Thần phụ đưa mắt nhìn Hứa Thâm, thấy ánh nhìn ẩn chứa thâm ý khác của hắn, mồ hôi lạnh túa đầy người ông ta. Thần phụ lập tức "Rầm" một tiếng quỳ xuống, nói: "Quân chủ, chúng ta tuyệt không dám làm trái lời ngài!"
Quân vương quỳ xuống, đã là hành động rõ ràng nhất để bày tỏ thái độ của mình rồi, vẻ mặt Hứa Thâm không chút biến hóa, nói: "Hôm nay gọi ông đến đây không phải để hỏi tội, chỉ cần ông thành thật, chi tiết trả lời câu hỏi của ta là được."
Thần phụ khẽ giật mình, nhưng nhìn vẻ mặt Hứa Thâm, ông ta tin tưởng Hứa Thâm nói lời này không phải để khách sáo với mình. Hơn nữa, với quyền thế và lực lượng hiện giờ của hắn, kể cả khi hắn tiện tay xóa sổ ông ta, thậm chí là lật đổ cả nội thành, cũng chẳng có chút vấn đề gì.
Người ta vốn không cần thiết phải làm bộ làm tịch với ông ta.
Nghĩ đến đây, trong lòng thần phụ thoáng thở nhẹ một hơi, đồng thời lại âm thầm cảm thấy chua xót.
Bởi vì hành động này đã đủ để chứng minh rằng, thực lực của Hứa Thâm đã mạnh đến mức vượt quá sức tưởng tượng của rất nhiều người rồi, hắn đã sớm không đặt bọn họ vào trong mắt.
"Ở thời điểm tổ tiên rời đi, ngài ấy không để lại bất cứ manh mối hay tung tích gì, chỉ có mấy phương pháp thành Thần, tôi đều đã báo lại cho ngài rồi." Thần phụ nói: "Nếu có manh mối của tổ tiên, chúng tôi càng muốn tìm hiểu rõ hơn về tung tích của ngài ấy, nhưng theo tôi được biết, các đời Nhân Hoàng trước đây đều là bỗng nhiên biến mất, không để lại bất cứ manh mối hay tung tích gì. Chúng tôi từng bái phỏng đời sau của Nhân Hoàng đời thứ hai, đối phương cũng đưa ra câu trả lời như thế "
Nói đến đây, ông ta không khỏi liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, mới tiếp tục: "Hiện giờ, đời sau của vị Nhân Hoàng thứ hai đã bị diệt sạch, lúc trước, ở thời điểm chúng tôi tìm được bọn họ, trong gia tộc cũng chỉ còn lại một dòng độc đinh."
Hứa Thâm im lặng.
Một lúc lâu sau, hắn phất tay để cho thần phụ rời đi.
Thấy Hứa Thâm không có chỉ trích mình, thần phụ ôm theo tâm lý nửa tin nửa ngờ mà cung kính cáo lui, cảm giác giống như mình vừa bước qua Quỷ Môn quan.
Hứa Thâm không nhận được câu trả lời mình mong muốn, vì vậy hắn dự định sẽ thành Thần trước, chờ sau khi đạt tới độ cao của Nhân Hoàng, có lẽ hắn sẽ hiểu được suy nghĩ của Nhân Hoàng.
Mà con đường thành Thần, hắn đã nắm giữ rồi.
Ban đầu, hắn chỉ khuyết thiếu một cơ hội, lần này thông qua quá trình kết hợp với bình chứa tàn thứ phẩm, cuối cùng, hắn đã tìm được cơ hội cho mình.
Sưu!
Hứa Thâm trực tiếp rời khỏi hội nghị, đi vào một khối kiến trúc nằm bên sườn phía Đông, Nguyên Chủ đang ở trong này nghỉ ngơi.
"Cho tôi mượn huyết nhục của anh dũng một chút." Hứa Thâm nói.
Nguyên Chủ thoáng sửng sốt, lập tức nghi hoặc nói: "Cậu muốn làm gì?"
"Thành Thần." Khi nói chuyện, Hứa Thâm đã ra tay, sợi đen như lưỡi dao sắc bén nhanh chóng bắn ra, vọt tới trước mặt Nguyên Chủ.
Nguyên Chủ cả kinh, nhưng không có ngăn trở, gã cảm nhận được Hứa Thâm không có sát khí.
Rất nhanh, sợi đen đã cắt lấy một khối huyết nhục và cuốn trở về.
Hứa Thâm nâng tay bắt lấy nó, huyết nhục nhanh chóng bị hòa tan trong lòng bàn tay hắn.
Cùng lúc này, một vị lữ khách xa lạ vừa bước đến phía trước căn nhà nhỏ tối đen.
Cửa phòng mở ra một khe hẹp.
Thiếu niên từ bên trong đi tới, đứng ở cửa, đưa tay với vị lữ khách kia.
"Không mời tôi bước vào nhà sao?" Lữ khách mỉm cười hỏi.
Thiếu niên cũng mỉm cười trả lời: "Bên trong có quá nhiều người, rất chật chội."
"Nhưng bên ngoài này gió lạnh, có chút cóng người." Lữ khách nói: "Chúng ta sẽ đông chết mất."
"Chúng ta có thể ôm đoàn sưởi ấm." Thiếu niên nói.
Lữ khách có chút kinh ngạc, nhưng cũng gật gật đầu, sau đó cùng thiếu niên kia song song ngồi ngay ngoài cửa phòng.
Bên trong khe hở trên cửa phòng, từng đôi mắt lia tới, nhìn chằm chằm vào hai bóng người ngoài cửa.
Trong đó, "Ma ma" với đôi mắt dịu dàng, nhẹ giọng nhỏ nhẹ nói: "Con trai, con vẫn nên bước vào đi, đừng ở bên ngoài như vậy, lỡ gió lạnh làm hư thân thể…"
"Con đã trưởng thành rồi, chung quy lại vẫn phải rời khỏi nhà thôi." Thiếu niên cũng không quay đầu lại, chỉ đơn giản nói một câu.
Những đôi mắt bên trong khe cửa kia nghe vậy, lại trở nên lập lòe bất định.
Hứa Thâm nói lời từ biệt cùng Nguyên Chủ, lại nhanh chóng bước đến một vài toà kiến trúc khác trong hội nghị.
Nơi này đều là khu vực dành cho những vị quân vương hỗ trợ hội nghị xử lý sự vụ.
Hứa Thâm tìm được những quân vương này, và cũng như Nguyên Chủ, hắn yêu cầu mỗi người bọn họ cống hiến cho mình một khối huyết nhục ẩn chứa năng lượng hạch tâm sinh mệnh.
Những khối huyết nhục này nhanh chóng hòa tan trong lòng bàn tay hắn, rồi bị thân thể hấp thu.
Theo quá trình này, bóng dáng lữ khách xuất hiện phía trước căn nhà nhỏ tối đen, càng ngày càng nhiều.
Bọn họ song song ngồi trên bậc thang cùng thiếu niên kia, ghé vào cùng nhau, sưởi ấm cho nhau, ngăn cản bóng đêm lạnh như băng chung quanh ăn mòn.
Chờ đến lúc gặp được toàn bộ những quân vương trong hội nghị, Hứa Thâm lại đi vào nội thành, lần lượt tới cửa bái phỏng bảy đại gia tộc, cũng yêu cầu mỗi vị quân vương trong gia tộc bọn họ một khối huyết nhục.
Tuy những quân vương này không hiểu vì sao Hứa Thâm lại yêu cầu như vậy, nhưng nếu Hứa Thâm đã mở miệng, bọn họ vốn không có cơ hội để chối từ, cũng không có lá gan để chối từ, chỉ có thể ngoan ngoãn nộp lên.
Lại nói, từ sau khi Hứa Thâm đảm nhiệm vị trí quân chủ của hội nghị, hắn hoàn toàn không đi tìm bọn họ gây phiền toái, hiếm khi thấy hắn mở miệng yêu cầu một lần, bọn họ cũng chỉ có thể đồng ý.
Sau khi cướp đoạt lần lượt từng vị quân vương mới tấn chức trong bảy đại gia tộc, Hứa Thâm lại tìm đến thành Để.
Hắn lại thay phiên bái phỏng từng tòa thành Để một, trên đường cũng bắt đi những con đại khư xâm nhập vào nơi này, thuận tay giải quyết chúng, hấp thu huyết nhục hạch tâm.
Rất nhanh, đã có mấy chục bóng dáng tụ tập phía trước căn nhà nhỏ tối đen.
Bọn họ ôm thành đoàn, quây thành vòng tròn, thiếu niên ngồi ở trung ương giống như mặt trăng ở giữa những vì sao, những bóng dáng khác lại quay chung quanh người thiếu niên, chờ đến khi người ở ngoài cùng nhất không thể ngăn cản được hắc ám ăn mòn, người ở trong vòng sẽ thay đổi vị trí cho người ở ngoài vòng.
Thay phiên lẫn nhau, luân phiên trao đổi vị trí, sưởi ấm cho nhau, nghiễm nhiên trong bóng đêm đã hình thành nên một vòng tuần hoàn khép kín.