Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1105 - Chương 1105: Đây Là Ảo Giác Sao???

Chương 1105: Đây Là Ảo Giác Sao???
Chương 1105: Đây Là Ảo Giác Sao???

Hứa Thâm nhìn quanh một vòng, có chút mờ mịt, đây là ảo giác sao? Hay tinh thần công kích?

"Đứa nhỏ mau nằm xuống nghỉ ngơi đi, cháu trải qua thời gian dài dinh dưỡng không đủ, thân thể đã suy nhược lắm rồi, đừng dùng sức." Người nâng cáng thân thiết nói.

"Nơi này là?"

"Cháu vừa được cứu ra, rất nhanh sẽ sao rồi." Đối phương lại an ủi.

"Cứu ư?" Hứa Thâm thoáng sửng sốt vì câu trả lời kỳ lạ ấy, rồi đột nhiên hắn mở to hai mắt.

Chẳng lẽ nơi này là thế giới tầng thứ nhất bên trong lồng giam tâm linh?

"Có phải nơi ấy là cao ốc chín tầng hay không?" Hứa Thâm vội vàng hỏi.

Nhân viên cứu hộ né tránh ánh mắt của Hứa Thâm, nhưng nhìn thấy đôi mắt đầy cố chấp của hắn, cũng chỉ có thể thở ra một hơi, nói: "Chúng tôi đang cứu giúp những người ở tầng lầu khác, cố gắng tìm kiếm những người sống sót giống như cậu ở trong khu phế tích này."

Hứa Thâm cảm thấy cả người phát lạnh. Rõ ràng hắn không hề thi triển năng lực lồng giam tâm linh, vì sao lại bị kéo vào trong này?

Chẳng lẽ… nơi này mới là hiện thực, còn hắn, chỉ đơn giản là vừa tỉnh mộng ư?

Không có khả năng.

Hứa Thâm nghĩ đến cái miệng vực sâu không? lồ kia, thực hiển nhiên đây chính là hiệu quả của một loại năng lực đặc thù nào đó trong tay con quái vật nọ.

Hiện giờ hắn đã là quân chủ, tinh thần đã dị biến thành Bán Thần, sẽ không dễ dàng bị rơi vào hỗn loạn như vậy.

Hắn nhanh chóng quét mắt nhìn quanh bốn phía, cố gắng tìm kiếm bóng dáng vẫn làm bạn bên cạnh mình bấy lâu nay, nhưng lần này, hắn không tìm được.

Mai Phù không ở đây sao?

Trong lòng Hứa Thâm trầm xuống.

Nhưng điều này cũng cho thấy rằng khung cảnh trước mắt đúng là ảo cảnh.

Bởi vì ở trong thế giới chân thực, chắc chắn phải có bóng dáng của Mai Phù.

Có điều… vì sao thứ ảo cảnh này lại phản chiếu thế giới bên trong lồng giam tâm linh? Hứa Thâm lại không thể phỏng đoán ra.

Trên thực tế, với cường độ tinh thần lực hiện giờ, hắn rất khó bị những loại năng lực tinh thần khác mê hoặc, thậm chí tuyệt đại đa số những loại tập kích dạng nguyền rủa, tinh thần đều không thể ảnh hưởng đến hắn. Suy cho cùng, tinh thần lực của hắn cũng dị biến thành Bán Thần rồi.

Nhưng lúc này, hắn đang bị ảnh hưởng.

Có thể thấy được rằng sinh vật có cái miệng quái dị dữ tợn kia sở hữu thứ lực lượng tinh thần vượt quá sức tưởng tượng của hắn.

Thậm chí, đối phương còn rất có khả năng là một vị Thần!

Ánh mắt Hứa Thâm tiếp tục nhìn quanh bốn phía, trong lòng lại có thêm một nghi vấn, rốt cuộc đối phương kéo hắn vào trong ảo cảnh này với mục đích là gì?

Muốn giết hắn? Hay là muốn nhốt hắn?

Nếu đối phương muốn giết hắn, thì có khả năng ở ngay tại thời điểm này, khi tinh thần lực của hắn bị vây trong ảo cảnh, thân thể bên ngoài đã gặp phải bất trắc rồi.

Nhưng đương nhiên cũng có khả năng, đối phương sẽ bố trí một loại tập kích khủng bố buông xuống ở ngay bên trong ảo cảnh, rồi thông qua đó mà trực tiếp xóa sổ linh hồn của hắn.

Hứa Thâm nhìn đám đông nhân viên cứu hộ đang bận rộn làm việc xung quanh, ánh mắt đầy vẻ cảnh giác, lúc này thân thể của hắn đang suy yếu giống hệt người thường, hoàn toàn không có lấy một chút lực lượng, cũng không cảm nhận được khư lực.

Một cơn gió nhẹ thổi tới, Hứa Thâm có cảm giác phần cổ hơi ngưa ngứa, đột nhiên có một mái tóc màu đen nhẹ nhàng lơ lửng trước mắt, hắn không khỏi sửng sốt, lại lập tức có chút mừng rỡ. Là Hắc Tuyết ư?

Nhưng rất nhanh, Hứa Thâm đã phát hiện mái tóc này thuộc về mình.

Bởi vì mái tóc ấy không hề bóng mượt, đen nhánh như của Hắc Tuyết, mà bẩn vô cùng, thậm chí còn dính vào nhau thành từng mảng.

Hứa Thâm thử kêu gọi Hải Tước trong lòng, nhưng không có đáp lại.

Hắn chỉ có thể yên lặng phân phó vài câu, mặc kệ Hải Tước có nghe được hay không, nhưng nếu bà ấy có thể nghe được thì nhất định phải bảo vệ thật tốt thân thể của hắn.

Dặn dò xong, Hứa Thâm bắt đầu vịn vào cái cáng, muốn đứng dậy, hắn cần phải thoát khỏi thứ ảo cảnh này, đi ra bên ngoài.

"Cậu đừng động, hiện tại thân thể của cậu rất hư nhược, tuyệt đối đừng cậy mạnh." Nhân viên cứu hộ đang nâng cáng vội vàng nói.

Lúc ấy, cái cáng của Hứa Thâm đã được đưa lên một chiếc xe cấp cứu, chung quanh đều là những nhân viên tìm kiếm và cứu hộ, cả đám người đang vây quanh mảnh phế tích trước mắt.

"Không cần quan tâm tới tôi." Hứa Thâm ngồi lên, dứt khoát gạt bỏ bàn tay đối phương, nhưng thân thể quá mức suy yếu, ngay cả việc chống xuống cái cáng cũng có vẻ cố sức.

"Cậu muốn đi tìm mẹ của mình sao?" Dường như một người khác đã nhìn ra suy nghĩ trong đầu Hứa Thâm, ánh mắt lộ ra vẻ không đành lòng, nói: "Chúng tôi sẽ giúp cậu đi tìm kiếm và cứu giúp, nếu có tin tức về mẹ của cậu, nhất định sẽ thông báo trước cho cậu."

"Mẹ của tôi đã chết rồi, mấy người đừng có lừa gạt tôi." Hứa Thâm lạnh lùng nói: "Tất cả tránh ra đi, nếu không, đừng trách tôi không khách khí."

Hai nhân viên cứu hộ có chút sửng sốt, bọn họ thực sự không ngờ… hóa ra Hứa Thâm đã sớm biết được chân tướng từ lâu rồi.

Trên thực tế, bọn họ có tìm được hài cốt của mẹ Hứa Thâm ở ngay bên cạnh hắn, nhưng bà ấy đã sớm hư thối rồi, ngoài ra còn có hài cốt của không ít những người gặp nạn khác ở trong đống phế tích kia.

"Cậu phải lập tức tiếp nhận trị liệu, nếu không cậu cũng sẽ gặp phải nguy hiểm về sinh mệnh." Hai người vội vàng ngăn Hứa Thâm lại.

"Tránh ra!" Hứa Thâm vô cùng tức giận, hắn dùng sức giãy giụa, nhưng lực lượng lại không lớn bằng hai người đối phương.

Hai người kia vội vàng ấn Hứa Thâm xuống, một người trong đó nói: "Hẳn là tinh thần của cậu ấy đã bị đả kích rồi, cứ cho cậu ấy ngủ một giấc trước đã."

Hứa Thâm liều mạng giãy giụa, nhưng bị hai người nọ ấn đến gắt gao, không thể hoạt động được. Dường như máu tươi toàn thân hắn đang bị kích động, rồi ngay tức khắc, một loại cảm giác đầu váng mắt hoa ập xuống, thế giới trước mắt chuyển thành mơ mơ hồ hồ.

Hắn hôn mê.

Ở thời điểm Hứa Thâm tỉnh lại, hắn nhìn thấy mình đang ở bên trong một phòng bệnh, trần nhà trắng như tuyết, có treo một cái đèn.

Thân thể hắn vẫn suy yếu vô cùng, cả người không có lấy một chút sức lực nào, chỉ có thể miễn cưỡng ngồi dậy từ trên giường, nhìn trên cánh tay có cắm khá nhiều ống, bên cạnh còn có bình truyền dịch.

Bình Luận (0)
Comment