưng nếu không có thanh kiếm này ngăn cản, bọn họ sẽ lập tức bị tơ nhện quấn quanh, đến lúc đó thân thể bị động, càng khó bỏ chạy.

"Con khư này đã chết, để tôi thử xem có thể đánh xuyên qua nơi này hay không." Chu Dã vội vàng nói: "Hai người giúp tôi kéo dài một chút!"

Gã biết lúc này bản thân đã không còn kiếm Trảm Khư, không giúp được gì, cứ ương ngạnh tác chiến ở trong này căn bản không phải lựa chọn khôn ngon, chắc chắn không đợi được đến lúc tiếp viện đi tới, chỉ có chạy đi mới có đường sống!

Gã dứt khoát ngưng tụ khư lực trên nắm tay, hung hăng đấm tới, bành bành chấn động, nắm tay đều bị đập nứt ra máu tươi, nhưng gã vẫn cắn răng không hề ngừng lại, đục lỗ dọc theo vết kiếm mà Mặc Tiểu Tiểu đã chém lên vách tường lúc trước.

Hứa Thâm không chút chần chờ, nhanh chóng lao tới che ở trước mặt Chu Dã. Ngay trong khoảnh khắc, tơ nhện bắn tới như bay, bỗng nhiên hắn rút kiếm vung chém

Sưu!

Kiếm phong lay động, tơ nhện chợt bị chặt đứt.

Mặc Tiểu Tiểu nhìn thấy Hứa Thâm có thể chặt đứt tơ nhện, thoáng giật mình một cái, lại kinh ngạc nói: "Cậu làm như thế nào vậy?"

Hứa Thâm cứ tưởng kiếm của mình sẽ bị tơ nhện quấn quanh, không nghĩ tới, hắn lại có thể chặt đứt nó, bình tĩnh nói: "Phỏng chừng là tốc độ quá nhanh.”

"Nhanh?"

Mặc Tiểu Tiểu lại chăm chú quan sát, mới phát hiện tốc độ vung kiếm của Hứa Thâm nhanh tới mức. . . cô không thể nhìn thấy kiếm phong!

Quá nhanh!

Nhanh đến trình độ lấy thị giác của cô cũng vô cùng miễn cưỡng mới có thể bắt giữ được một tia tàn ảnh, nhưng chỉ vẻn vẹn là một tia mà thôi!

Rốt cuộc cô cũng hiểu vì sao con khư cấp C kia lại bị Hứa Thâm chém giết.

Nói đùa một câu, nếu Hứa Thâm bất chợt chém cho cô một nhát như vậy, cô cũng phải chết!

"Cậu đã sớm đạt tới điểm cực hạn thứ nhất rồi ư. . ." Mặc Tiểu Tiểu không nhịn được, khẽ nói, kiếm tốc như vậy, cần khư lực mạnh mẽ cỡ nào mới có thể xuất ra?

"Còn chưa." Hứa Thâm vừa vung chém vừa nói.

Cánh tay hắn cấp tốc vung vẩy, kiếm phong cuốn động, ngay cả Mặc Tiểu Tiểu đang đứng thẳng bên cạnh, cũng có thể cảm giác được luồng gió lạnh thấu xương.

Tơ nhện nhanh chóng bị chặt đứt, nhưng trên mũi kiếm của Hứa Thâm không dính một chút nào.

Mặc Tiểu Tiểu thấy vậy, nhanh chóng thối lui đến phía sau Hứa Thâm: "Cậu chống đỡ giúp tôi một chút, tôi xử lý sạch đống tơ nhện trên kiếm đã."

"Được." Hứa Thâm lập tức đi lên che ở trước mặt hai người, rất nhanh lại tiếp tục vung kiếm.

Con nhện khư kia nhìn thấy công kích của bản thân lại không thể làm gì được Hứa Thâm, càng trở nên thống khổ táo bạo, bốn con mắt màu huyết hồng bỗng mở tròn xoe, phát ra một âm thanh hò hét chói tai.

Tiếng thét chói tai này tựa như châm bạc đâm tới, Hứa Thâm có cảm giác đầu mình vừa bị một thứ gì đó hung hăng cắm thẳng vào, chỉ nghe “Ông” một tiếng, hắn đã rơi xuống trạng thái trống rỗng.

Ngay sau đó, hết thảy chung quanh đều trở nên im lặng.

Chờ tới khi hắn phục hồi lại tinh thần, bỗng phát hiện trước mắt mình không còn là hang động âm u tối tăm nữa, mà thay vào đó là một gian phòng khách tuy khá cũ nát nhưng bên trên bức tường dán giấy màu vàng có gắn lên hình ảnh những con mèo con chó, lộ ra vẻ ấm áp khó tả.

Lúc này trên bộ sofa trong phòng khách, có một cô bé đang ôm con rối gấu nhỏ, run rẩy lẩy bẩy rúc vào trong góc, sợ hãi nhìn hắn.

Một ông già ngồi bên cạnh bàn ăn, lộ vẻ mặt bi thống pha lẫn tức giận, đang gườm gườm ngó hắn.

Ở trước mặt hắn, còn có một người đàn ông khôi ngô với vẻ mặt bừng bừng lửa giận, gã giơ tay chỉ vào hắn, dáng vẻ tức đến độ nói không nên lời.

Còn ngay dưới chân hắn, là một thiếu niên đang gục trong vũng máu.

Hứa Thâm giật mình.

Hắn nhìn thấy một màn trước mắt, đột nhiên suy nghĩ trong đầu có chút hỗn loạn.

Bình Luận (0)
Comment