"Không cần thiết phải nhiều lời với bọn họ. Hẳn là các ngươi đã nhìn thấy tương lai của chính mình rồi, đừng có giãy giụa thêm nữa, dứt khoát kết thúc luôn đi." Ách Vận Thần Vương nói.
Hứa Thâm nói: "Nếu nhóm các ngươi cũng nhìn thấy tương lai của chúng ta rồi, chắc hẳn các ngươi cũng biết một trận chiến này là điều không thể tránh khỏi."
"Ngu xuẩn." âm Ảnh Thần Vương hừ lạnh một tiếng.
"Chỉ đơn giản là ta không thích bị kẻ khác coi là điểm tâm thôi, dù sao ta vẫn còn một chút sức lực mà." Hứa Thâm nở nụ cười, dù biết chắc sẽ phải chịu chết, nhưng trong lòng hắn lại không có lấy một chút e ngại nào.
Hai vị Thần Vương không tiếp tục nói chuyện nữa, đã trực tiếp ra tay rồi.
Chúng Thần khác ở xung quanh thấy vậy cũng lập tức ra tay.
Ở khu vực này, thời gian đã bị đổi thay trở nên vặn vẹo, không thể tiếp tục nhìn thấy tương lai được nữa, bởi vì mỗi một vị Thần đều đang sửa chữa quá khứ, điều chỉnh tương lai của chính mình.
Ban đầu, chỉ có một vị Thần, ngay tại một khoảnh khắc trước lúc bản thân chết đi, đối phương đã thông qua sửa chữa quá khứ, để né tránh kết cục chết trận trong tương lai của chính mình.
Rồi sau đó, là những vị Thần khác nữa.
Bởi vậy ở thời điểm tất cả đều cùng lúc đi thay đổi quá khứ, tương lai cũng trực tiếp bị vặn vẹo, dẫn đến biến hóa khó lường, không thể nhìn trộm được.
Đại chiến bùng nổ, Hứa Thâm trực tiếp ra tay với Thần Vương. Suy cho cùng, trước sau gì bản thân cũng chết, bởi vậy hắn muốn thử xem Thần Vương mạnh mẽ đến cỡ nào.
Rất nhanh, Hứa Thâm đã được kiến thức rồi.
Âm Ảnh Thần Vương ra tay, vô số năng lực tăng lên, đối phương trực tiếp dùng lực lượng tuyệt đối áp chế hắn.
Ách Vận Thần Vương cũng ra tay. Rất nhanh, kẻ này đã lột bỏ rồi vò nát bộ xác ngoài vốn là bình chứa chuẩn hoàn mỹ của Hứa Thâm.
Hứa Thâm bất lực nhìn thấy tới chín thành cư dân vẫn được bản thân che chở bên trong bộ xác ngoài nọ, trực tiếp chết thảm chỉ trong.
Có người đang ở trong nhà uống trà, có người đang đi dạo phố, nhưng cái chết ập đến quá đột ngột, khiến cho bọn họ ra đi nhanh chóng, ngay cả một phản ứng cũng không kịp.
Trong những người xấu số này, cũng có mấy gương mặt quen thuộc với Hứa Thâm, đó là đám người Nguyên Chủ, Hải Tước, Lâu Hải âm.
Hiển nhiên khi phải đối mặt với tận thế do chính tay Thần buông xuống, ngay cả một dấu hiệu báo trước, mọi người cũng không thể nhìn thấy.
Hứa Thâm một mực quan sát năng lực của chúng Thần.
Kết hợp với kinh nghiệm từng trải qua sau vô số năm tháng làm bạn bên người Mai Phù lúc trước, tới hiện giờ, khi được chứng kiến các loại lực lượng này, hắn không chỉ quan sát đơn thuần theo nghĩa đen của nó, mà đang miệt mài hấp thu và tưởng tượng.
Song song với quá trình này, số lượng lữ khách ở bên ngoài căn nhà nhỏ tối đen kia cũng đang cấp tốc gia tăng. Dưới ảnh hưởng của năng lực gấp bội, tốc độ gia tăng này, càng lúc càng được đẩy lên nhanh hơn.
Hắn càng đánh càng hăng, cũng càng đánh càng mạnh!
Trong nháy mắt, lực lượng của Hứa Thâm đã vượt qua những vị Thần bình thường, đến mức có thể miễn cưỡng giao thủ cùng âm Ảnh Thần Vương.
Có vẻ như âm Ảnh Thần Vương tỏ ra vô cùng phẫn nộ khi nhìn thấy biến hóa nhanh đến chóng mặt của Hứa Thâm. Bọn họ đã tồn tại qua vô số năm tháng, uy nghiêm không thể xâm phạm, vậy mà hiện giờ, một tên Liệt Thần lại mưu toan đặt chân bước vào lãnh địa của Thần Vương…
Đây là chuyện mà gã tuyệt không cho phép nó xảy ra.
Gã không chút do dự, đã dùng đến thủ đoạn càng nhanh chóng hơn, càng mãnh liệt hơn tới trấn áp Hứa Thâm, dứt khoát không cho Hứa Thâm có cơ hội và thời gian để tăng lên, để trưởng thành.
Nhất thiết phải dập tắt ngọn lửa ngay khi nó mới manh nha bùng cháy.
Hứa Thâm đã thua, toàn thân hắn đẫm máu, ngã xuống nghĩa trang bên dưới.
Trong bóng đêm, nhóm lữ khách vẫn một mực quay chung quanh Hứa Thâm đang cấp tốc suy giảm. Bọn họ bị hắc ám dưới tay âm Ảnh Thần Vương đi tới bao phủ, cắn nuốt.
Mảnh hắc ám điên cuồng nọ không hề có ý định dừng lại, tựa như nó nhất quyết phải nuốt gọn cả thiếu niên ở chính giữa kia.
Trong hoảng hốt, Hứa Thâm trông thấy Mai Phù.
Lại trong hoảng hốt, Hứa Thâm nhìn thấy bản thân ngã ra ngoài xe cứu thương.
Thế giới lần lượt thay đổi.
Một chốc lát sau, hắn chợt có cảm giác mình vừa ngã xuống trên con đường vượt tường rời khỏi bệnh viện, dường như ngôi nhà đang ở ngay phía trước nhưng có làm như thế nào, hắn cũng không thể đứng dậy, trở về nhà được.
Tới thời điểm ý thức của Hứa Thâm giật mình bừng tỉnh, hắn mới chú ý tới nhóm lữ khách bên người. Hiện tại, bọn họ đã giảm bớt quá nhiều, chỉ còn lại vài bóng dáng ít ôi. Trong đó có mấy người Ước Nặc, Liễu cục...
Khó trách lồng giam tâm linh của Ước Nặc lại có thể quấy nhiễu đến một vị Thần như hắn, hóa ra ở bên cạnh hắn lúc này chỉ còn lại bọn họ mà thôi.
Bóng ma hắc ám tiếp tục bao phủ, không ngừng xâm nhập.
Hứa Thâm lại tiếp tục tưởng tượng, nhưng nhóm lữ khách mới vừa xuất hiện, đã bị bóng ma hắc ám kia bao phủ.
Trải qua rất nhiều cố gắng, không ngừng đi thử nghiệm, tới cuối cùng, Hứa Thâm cũng hiểu, dù hắn có tiếp tục tăng thêm đồng bọn mới cũng chẳng mang lại chút ý nghĩa nào, bởi vì ngay khi lựa chọn thành Thần, bọn họ vẫn luôn trần trụi giữa vùng hoang dã.
Không có nhà.
Căn nhà nhỏ tối đen kia không chứa nổi bọn họ.
Nhưng căn nhà nhỏ tối đen kia lại chính là một ngôi nhà có thể che mưa chắn gió.
Hứa Thâm lặng lẽ nhìn bóng ma hắc ám không ngừng bao phủ tới, mãi cho đến khi khuôn mặt của chính hắn cũng biến mất trong bóng đêm, chỉ còn lại một đốm lửa nhỏ do cây nến trong tay hắn hóa thành.
Trên mặt đất nghĩa trang, thân thể Hứa Thâm là một con mắt tròn xoe cực lớn. Tại thời điểm này, con ngươi bên trong con mắt đang phản chiếu hồi đại chiến kịch liệt trên bầu trời.
Mai Phù đối chọi cùng hai vị Thần Vương và chúng Thần.
Rất nhiều Thần đã ngã xuống, Thần Huyết không ngừng vương vãi giữa không trung.
Mai Phù cười thực vui vẻ.
Vốn dĩ giết chóc không phải là mục đích của cô, cô chỉ đơn thuần là không thích ngồi yên chờ chết mà thôi.
Nhưng lúc này Hứa Thâm đã tiếp cận thời khắc tiêu vong rồi.