Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1135 - Chương 1135: Nghĩa Trang Của Thần! Nhân Hoàng Đời Thứ Nhất!

Chương 1135: Nghĩa Trang Của Thần! Nhân Hoàng Đời Thứ Nhất!
Chương 1135: Nghĩa Trang Của Thần! Nhân Hoàng Đời Thứ Nhất!

"Nhân Hoàng…" Dường như hai từ này đã khiến cho cảm xúc của Nhân Hoàng đời thứ hai bộc phát ra một loại lực lượng nào đó. Ngay khi ông ấy ý thức được Hứa Thâm và Tứ Hoàng vốn không phải là Nguyên Thủy Thần tộc, không nhịn được lập tức mở miệng hỏi: "Chẳng lẽ sau thời đại của ta, vẫn còn Nhân Hoàng đã sinh ra sao? Xem ra chuyện ta từng làm lúc trước vẫn mang đến một chút ý nghĩa, thú vị, thú vị thật."

Ông ấy thoải mái bật cười ha hả, bởi vì ông ấy biết Tứ Hoàng sẽ không lừa gạt mình.

Phải biết rằng, Nguyên Thủy Thần tộc tuyệt đối không chấp nhận đi giả mạo Nhân Hoàng, bởi vì cảm giác về sự cao quý và ngạo khí vốn đã khắc vào trong xương cốt khiến cho bọn họ tuyệt đối không muốn làm như vậy.

"Chúng tôi muốn đi đánh thức chúng Thần." Hứa Thâm nhẹ giọng nói: "Ông hãy cùng chúng tôi đi chứng kiến nhé, nhìn xem thành quả của chúng Thần ra sao."

Nhân Hoàng đời thứ hai kinh ngạc đưa mắt nhìn Hứa Thâm: "Cậu biết nên làm như thế nào để đánh thức bọn họ sao?"

"Tôi chính là chiếc chìa khóa đánh thức bọn họ. Ừm … có lẽ là một trong số chúng." Hứa Thâm nói.

Nhị Hoàng và Tứ Hoàng, cùng với Nguyệt Chủ đều tỏ vẻ kinh ngạc nhìn Hứa Thâm, bọn họ thực sự không ngờ, hắn lại chính là thủ đoạn mà chúng Thần từng mai phục tương lai.

Ánh mắt Tứ Hoàng lộ vẻ giật mình, khó trách ở bên trong thế giới tuyệt vọng này, Hứa Thâm vẫn có thể thành Thần.

Nhưng rất nhanh, đôi mắt ông ta lại lóe lên một tia cảnh giác, nói: "Nhưng cậu đã khoác bình chứa chuẩn hoàn mỹ lên người, kể cả khi chúng Thần thành công, cậu cũng không thể tiến vào Thần quốc."

Hứa Thâm hiểu được ý tứ trong lời nói của ông ta. Ông ta đang lo lắng hắn bị chúng Thần khống chế nên mới muốn đi đánh thức bọn họ, bởi vậy muốn dùng lời này để thủ tiêu ý niệm trong đầu hắn.

"Nếu thực sự có bình chứa hoàn mỹ, mấy người cứ đi vào là được." Hứa Thâm nói.

Ba vị Thần nọ lại kinh ngạc nhìn Hứa Thâm. Nghe giọng điệu của hắn, có vẻ như lúc hắn nói ra lời này, trong lòng đang đầy rẫy thương hại, lại có vẻ như lựa chọn tiến vào Thần Quốc kia chính là một quyết định cực kỳ sai lầm, làm cho người ta bi ai thương hại.

Hứa Thâm cũng không giải thích, hắn lập tức nâng tay lên, dùng lực lượng trấn áp, rút cây trường thương trên người Nhân Hoàng đời thứ hai ra.

Vô số quy tắc đặc tính năng lực ẩn chứa bên trên cây trường thương nọ lập tức lao đến, ăn mòn, phá hư, xé nát, cắn nuốt… vân vân, nhưng toàn bộ chúng đều bị Hứa Thâm dùng một loại năng lực với đặc tính tương đồng, áp chế xuống trong nháy mắt, hơn nữa còn dùng lực lượng càng mạnh hơn, trấn áp chúng phải quay trở về.

Nhân Hoàng đời thứ hai đã khôi phục lại tự do, quá trình thân thể thối rữa cũng lập tức ngừng lại.

Hứa Thâm không nhiều lời, hắn lại đưa mắt nhìn về phía nghĩa trang Chúng Thần, lần này không còn gì để trì hoãn nữa, hắn trực tiếp bước đi.

Ba vị Thần khác chỉ có thể đi theo phía sau Hứa Thâm, thông qua thời gian dao độn giữa quá khứ và tương lai, bọn họ có thể nhìn thấy phần nào những chuyện sắp phát sinh.

Dù Thần có thể tùy ý sửa đổi quá trình, nhưng nhìn thấy vận mệnh ngay tại lúc này, vẫn có thể mang đến cho bọn họ một chút tham khảo.

Không bao lâu sau, Hứa Thâm đã đi tới nghĩa trang Chúng Thần.

Ánh mắt hắn xuyên thấu qua tầng tầng cấm chế phong tỏa mạnh mẽ, để quan sát nghĩa trang Chúng Thần bị chôn vùi tại tầng càng sâu, nơi mà những Thần tộc khác không thể quan sát, cũng như không có chìa khóa để quan sát.

Hứa Thâm nâng tay lên, trực tiếp phá hủy cấm chế, để nghĩa trang hoàn toàn bại lộ ngay giữa thế gian.

Nghĩa trang của Thần là như thế nào?

Ở nơi này hoàn toàn không thể gọi là nghĩa địa được, mà nó là một thế giới mang những sắc thái loang lổ, màu mè quái đản mà vặn vẹo, lại có những vật thể với hình dạng khác nhau, không ngừng trôi lơ lửng cả trên không trung lẫn dưới mặt đất.

Cũng phải thôi, Thần vốn có hình thái vô cùng quái dị mà.

Có tồn tại sở hữu vẻ ngoài dữ tợn, thân thể như cái đĩa tròn, bên trên mọc đầy xúc giác.

Có tồn tại giống như hai cẳng chân đan chéo vào nhau, ngay tại vị trí giao thoa kia lại mọc ra một viên nhãn cầu.

Có tồn tại giống như một con trùng thân mềm cực lớn, với cái đầu như bông hoa cúc, còn thân thể uốn lượn, ngoằn nghoèo như con rắn.

Một thế giới dữ tợn như vậy, nếu cho bất cứ sinh mệnh khác nhìn thấy cảnh này, khẳng định là khung cảnh trước mắt sẽ tạo thành lực trùng kích mãnh liệt làm ý thức của bọn họ sụp đổ.

Bởi vì những tồn tại này đã vượt quá toàn bộ tiêu chuẩn thẩm mỹ mà một sinh mệnh bình thường có thể tưởng tượng ra được rồi.

Nhưng ở trong mắt Thần, trông thấy khung cảnh này, trong lòng bọn họ chỉ xuất hiện cảm nhận tĩnh mịch, yên lặng và nhàn nhạt đau thương.

Có điều, khung cảnh bên trong nghĩa trang Chúng Thần này vốn không phải là tĩnh mịch tuyệt đối.

Bởi vì rất nhanh, bọn họ đã nhìn thấy vài bóng dáng đang hoạt động. Ở thời điểm Tứ Hoàng và Nhị Hoàng nhìn thấy một bóng dáng trong đó, bọn họ lập tức thấp giọng kêu gọi: "Nhất Hoàng!"

Bóng dáng kia và vài bóng dáng đang hoạt động khác, đều phát hiện ra khoảnh khắc cấm chế bị xé bỏ. Bởi vậy, ngay tại thời điểm này, bọn họ cũng đồng loạt đưa ánh mắt nhìn theo phương hướng phát ra âm thanh.

Nhất Hoàng vẫn còn duy trì hình người ban đầu, nhưng trên mặt ông ấy lại mọc ra những sợi râu thịt, không ngừng ngoe nguẩy giống hệt mấy con rắn, khiến cho gương mặt nhân loại kia thoáng hiện vẻ dữ tợn.

"Là đồng loại của ngươi sao? Cùng là Hậu Thiên Thần hả? Nguyệt Chủ, vì sao ngươi lại xen lẫn cùng mấy thứ này vậy?" Trong nhóm bên kia có một vị Thần, thân như con cóc, nhưng khắp người đều là gương mặt tuyệt mỹ của phụ nữ. Đối phương đang lạnh lùng đưa ánh mắt, chăm chú nhìn về phía Nguyệt Chủ và đám người Hứa Thâm.

Thái độ hiện tại của Nguyệt Chủ đã trở nên nhã nhặn hơn thời điểm đối mặt với Hứa Thâm rất nhiều, gã bình thản nói: "Sau khi đám giòi bọ này tu thành Thần, bọn chúng đã xâm chiếm một cái bình chứa chuẩn hoàn mỹ, ý đồ đến để đánh thức chúng Thần, chỉ dựa vào một mình ta, không thể ngăn cản được."

"Ngươi thật vô dụng." Vị Thần thân cóc mặt mỹ nhân kia lạnh lùng nói.

Nguyệt Chủ cũng không phản bác, cảm xúc như bàn thạch, không hề dao động.

Bình Luận (0)
Comment