Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1132 - Chương 1132: Vĩnh Hằng Thần Quốc!!!

Chương 1132: Vĩnh Hằng Thần Quốc!!!
Chương 1132: Vĩnh Hằng Thần Quốc!!!

Hắn không có nóng lòng xé nát Nguyệt Chủ, lại tò mò hỏi: "Vì sao ngươi không khoác bình chứa chuẩn hoàn mỹ lên người?"

Hứa Thâm có cảm giác, nếu Nguyệt Chủ trước mắt cũng khoác lên mình một thế giới, ít nhất là đối phương sẽ mạnh hơn hắn ở thời điểm hiện tại rất nhiều.

"Vô tri!" Nguyệt Chủ thu lại vẻ phẫn nộ, lập tức cất giọng lạnh lùng nói: "Một khi khoác bình chứa chuẩn hoàn mỹ lên người, sẽ không thể cởi nó ra được nữa, cũng sẽ mất đi tư cách khoác lên người bình chứa hoàn mỹ."

Hứa Thâm giật mình: "Hóa ra ngươi cũng muốn có được bình chứa hoàn mỹ, nhưng toàn bộ chúng Thần đều muốn có nó, có thể chế tạo ra một bộ đã tốt lắm rồi, làm sao đủ chia chứ?"

Nguyệt Chủ lạnh lùng nói: "Đúng là giòi bọ, dù may mắn bò lên tới trước mặt chúng ta, cũng vẫn là con kiến, suy nghĩ trong đầu cằn cỗi đến mức làm người ta thương hại. Ngươi cũng biết cái gì là bình chứa hoàn mỹ sao? Ta nói cho ngươi biết, cái gọi là bình chứa hoàn mỹ kia, chính là thứ bao hàm hết thảy mọi khả năng. Ai nói bình chứa hoàn mỹ chỉ có thể do một Thần độc hưởng? Không gian bên trong nó đủ cho toàn bộ chúng Thần vây quanh lấy, cùng nhau đạt tới vĩnh sinh bất tử. Nói nó là bình chứa, nhưng ngươi cũng có thể lý giải là Vĩnh Hằng Thần Quốc!"

Hứa Thâm có chút sửng sốt, hắn không ngờ lại có chuyện như vậy.

Khó trách Nguyệt Chủ trước mắt lại mặc kệ nhiều bình chứa chuẩn hoàn mỹ trở nên hư thối, chỉ một mực quan sát chúng mà không tới đụng vào.

Hơn nữa, rõ ràng là tư duy của hắn cũng một mực bị hạn chế.

Hóa ra đặc tính không gì không làm được của bình chứa hoàn mỹ lại là như vậy.

"Ngươi đã khoác lên người thứ bình chứa chuẩn hoàn mỹ hư thối này, thì tới cuối cùng sẽ cùng với nó từ từ tiêu vong. Hiện giờ chẳng có vấn đề gì đâu, nhưng đến khi ngươi không còn lòng dạ nào để duy trì bình chứa này nữa, ngươi sẽ thối rữa cùng với nó!" Trong lời nói của Nguyệt Chủ lộ ra vẻ miệt thị trộn lẫn với thương hại, dù bị Hứa Thâm áp chế, nhưng tư thế của gã vẫn một mực cao cao tại thượng, bao quát chúng sinh.

"Các ngươi thực sự chế tạo ra bình chứa hoàn mỹ rồi?" Hứa Thâm tò mò hỏi.

Nguyệt Chủ lạnh lùng nói: "Chuyện này không liên quan tới ngươi, ngươi không cần phải biết."

"Ngươi đã không muốn nói, ta chỉ có thể tự mình lật xem thôi." Giọng điệu của Hứa Thâm vẫn thản nhiên như trước, như thế cảm xúc trong lòng hắn vốn không bị ngoại vật quấy nhiễu. Hắn nhẹ giọng nói: "Hạ Thông."

Chỉ thấy một bóng dáng vốn đang lặn ngụp trong dòng sông thời gian dài dằng dặc, lại trực tiếp bị người ta vớt lên, nhưng bóng dáng nọ không hề xuất hiện bên cạnh Hứa Thâm, ngược lại ngã xuống bên trong nội thành, vốn đang được bình chứa che phủ.

Người này đúng là Hạ Thông.

Lúc này, Hạ Thông đang có chút mờ mịt, gã cũng không biết vì sao mình lại xuất hiện ở nơi này.

Mà cùng lúc ấy, bên cạnh người Hứa Thâm vốn đang nói chuyện với Nguyệt Chủ, lại xuất hiện một bóng dáng mơ hồ. Vẻ ngoài của bóng dáng này rất giống Hạ Thông, nhưng thân thể vốn là hình tượng cụ thể hóa được xây dựng từ năng lực.

Sau khi đặc tính của những năng lực khác được chất chồng lên, lại dùng lực lượng của ký ức là chủ, nó giống như một con dao nhọn, trực tiếp phá tan Thần vực của Nguyệt Chủ, tiến vào tầng ý thức của đối phương.

Đó là vùng tinh không trống trải mà cô quạnh, chỉ có đầy sao dày đặc, còn lại tất cả đều là hắc ám.

Nơi này chính là ý thức của Nguyệt Chủ.

Lại nói, dạo chơi bên trong vùng trí nhớ và ý thức của một vị Thần là chuyện cực kỳ tổn hao sức lực. Suy cho cùng, ký ức của Thần cũng quá mức dài lâu, kết cấu bên trong của tầng ý thức rất phức tạp.

Có thể hình dung như sau, nếu nói ký ức của sinh mệnh bình thường giống như một dây chuyền sản xuất, nó một mực duy trì quá trình tiến lên đều đặn, bằng phẳng như mặt nước, thì ký ức của Thần lại tương đương với một vùng không gian đa chiều.

May mắn, Hứa Thâm cũng là Thần.

Trải qua quá trình chắp vá tuyến thời gian, lại kết nối tuyến thời gian, tới cuối cùng, hắn đã đào ra toàn bộ những mảnh nhỏ ký ức được Nguyệt Chủ cất giấu bên trong mỗi một tuyến thời gian, sau đó kết nối và lật xem toàn bộ.

Hết thảy những chuyện này cực kỳ rườm rà. Chúng đã lấy mất của hắn hơn một ngàn năm. Nhưng nói là nói như vậy chứ trên thực tế, thông qua năng lực hồi tưởng thời gian, hết thảy đều diễn ra và kết thúc chỉ trong phút chốc.

Hứa Thâm đã nhìn thấy vị Thần từng đảm nhiệm vai trò giám thị thế giới trước Nguyệt Chủ, đó chính là Hư Không chi chủ.

Đối phương cũng giống hệt như tên gọi, thân thể tương ứng với hư không.

Vị Thần giám thị đầu tiên, phía trước Hư Không chi chủ, chính là Thái Dương chi chủ, hiện giờ đối phương đã sớm lựa chọn trở về chỗ sâu trong biển khư, chìm vào giấc ngủ say rồi.

Thông qua ký ức của Nguyệt Chủ, Hứa Thâm còn trông thấy ảo cảnh do Nhân Hoàng đời thứ tư thiết lập cho gã.

Có một chút trùng hợp chính là, thế giới ảo cảnh này lại tương tự như thế giới đã được thiết lập dựa trên lý luận và suy đoán, cuối cùng là miêu tả bên trong những cuốn sách cổ Hứa Thâm từng lật xem tại nội thành.

Đó là một thế giới có dạng hình cầu, tồn tại ngay giữa tinh không.

Hoàn cảnh sống của mọi người ở nơi này cũng giống như thành Hải Điểu, khoa học kỹ thuật ở tầm trung đẳng.

Bên trong thế giới kia không hề bị khư thú và xác xâm thực, cũng không có bất cứ loại lực lượng siêu phàm gì cả, bởi vậy mọi người không thể để tiếp xúc với chúng, càng không có trảm khư giả được sinh ra.

Đó chỉ là một thế giới bình thường, nơi mà các loại tầng lớp trong xã hội đều sinh sống một cách bình thường.

Thế giới ấy có lãnh tụ quốc gia, có danh nhân xã hội, cùng với công nhân khai thác mỏ ở tầng dưới chót.

Hứa Thâm không biết đây có phải một sự trùng hợp nào đó hay không, nhưng hắn lại cho rằng mình có thể hiểu được suy nghĩ của Nhân Hoàng đời thứ tư khi đối phương thiết lập nên loại ảo cảnh này. Bởi vì mặc cho ai nhìn thấy một thế giới chán nản, với cục diện đáng buồn kiểu này, đều không cho rằng bên trong có thể sản sinh ra Thần.

Hoặc là có thể tồn tại chạm đến Thần.

Ở bên trong thế giới này, mọi người chỉ có thể tín ngưỡng Thần, thậm chí cả chuyện nhìn thấy một góc nhỏ ngoài rìa của Thần, bọn họ cũng không làm được.

Bình Luận (0)
Comment