Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1134 - Chương 1134: Nhân Hoàng Đời Thứ Hai!!!

Chương 1134: Nhân Hoàng Đời Thứ Hai!!!
Chương 1134: Nhân Hoàng Đời Thứ Hai!!!

"Đi, ta đi cùng ngươi." Nguyệt Chủ không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể bị Hứa Thâm uy hiếp, ép phải đồng hành.

"Tứ Hoàng, ông cũng đi cùng luôn, để cho chúng ta chứng kiến kiệt tác của chúng Thần." Hứa Thâm nói.

Trong lòng Nhân Hoàng đời thứ tư đầy rẫy tâm tư phức tạp, nhưng chuyện đã đến nước này, ông ấy cũng chỉ có thể cùng Hứa Thâm đi đối mặt với tất cả.

Hứa Thâm nâng tay xổ biển khư ra hai bên, vách ngăn bên ngoài giống như giấy mỏng, dễ dàng bị xé toang.

Sau đó, hắn bước vào bên trong, khung cảnh lọt vào tầm mắt chính là ngàn dặm đất cằn, đám đông khư thú đi lang thang khắp nơi. Thoạt nhìn, có vẻ những con khư thú này phân bố khá rời rạc, tán loạn, nhưng ở trong cảm nhận của Hứa Thâm, chúng lại tụ tập thành đàn, thành nhóm.

Dưới hiệu quả tăng phúc của bình chứa chuẩn hoàn mỹ, cảm nhận của Hứa Thâm lập tức kéo dài gấp mấy lần đường kính của một thế giới.

Có thể hình dung như sau, đối với tuyệt đại đa số những con khư thú trong này, nơi ánh mắt Hứa Thâm có thể đạt được lại là phạm vi mà chúng nó cần phải tiêu tốn mấy ngày, dùng tốc độ cao nhất không ngừng chạy vội đi, mới có thể thoát khỏi.

Lúc này, Hứa Thâm giống như một người không? lồ đang dạo chơi trong biển khư, và chỉ đơn giản là một hành động giơ tay nhấc chân của hắn cũng có thể tạo thành phá hư vượt quá sức tưởng tượng.

Hắn cũng nhìn thấy từng khu vực được gọi là cấm địa, bí quật, sào huyệt bên trong biển khư, cả thông đạo tiến vào cấm địa được ẩn giấu đằng sau cánh cửa đỏ rực nữa.

Ban đầu, ở trước mặt Hứa Thâm, biển khư giống như một mảnh sương mù thần bí, nhưng tới lúc này, nó đã lộ rõ diện mạo thật của mình, như thế một tấm mạng che mặt đã bị vạch trần.

Hứa Thâm trông thấy Mộ Thần Binh ẩn giấu ở tầng càng sâu hơn, lơ lửng ngay phía trên biển khư, cũng thấy được nơi chúng Thần ngủ say ở chỗ sâu trong biển khư, đấy chính là khu vực mà hắn từng nhìn thấy từ xa xa khi thức tỉnh lúc trước.

Cũng là nghĩa trang Chúng Thần.

Nhưng hắn không trực tiếp tiến về phía nghĩa trang Chúng Thần, mà bước vào Mộ Thần Binh trước.

Ngay khi hắn thản nhiên vung tay lên, toàn bộ những thần binh bên trong Mộ Thần Binh đều bị hắn thổi quét chỉ trong khoảnh khắc, rồi thu thập và phong tỏa lại bên trong một mảnh không gian khác.

Vốn dĩ những thần binh này đều có bài khảo nghiệm của chính nó, nhưng ở trước mặt một vị Thần nắm giữ đủ các loại năng lực, mặc cho chúng nó khảo nghiệm như thế nào, hắn cũng có thể dễ dàng thông qua.

"Ngươi muốn làm cái gì?" Nguyệt Chủ nhìn thấy hành động của Hứa Thâm, có chút kinh hãi hỏi.

Hứa Thâm mỉm cười nói: "Tránh để đám Thần kia tỉnh lại rồi gây chuyện, ta muốn tước vũ khí của bọn họ trước."

Nguyệt Chủ vừa sợ vừa giận. Đương nhiên gã biết mục đích của Hứa Thâm, nhưng gã thực sự không hiểu vì sao Hứa Thâm lại dám làm như vậy?

Đây chính là ngang nhiên đắc tội với chúng Thần!

"Ông có biết vị trí của Nhân Hoàng đời thứ hai không?" Hứa Thâm quay sang hỏi Tứ Hoàng (Nhân Hoàng đời thứ tư).

"Biết." Tứ Hoàng cũng bị hành động của Hứa Thâm dọa sợ, nhưng chuyện đã rồi, không thể sửa đổi, bởi vậy chỉ trong nháy mắt, ông ấy đã điều chỉnh xong cảm xúc của mình, lại bình tĩnh nói với Hứa Thâm: "Làm như vậy sẽ đắc tội chúng Thần, cậu cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt."

"Không sao cả." Hứa Thâm cười cười. Nhưng bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, hắn lại nói với Tứ Hoàng: "Ông không đi tìm một cái bình chứa chuẩn hoàn mỹ để khoác lên mình sao? Làm như vậy ít nhất là trong thời gian ngắn chúng Thần sẽ không làm gì được chúng ta."

Tứ Hoàng nghe vậy cũng chỉ im lặng, một lúc lâu sau vẫn không nói gì.

Hứa Thâm chăm chú liếc mắt nhìn ông ta một cái, trong lòng lập tức hiểu được suy nghĩ của Tứ Hoàng.

Hóa ra ông ta cũng muốn bước vào Vĩnh Hằng Thần Quốc kia, cũng muốn tiến vào bên trong bình chứa hoàn mỹ...

Hứa Thâm than nhẹ một tiếng, vì sao bọn họ không hiểu loại suy nghĩ này vô vị tới cỡ nào chứ?

Nghĩ đến đây, Hứa Thâm nghiêng đầu liếc mắt nhìn Mai Phù bên cạnh, hai người bọn họ nhìn nhau cùng mỉm cười.

So sánh với những vị Thần khác, bọn họ đều không để ý tới vĩnh hằng, ngược lại còn coi đó là một loại nguyền rủa.

Một loại nguyền rủa cực kỳ vô vị.

Hơn nữa, dù có muốn, bọn họ cũng không thể thực hiện được thứ khát khao kia.

Bởi vì bên trong kế hoạch kia vốn tồn tại nghịch lý, khó giải theo ý nghĩa chân chính của nó.

Hẳn là chúng Thần cũng hiểu được điểm này.

Cũng bởi vậy Hứa Thâm mới cực kỳ tò mò, không biết vì sao bọn họ vẫn chấp nhất đến thế? Và cái gì đã khiến cho bọn họ cảm thấy mình có hi vọng thành công?

Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của Tứ Hoàng, Hứa Thâm đã nhìn thấy Nhân Hoàng đời thứ hai bị đóng đinh tại biển khư.

Thân hình của Nhân Hoàng đời thứ hai giống như một tảng đá ngầm màu nâu, đứng sừng sững ngay giữa biển khư. Thân hình ông ấy bị một cây trường thương xỏ xuyên qua, đóng đinh xuống.

Bên trên cây trường thương kia liên tục tuôn ra một thứ lực lượng quy tắc nào đó, không ngừng phá hủy thân thể của Nhân Hoàng đời thứ hai. Đồng thời năng lực trọng cấu của bản thân ông ấy cũng không ngừng chữa trị, khiến cho hai quá trình trái ngược nhau này hình thành nên một trạng thái cân bằng mỏng manh, nhưng pháp tắc bên trên cây trường thương kia càng mạnh hơn, khiến cho bộ thân thể của Nhân Hoàng đời thứ hai không sao ngăn cản được quá trình từ từ tiêu vong thối rữa.

Mà lực lượng bị thối rữa kia chảy xuôi xuống dưới, biến thành thức ăn nuôi dưỡng đám khư thú xung quanh.

Cảm nhận được sự xuất hiện của ba luồng lực lượng cấp Thần, Nhân Hoàng đời thứ hai cũng thức giấc từ trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Ông ấy ngẩng đầu chăm chú nhìn tới, lập tức trông thấy đám người Hứa Thâm.

Về phần Mai Phù, cô ấy đang ẩn giấu ở tầng càng sâu, tương đương với đang sử dụng một loại thủ đoạn bí mật nào đó, không hề hiện thân, bởi vậy Nguyệt Chủ cùng với Nhân Hoàng đời thứ tư đều không cảm nhận được.

"Đã đến ngày đó rồi sao?" Dường như Nhân Hoàng đời thứ hai cũng biết được điều gì đó, bởi vậy ngay khi nhìn thấy ba vị Thần buông xuống, trong đầu ông đã nghĩ đến tình huống chúng Thần sống lại rồi.

Tứ Hoàng mở miệng nói: "Tôi là Nhân Hoàng đời thứ tư, vị này có thể coi là Nhân Hoàng đời thứ năm, chúng tôi đến giải cứu anh."

Bình Luận (0)
Comment