Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 128 - Chương 128. Những Thứ Bẩn Thỉu Được Hình Thành Dựa Trên Oán Khí…

Chương 128. Những Thứ Bẩn Thỉu Được Hình Thành Dựa Trên Oán Khí… Chương 128. Những Thứ Bẩn Thỉu Được Hình Thành Dựa Trên Oán Khí…

"Chỉ có thể phản chiếu được sự vật tại tầng nông Khư giới sao. . ." Ánh mắt Hứa Thâm hơi hơi khẽ động.

Hắn vốn không thể nhận ra khư mạnh hay yếu. Đây vẫn luôn là vấn đề khiến hắn cực kỳ đau đầu, dùng gương có thể giải quyết được hay không?

Nghĩ đến đây, từ đáy lòng hắn bỗng xuất hiện một loại cảm giác vui mừng ngoài ý muốn.

Tuy hắn là con trai, lại mang một chiếc gương bên người, có chút kỳ quái, nhưng cầu sống quan trọng hơn nhiều.

Lúc này, hai vợ chồng bên phòng cách vách đã an ủi được con gái của họ và cùng con gái đi qua bên này. Hứa Thâm lập tức thu liễm khư lực, hình dáng trong gương cũng biến mất không thấy.

Hai vợ chồng kia và cô con gái đi khắp nơi trong phòng kiểm tra cẩn thận, tự nhiên không tìm được bất cứ vật gì bẩn thỉu. Bà mẹ ở lại ngủ cùng cô con gái vẫn đang vô cùng kích động, còn ông bố đã trở về phòng của mình.

Hứa Thâm không ở lại nơi này lâu, hắn trực tiếp mang theo cái đầu của khư rồi xoay người rời khỏi trang viên.

Đại Lỵ Lỵ đang đứng chờ ngoài cửa trang viên, nhìn thấy cái đầu khư trong tay Hứa Thâm, lập tức nở nụ cười: "Quả nhiên tốc độ làm việc của lãnh sự rất nhanh, phần sau cứ giao cho chúng tôi đi."

"Được thôi, nhưng tôi muốn nhìn các cô xử lý chuyện đằng sau xem như thế nào." Lần này Hứa Thâm không vội vã rời đi, hắn muốn xem bọn họ xử lý phần sau như thế nào.

"Cũng được." Đại Lỵ Lỵ không ngăn trở, dù sao đây cũng không phải chuyện bí ẩn gì.

Cô tiếp nhận cái đầu khư trong tay Hứa Thâm, rồi hướng về bên cạnh, vẫy vẫy tay.

Lập tức có hai nhân viên công tác được võ trang hạng nặng đi tới, nhìn qua vô cùng chuyên nghiệp, có vũ lực mạnh mẽ, nhưng kì thực, bọn họ chỉ là người bình thường.

Bọn họ tiếp nhận cái đầu khư, sau đó tiến lên gõ cửa trang viên. Rất nhanh đã có quản gia bước đến hỏi thăm, sau khi người bọ biết được bọn họ là người của hội Truy Quang, rõ ràng có chút kinh ngạc, nhưng hẳn là quản gia đã nghe lão gia nhà bọn họ nhắc tới chuyện này. Đối phương lập tức để hai người chờ ở bên ngoài, còn mình đi vào trong nhà thông báo với nam chủ nhân.

Mà cùng lúc đó, Đại Lỵ Lỵ lại thông qua Khư giới tiến vào trang viên.

Rất nhanh, người chồng vừa tỉnh ngủ kia đã cùng quản gia nhanh chóng đi tới.

"Lý tiên sinh, chuyện ngày hôm qua ông ủy thác chúng tôi, chúng tôi đã giải quyết xong." Một nhân viên công tác trong đó đưa cái đầu khư đang che giấu ở sau lưng ra.

Nam chủ nhân và quản gia đều sợ tới mức kinh hoàng "A" lên một tiếng, và vội vàng lui về phía sau hai bước. Sau khi con khư này tử vong, khư lực đang dần dần tiêu tán, dù là người thường cũng có thể nhìn thấy.

"Các anh giết người? !"

"Đương nhiên là không, giết người là phạm pháp, chúng tôi là xí nghiệp đứng đắn. Đây là thứ bẩn thỉu trong miệng con gái ông." Một nhân viên công tác trong đó nghiêm túc nói.

"Nhưng nhìn qua rõ ràng là người. . ."

Đầu của khư mang theo dáng vẻ của con người, khó trách sẽ làm hai người bọn họ kinh hãi như vậy.

"Chỉ là cái đầu có thể miễn cưỡng duy trì hình người thôi, thân thể thì chưa chắc, hiện giờ chúng tôi muốn tới phòng con gái ông, đi thu thi thể của nó về." Một người trong đó nghiêm nghị nói.

Nam chủ nhân nghe được thi thể của thứ kia vẫn còn trong phòng con gái mình, đã sợ tới mức sắc mặt đại biến, vội vàng đưa hai người lên lầu.

Rất nhanh, bọn họ đã nhìn thấy hai mẹ con cô bé kia đang run rẩy lẩy bẩy trong phòng, và trên mặt đất dưới chân bọn họ là thi thể của khư, bên giường còn có một người đang ung dung mỉm cười, đúng là Đại Lỵ Lỵ.

Trải qua một phen điều đình, người một nhà nam chủ nhân mới miễn cưỡng thừa nhận sự thật, đúng là trong phòng con gái bọn họ có thứ bẩn thỉu, nó đã bị cô gái tiến vào lúc trước chém giết. Đối phương có lực lượng đặc biệt, chuyên môn nhằm vào những thứ bẩn thỉu kia.

Hứa Thâm cũng thông qua Khư giới tiến vào, ở bên cạnh quan sát.

Đại Lỵ Lỵ đi vào để cởi bỏ xiềng xích cho khư, khiến cho nó bại lộ ra ngoài, hiển nhiên việc đã xong, cô ấy cũng thu xiềng xích cùng cái cột màu đen kia về rồi.

Hứa Thâm nhìn người một nhà nam chủ nhân nọ cảm động đến rơi nước mắt, nói lời cảm tạ Đại Lỵ Lỵ, đột nhiên trong lòng hắn có loại cảm giác buồn cười.

Rất nhanh, thi thể khư đã bị hai nhân viên công tác thu về, trước khi rời đi, nam chủ nhân có hỏi Đại Lỵ Lỵ, vì sao nhà bọn họ lại trêu chọc đến thứ bẩn thỉu này?

Đại Lỵ Lỵ nhìn vẻ thấp thỏm lo âu mơ hồ lộ ra trên mặt nam chủ nhân, chợt nở nụ cười nghiền ngẫm rồi nói: "Những thứ bẩn thỉu này được hình thành dựa trên oán khí, có lẽ do Lý lão bản làm ăn quá tốt, mới chọc người đố kỵ."

Oán khí. . . Trái tim nam chủ nhân đập thình thịch, gã nghĩ đến chuyện bản thân đã khiến ba cô gái sanh non mà chết đi, trong lòng lập tức run lên từng cơn sợ hãi.

Bà vợ và cô con gái của gã nghe được lời nói của Đại Lỵ Lỵ, sắc mặt đều xuất hiện một chút biến hóa, bàn tay khẩn trương nắm chặt lại, trong đáy mắt mơ hồ lộ ra một tia sợ hãi. . .

. . .

. . .

Sự kiện đã được giải quyết, Đại Lỵ Lỵ cùng Hứa Thâm đi về tổng bộ hội Truy Quang.

"Đây là con khư cấp D cần phải thả đi trong đêm nay, trạng thái của nó có chút suy yếu, độ nguy hại nhỏ."

Đại Lỵ Lỵ vẫy tay một cái, lập tức có nhân viên công tác trong hội vận chuyển tới một cái hộp đen dạng quan tài cực lớn. Theo bánh xe chuyển động, hình như thứ bên trong bị bừng tỉnh, phát ra âm thanh va đập nặng nề.

Hứa Thâm khẽ nhíu mày, khó trách ở ngày đầu tiên khi Mai Phù đi vào hội Truy Quang, bỗng nhiên cô ấy lại chạy vào một mình, phỏng chừng đã đi kiếm ăn bên trong rồi.

Xem ra tại tòa lầu tổng bộ này. . . Có khá nhiều khư.

"Địa điểm thả đi đâu?" Hứa Thâm hỏi.

"Tôi sẽ dẫn lãnh sự đi qua." Đại Lỵ Lỵ cười cười.

Sau đó, nhân viên công tác mang con khư lên một chiếc xe vận tải cỡ lớn, Đại Lỵ Lỵ và Hứa Thâm ngồi chung một chiếc xe, hiển nhiên, cô định lái xe đưa hắn đi.

"Cậu có biết lái xe không?"

"Không."

"Lấy thân phận lãnh sự, về sau kiểu gì cậu cũng sẽ có phòng ở và xe của mình, tôi đề nghị cậu nên đi thi bằng lái sẽ tốt hơn." Trên xe, Đại Lỵ Lỵ cười nói chuyện phiếm.

Hứa Thâm từ chối cho ý kiến, nhưng nói thật, hắn không có hứng thú đi lãng phí thời gian làm chuyện khác, dù sao đến hiện giờ, cuộc sống của hắn còn chưa được đảm bảo an toàn.

Bình Luận (0)
Comment