Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1120 - Chương 1120: Hóa Ra Thứ Chân Chính Hạn Chế Chính Mình, Vẫn Luôn Là Chính Mình…

Chương 1120: Hóa Ra Thứ Chân Chính Hạn Chế Chính Mình, Vẫn Luôn Là Chính Mình…
Chương 1120: Hóa Ra Thứ Chân Chính Hạn Chế Chính Mình, Vẫn Luôn Là Chính Mình…

Từ đầu đến cuối, những đôi mắt ở bên trong căn nhà nhỏ tối đen kia đều chăm chú quan sát cảnh tượng này, cuối cùng, cánh cửa đã bị mở ra.

Thiếu niên ngoảnh đầu lại, nhìn thấy "Ma ma" dẫn đầu những bóng dáng ấy, từ bên trong lục tục đi ra.

Bọn họ đều là những gương mặt từng quen thuộc với hắn.

Vào lúc này, bọn họ cũng gia nhập vào bên trong đoàn thể ngoài phòng.

"Nếu con đã muốn xông xáo ra bên ngoài, vậy ma ma sẽ đi cùng con."

"Chúng ta cũng vậy." Những bóng người khác đều lộ ra ý cười.

Bọn họ không chút do dự, đã nhanh chóng tìm vị trí cho mình, gia nhập vào vòng vây bên ngoài cửa.

Thiếu niên nọ mỉm cười, hắn mở lòng bàn tay ra, trên lòng bàn tay kia chính là ánh nến vẫn được đặt trên cái bàn ăn trong căn nhà nhỏ tối đen lúc trước, nhưng lúc này, ánh nến nọ đang được mọi người vây quanh.

Nó lặng lẽ thiêu đốt, tản ra vầng hào quang ấm áp, chiếu rọi những bóng dáng khác xung quanh, nhuộm lên người bọn họ một màu vàng ấm áp.

"Chỉ cần đồng tâm hiệp lực, không cần biết là ở nơi đâu, chúng ta vẫn có thể sinh tồn." Thiếu niên vừa cười vừa nói.

Lời này được tất cả những người khác tán thành, bọn họ đều mơ hồ lấy thiếu niên nọ làm trung tâm, che chở cho hắn.

Thiếu niên ngoái đầu nhìn về phía căn nhà nhỏ tối đen, dường như gian phòng nhỏ ấy đang cách bọn họ càng ngày càng xa.

Hóa ra hắc ám ngoài phòng vốn không hề cố định, mà là lưu động.

Nghĩa là không phải căn nhà nhỏ tối đen kia đang cách bọn họ càng lúc càng xa, mà là chính bọn họ đang càng lúc càng rời xa căn nhà nhỏ tối đen ấy.

Mãi cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng căn nhà nhỏ tối đen nữa, hình bóng của nó đã dần dần biến mất trong bóng đêm thăm thẳm sau lưng rồi.

Mọi người biết, rơi vào tình huống trước mắt, nếu bọn họ vẫn muốn sống sót, chỉ có thể tiếp tục ôm đoàn sưởi ấm mà thôi.

Sau khi càng ngày càng nhiều bóng dáng gia nhập vào vòng vây, nhóm người ôm đoàn sưởi ấm trong bóng đêm kia, giống hệt một đóa hoa cúc màu vàng ấm áp.

Hứa Thâm đi vào thành Quang Minh, cảm nhận vị trí của Ngục Chủ, cũng yêu cầu một khối huyết nhục của gã.

Hiện giờ, nếu có cơ hội, hắn cũng có thể làm giống như Ngục Chủ, tích góp linh hồn, vô hạn trưởng thành.

Hiện giờ không còn căn nhà nhỏ tối đen hạn chế, hắn có thể hấp thu được càng ngày càng nhiều huyết nhục.

Hứa Thâm có cảm giác năng lực điều khiển của bản thân đã vượt qua Quỷ Bộ Binh Thư, nhưng hắn lại không hề cảm thấy dồn nén hay khó chịu, ngược lại còn cảm thấy cực độ thoải mái.

Hóa ra thứ chân chính hạn chế chính mình, vẫn luôn là chính mình.

Ở thời điểm đi vào thành Hải Điểu, Hứa Thâm lập tức cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc ở ngay trong này, thông qua hiệu quả tăng phúc lực lượng đến từ bình chứa tàn thứ phẩm, Hứa Thâm thi triển hình tròn, ẩn nấp khí tức của bản thân, tìm được đối phương.

Trong một tiệm xa xỉ phẩm, một vị trung niên mặc tây trang đang làm bạn bên người một phu nhân. Hai người bọn họ như một cặp vợ chồng bình thường, đang chọn hàng trên giá.

"Anh yêu, kiểu dáng này được không?"

"Không thành vấn đề, mau gói lại cho tôi."

Trung niên cười cười ngẩng đầu. Đây chỉ là một chút tiền trinh chẳng đáng là gì với ông ta, nhưng ngay khi ông ta ngẩng đầu nhìn lên, lại đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào phía sau lưng nhân viên tại quầy, con ngươi co rút lại, toàn thân trở nên cứng ngắc.

Nhân viên tại quầy thoáng ngạc nhiên rồi thật cẩn thận nói: "Tiên sinh, đây là kiểu dáng mới, có giới hạn số lượng vừa được đưa lên kệ trong năm nay, giá của nó là 128 vạn, ngài có xác định sẽ mua hay không?"

Trung niên nọ không nói chuyện, người phụ nữ diễm lệ bên cạnh thấy vậy, vội vàng bĩu môi làm nũng, nhẹ nhàng lay động cánh tay của vị trung niên kia, nhưng lại kinh ngạc phát hiện thân thể đối phương cứng đờ như đá tảng, không nhúc nhích tí nào.

Ngay sau đó, bóng dáng trung niên biến mất.

Một màn quỷ dị như thế, khiến cho người phụ nữ này cùng với nhân viên tại quầy đều trừng lớn con mắt, hoảng sợ, thét lên một tiếng chói tai.

Cũng tại vị trí đó, nhưng ở tầng sâu trong Khư giới, trung niên nọ mang theo sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm trước mắt: "Làm sao cậu có thể tìm được tôi?"

"Đừng sợ." Hứa Thâm bình tĩnh nói: "Nếu tôi muốn giết ông, ông hoàn toàn không có cơ hội để nói chuyện như thế này đâu. Coi như nể mặt Nam Ngưng, tôi sẽ không gây khó dễ cho ông. Hơn nữa, với thế đạo hiện giờ, có giết chết mấy người các ông cũng chẳng có ý nghĩa gì cả."

"Cậu…" Vạn Chủ thoáng thở nhẹ một hơi.

Ông ta không mấy nghi ngờ lời nói này của Hứa Thâm, suy cho cùng, với địa vị hiện giờ của hắn, hắn cũng không cần thiết phải nói dối, trừ phi là cố ý muốn làm ông ta lơ là, mất cảnh giác.

"Cho tôi một khối huyết nhục của ông." Hứa Thâm nói.

Vạn Chủ hơi sững sờ, lập tức lắc đầu: "Chuyện này không được."

"Được." Hứa Thâm không tiếp tục nói lần thứ hai, đã trực tiếp ra tay.

Thời không chung quanh lập tức đọng lại, giống như lồng giam.

Cùng lúc ấy, lực lượng khủng bố thổi quét đến.

Vạn Chủ kinh hãi vô cùng, muốn phóng thích năng lực ngăn cản, nhưng lại hoảng sợ phát hiện, năng lực của ông ta đã bị niêm phong lại, giống như lúc đối mặt với Linh Chủ!

Ông ta vốn có hơn vạn loại năng lực, nhưng vào thời khắc này lại không thể điều động bất cứ loại nào!

"Cậu." Ngay sau đó, ông ta trơ mắt nhìn thấy Hứa Thâm đưa tay đâm vào hố tim của mình, đào ra trái tim, sau đó đối phương chỉ liếc mắt nhìn ông ta một cái, đã xoay người rời đi.

Toàn thân Vạn Chủ rơi vào lạnh lẽo, ông ta vội vàng lấy tay che ngực.

Trên thực tế, dù thiếu mất trái tim, ông ta cũng sẽ không chết. Ông ta chỉ đang vô cùng kinh hãi mà thôi, không nghĩ tới không gặp một đoạn thời gian, vậy mà Hứa Thâm lại thay đổi trở nên khủng bố đến thế.

Không phải Linh Chủ đã chết rồi sao? Vì sao năng lực giống như Linh Chủ vẫn có thể tái hiện trên đời?

Phải biết rằng, chỉ một mình ông ta mới có thể phục chế được loại năng lực này mà thôi!

Bên kia.

Hứa Thâm hấp thu trái tim của Vạn Chủ, rất nhanh, nhóm lữ khách bên ngoài đã gia tăng thêm một bóng người.

Mà cũng trong nháy mắt này, Hứa Thâm biết được năng lực của Vạn Chủ.

Hóa ra năng lực của ông ta là phục chế.

Bình Luận (0)
Comment