Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 143 - Chương 143. Cô Cảm Thấy Giết Khư Khó Hay Giết Người Khó???

Chương 143. Cô Cảm Thấy Giết Khư Khó Hay Giết Người Khó??? Chương 143. Cô Cảm Thấy Giết Khư Khó Hay Giết Người Khó???

Liễu Tích Xuyên không thay đổi sắc mặt, chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua thủ vệ trẻ tuổi bên cạnh: "Cậu vốn là thẩm phán thủ vệ, nên quen với chuyện lấy chứng cớ ra để nói chuyện. Huống chi các cậu cũng biết, chúng tôi là cục Khư Bí, phục vụ vì an nguy của thành Để, không phải cứ dựa vào một câu nói lại có thể định tội vụ dân."

Trung niên thẩm phán thủ vệ ngăn cản thủ vệ trẻ tuổi đang kích động bên cạnh, sau đó nhìn chăm chú vào Liễu Tích Xuyên, nói: "Hôm nay chúng tôi tới đây chỉ với mục đích sưu tầm chứng cớ, hiện trường có mất trộm tiền và vật phẩm trang sức, trải qua thời gian ngắn như vậy, hẳn là hung thủ còn chưa kịp xử lý tang vật, nếu có thể, mong ông cho chúng ta đi kiểm tra đội 17 một chút, xem tối hôm qua bọn họ đang làm chuyện gì. Tôi cũng tin tưởng bọn họ hoàn toàn trong sạch."

Vẻ mặt Liễu Tích Xuyên vẫn như thường, nói: "Bọn họ vốn trong sạch, cái gọi là hiềm nghi kia cũng chỉ là phán đoán của các cậu mà thôi, và phán đoán thì không thể chắc chắn được, về phần chuyện sưu tầm gì gì đó mà các cậu mới nói. . . Chuyện này không quá khả thi, tốt xấu gì chúng tôi cũng là nhân viên chính quy bán mạng vì thành Để, được luật pháp bảo vệ, hẳn là sở Thủ Vệ Thành Bang các cậu còn không có tư cách tùy tiện bắt người trong cục chúng tôi?"

"Cục trưởng thật sự không cho sao?" Trung niên thẩm phán thủ vệ nhìn chăm chú vào Liễu Tích Xuyên.

Liễu Tích Xuyên mỉm cười, nói: "Trà nguội rồi, chúng ta mau uống trà thôi."

"Không cần, cục trưởng cứ từ từ thưởng thức đi, Cáo từ trước." Trung niên thẩm phán thủ vệ lập tức đứng dậy, lôi kéo thủ vệ trẻ tuổi rời đi.

"Tào ca, vì sao vậy?" Sau khi hai người bọn họ rời khỏi cửa, thẩm phán thủ vệ trẻ tuổi lập tức lộ vẻ nghi hoặc khó hiểu: "Rõ ràng chỉ cần vào sưu tầm một chút, khẳng định có thể tìm được chứng cớ, tôi cũng không tin dưới quá trình thẩm vấn của chúng ta, bọn họ lại không lộ ra dấu vết. Tuy bọn họ không phải người bình thường, nhưng lấy kinh nghiệm phá án của chúng ta. . ."

"Vô dụng thôi." Trung niên thẩm phán thủ vệ lắc đầu: "Nếu lão ta một lòng bao che, trên cơ bản, chuyện này sẽ dừng lại ở đây."

Thủ vệ trẻ tuổi ngạc nhiên, giật mình nói: "Nói như vậy, nơi này thật sự có vấn đề?"

"Đại khái là vậy."

"Nhưng. . ." Trung niên thẩm phán thủ vệ vỗ vỗ bờ vai gã, khẽ lắc đầu.

Thủ vệ trẻ tuổi hơi hơi há miệng, lại nói không nên lời, xem ra gã đã hiểu. Nhưng rất nhanh, lại nắm chặt hai tay, cắn răng nói: "Một ngày nào đó, tôi sẽ khiến tất cả hắc ám bên trong thành Để đều bị xua tan, khiến cho quang mang chân chính chiếu rọi đến từng góc, thiêu đốt những con người có tâm linh dơ bẩn này! !"

Khóe miệng trung niên thẩm phán thủ vệ khẽ giật giật, ông ta đưa mắt nhìn người trẻ tuổi bên cạnh một cái, vỗ vỗ bờ vai của gã rồi nói: "Vậy thì trước đó, cậu cần phải bảo vệ bản thân mình thật tốt, chúng ta đi thôi."

Lý Mỹ Na nhìn theo hai người kia khởi động chiếc xe đang đỗ dưới lầu rồi rời đi, lúc này mới cất bước vào phòng, pha cho Liễu Tích Xuyên một ly trà mới, nhẹ giọng nói: "Đội trưởng đội 17 đã chết, nghe nói nhiệm vụ bọn họ chấp hành lần này là giúp hộ gia đình kia tìm mèo, rõ ràng chỉ là một kiện nhiệm vụ nhỏ không đáng nhắc tới, nhưng ngoài ý muốn lại gặp được khư cấp C. . ."

Liễu Tích Xuyên nâng tách trà lên, nhẹ nhàng ngửi trà hương.

"Căn cứ theo nội dung báo cáo nhiệm vụ của đội 17, con khư cấp C kia đã bị Hứa Thâm và Mặc Tiểu Tiểu hợp lực chém giết ." Ánh mắt Lý Mỹ Na hơi hơi chớp động, nói: "Tôi cũng đọc nội dung vụ án diệt môn kia rồi, nghe nói trong bụng của người vợ đã chết có một con mèo. . ."

Cô nhìn sắc mặt Liễu Tích Xuyên, câu sau không cần nói cũng biết.

Liễu Tích Xuyên nhẹ nhàng thổi thổi chén trà, khẽ lắc lắc đầu: "Không quan trọng."

"Không quan trọng?"

"Có phải bọn họ làm hay không, đều không quan trọng. Trên thực tế, người có đảm lượng và năng lực để làm chuyện này, nếu không phải Mặc Tiểu Tiểu thì chính là Hứa Thâm. Nói thật, tôi thật sự hi vọng người làm là Hứa Thâm, dù sao cũng mới được nghe hai người kia nói thủ pháp của người này rất thuần thục. Có phải ý nghĩa của chuyện này chính là, Hứa Thâm còn xuất sắc hơn những gì chúng ta tưởng tượng hay không?" Liễu Tích Xuyên cười nói.

Lý Mỹ Na kinh ngạc.

"Nếu là Mặc Tiểu Tiểu làm, sở Thủ Vệ Thành Bang càng không cần thiết phải điều tra thêm nữa, dù sao, bọn họ dám bắt người của Mặc gia sao? Dù cô bé chính là đứa nhỏ bị Mặc gia ném đi, cũng không phải tồn tại có thể đi vào ngục giam được. Suy cho cùng, vinh dự của cao tộc, cũng không cho phép bị hao tổn dù chỉ một chút. . ." Liễu Tích Xuyên nhẹ giọng nói: "Về phần Hứa Thâm. . . Cậu ấy vô cùng xuất sắc, nếu sở Thủ Vệ Thành Bang muốn giam giữ nhân tài như vậy, thì để sở trưởng của bọn họ tự mình ra mặt đến nói chuyện với tôi còn nghe được."

Lý Mỹ Na có chút không biết nên nói gì, xem ra cục trưởng cực kỳ xem trọng cậu Hứa Thâm kia. Bởi vì tuy trên hiện trường không có manh mối, nhưng căn cứ theo những tin tức lan truyền bên ngoài này, cô cũng phần nào có thể phán đoán ra, hung thủ giết người chính là vị trảm khư giả mới Hứa Thâm này.

Tỷ lệ cao tới tám, chín phần mười.

"Nói nữa, chẳng qua chỉ là một, hai cái kẻ có tiền chết đi thôi mà, không có gì phải ngạc nhiên hết, dù sao bọn chúng cũng là sâu mọt của thành Để, đã bị bánh ngọt nuôi đến béo mầm rồi, chờ sau khi bọn họ chết, sẽ rất nhanh có người khác tới tiếp quản phần công tác của bọn họ thôi, chẳng mang tới bất cứ biến hóa và tổn thất gì cho cư dân thành Để. Với công nhân cấp dưới của bọn họ, cũng chỉ thay đổi một ông chủ mới mà thôi."

"Nhưng cậu ta chỉ là người mới, lại dám làm ra loại chuyện này, có thể quá lớn gan hay không?" Lý Mỹ Na không nhịn được mở miệng nói.

Liễu Tích Xuyên chợt có chút suy nghĩ, nói: "Đúng là nên kiểm tra đo lường trạng thái tinh thần của cậu ấy, chỉ cần tinh thần không có vấn đề là được."

"Nói cách khác, chỉ cần tinh thần cậu ta vẫn bình thường thì kể cả có giết người cũng không sao cả?" Lý Mỹ Na có chút không biết nên nói gì.

"Giết người thôi mà, cô cảm thấy trảm khư khó hay giết người khó? Hoặc là nói, cô cảm thấy hình ảnh khi trảm khư tàn nhẫn hơn, hay là khi giết người tàn nhẫn hơn?"

Lý Mỹ Na ngạc nhiên, lập tức không sao phản bác được.

Bình Luận (0)
Comment