Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1106 - Chương 1106: Suy Đoán!

Chương 1106: Suy Đoán!
Chương 1106: Suy Đoán!

"Cậu tỉnh rồi." Một cô y tá vừa đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Hứa Thâm đã tỉnh lại, trên mặt không khỏi sửng sốt, rồi rất nhanh, đã chuyển thành sợ hãi xen lẫn vui mừng, và vội vàng xoay người chạy ra bên ngoài.

Không bao lâu sau, một chuỗi những tiếng bước chân vội vã đi tới.

Hứa Thâm vừa rút bỏ toàn bộ những ống truyền dịch trên người mình. Thứ ảo cảnh này vốn không phải do bản thân hắn cấu tạo nên, bởi vậy hắn không muốn để mặc cho những chuyện trong ảo cảnh này cứ tiếp tục diễn biến theo chiều hướng thuận lợi như thế.

Hắn hiểu, càng là như vậy, bản thân càng dễ dàng bị con quái vật kia điều khiển.

Rất nhanh, bác sĩ cùng với y tá đã chạy vào, nhìn thấy Hứa Thâm vừa bò xuống giường, mấy người bọn họ đều kinh hãi, vội vàng tiến lên bắt lấy Hứa Thâm, tiếp tục ấn hắn trở lại trên giường.

"Cậu đừng có lộn xộn nha. Cậu đang chảy máu đó!"

"Suýt chút nữa là cậu kéo đứt gân của mình rồi, thứ này không thể rút bừa được đâu!"

Mấy bác sĩ vừa lo lắng vừa khẩn trương, nhanh chóng cố định tay chân Hứa Thâm lại. Nhìn thấy Hứa Thâm vẫn đang ra sức giãy giụa, một vị bác sĩ chủ trị trong đó vội vàng dặn dò trợ thủ bên cạnh mình đè hắn xuống, sau đó cắm các loại ống dẫn trở lại trên người Hứa Thâm.

"Cậu đừng có lộn xộn, làm như vậy người có hại chính là bản thân cậu đó." Bác sĩ chủ trị là một người đàn ông trung niên nói.

Hứa Thâm cảm nhận được một tia uất ức, mấy người thường trước mắt lại có thể khống chế được hắn, cũng bởi lúc này hắn đang rất hư nhược, không có bất cứ lực lượng gì.

"Thả tôi rời đi, tôi không có tiền trả mấy người đâu." Hứa Thâm trầm giọng nói, tiếng nói khàn đục dị thường.

Không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể tạm thời tuân theo quy tắc của thế giới này, muốn kết nối cùng những ảo giác trước mắt.

Dù đã biết tồn tại đứng sau lưng thao túng những ảo giác này chính là quái vật kia, nhưng trước mắt, có vẻ như thế giới này vẫn đang tuần hoàn theo một loại quy tắc siêu hiện thực nào đó.

"Cậu không cần lo lắng về chuyện tiền nong đâu, đất nước sẽ chi trả, cậu chỉ cần an tâm tĩnh dưỡng, sớm ngày khôi phục thân thể là tốt rồi." Ánh mắt của vị bác sĩ chủ trị nọ lộ ra vẻ từ bi, tựa như đã cho rằng hành động giãy giụa, phản kháng của Hứa Thâm là bình thường rồi.

"Các người muốn nhốt tôi bao lâu?" Hứa Thâm trực tiếp, dứt khoát hỏi.

Bác sĩ mỉm cười nói: "Chờ đến khi cậu khỏi hẳn là có thể rời khỏi nơi này, nếu cậu tích cực phối hợp, hẳn là chỉ cần một tháng thôi, dù sao nơi này cũng là phòng bệnh có nhu cầu đặc biệt, cao cấp nhất của bệnh viện chúng tôi, nếu không phải tình huống của cậu có chút đặc thù, sẽ không được tiến vào nơi này đâu."

"Một tháng sao?" Sắc mặt Hứa Thâm lộ vẻ âm trầm, nói như vậy nghĩa là con quái vật kia chỉ cần một tháng là có thể đạt được mục đích của mình rồi?

Tuy không biết mục đích của con quái vật kia là gì, nhưng Hứa Thâm lại biết hắn tuyệt đối không thể bị giam ở trong này suốt một tháng được.

Tình huống hiện tại, sau khi nói chuyện với đám người trước mắt hoàn toàn không mang lại một chút ý nghĩa gì, hắn chỉ có thể tìm cơ hội chuồn khỏi nơi này, nhưng đầu tiên, hắn cần phải nắm chắc thời gian làm việc và nghỉ ngơi của đám người trước mắt đã.

Thấy Hứa Thâm đã im lặng xuống, mấy bác sĩ lập tức tự mình làm việc của mình, đi tới băng bó giúp Hứa Thâm, cũng thuận tiện đo huyết áp, nhiệt độ cơ thể của hắn.

"Cậu đừng quá bi quan. Trong chuyện lần này, phải nói là vận khí của cậu không tồi đâu. Có nhiều người ở trong vườn bách thú như vậy, nhưng chỉ số ít người là có thể sống sót mà thôi. Cậu rất may mắn đấy." Bác sĩ chủ trị nhìn vẻ mặt tối tăm của Hứa Thâm, lập tức mỉm cười an ủi.

Hứa Thâm sửng sốt, chợt nhíu mày nói: "Vườn bách thú? Cái gì vườn bách thú cơ?"

"Cậu quên rồi sao?" Bác sĩ có chút kinh ngạc hỏi lại, rồi bỗng nhiên ông ấy ý thức được điều gì, lại lập tức cười cười không có nhiều lời thêm nữa.

Trên thực tế, những người phải chịu kích thích quá lớn, đều sẽ theo bản năng lựa chọn quên đi hết thảy những chuyện mình từng trải qua, nếu lúc này, ông ấy nhắc đến nó, chắc chắn sẽ làm Hứa Thâm phải chịu kích thích không nhỏ.

Và đương nhiên đây không phải điều bác sĩ nên làm rồi.

Hứa Thâm chăm chú nhìn vẻ mặt của vị bác sĩ kia, trong đầu hắn lập tức hiện lên rất nhiều tin tức, rồi bản thân hắn cũng không khỏi giật mình, chẳng lẽ lúc này hắn đã ở bên trong tầng thứ hai của lồng giam tâm linh rồi?

Bởi vì ở tầng thứ hai, hắn đã bị phong tỏa bên trong vườn bách thú.

Nói cách khác, hiện tại hắn đã thoát khỏi nơi đó, đã được giải cứu rồi?

Hứa Thâm cau mày. Rõ ràng hắn chưa làm gì cả, vì sao lại xuyên đến tầng lồng giam thứ hai rồi?

Chẳng lẽ … tiếp theo, hắn còn có thể tiến vào tầng thứ ba, tầng thứ tư?

Một lát sau, mấy bác sĩ đã xử lý xong trạng thái cho Hứa Thâm, lại dặn dò hắn thêm một chút để hắn an tâm ở lại nơi này dưỡng thương, sau đó, nhanh chóng rời khỏi.

Chờ đám người ấy đi ra ngoài cửa, xuyên qua cửa phòng, Hứa Thâm còn mơ hồ nghe được tiếng bước chân cùng với âm thanh trò chuyện càng lúc càng xa dần của bọn họ.

"Nghe nói vườn bách thú kia đã hóa thành chốn nhân gian luyện ngục, toàn bộ những động vật bên trong đều bị ăn sạch."

"Đúng vậy, mà đừng nói là động vật, nghe nói con người cũng bị ăn..."

"Nhóc con này có thể sống được đúng là trong lòng đủ tàn nhẫn, cũng không biết hắn đã nhét bao nhiêu người vào bụng mình rồi."

"Nói nhỏ chút, đừng để người ta nghe được "

"Nghe nói sau khi tình trạng của hắn khôi phục lại, lãnh đạo trong thành phố sẽ tới điều tra chuyện này..."

Âm thanh dần dần đi xa, không còn nghe thấy gì nữa, nhưng Hứa Thâm vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào cửa phòng, sắc mặt biến ảo không ngừng.

Lúc trước, hắn đã tới tầng lồng giam thứ hai và bị nhốt bên trong một khu thủy cung, cùng với rất nhiều du khách khác, nhưng sau khi đồ ăn dần dần cạn sạch, nhân tính tàn bạo cũng bắt đầu lộ ra ngoài.

Đúng là nơi đó đã trở thành một chốn nhân gian luyện ngục, nhưng cứu viện lại chậm chạp không tới, tựa như cả khu vực đều bị ngăn cách với bên ngoài rồi.

Hứa Thâm nhớ lại chuyện từng xảy ra trước khi mình hôn mê. Trong lòng bắt đầu dấy lên suy đoán, có lẽ, nếu hắn lại hôn mê thêm một lần nữa, chờ đến khi tỉnh lại, bản thân có thể thoát ly ảo cảnh này, hoặc là tiến vào tầng lồng giam thứ ba?

Bình Luận (0)
Comment