Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 211 - Chương 211. Biện Pháp Để Khắc Chế Cáo Già…

Chương 211. Biện Pháp Để Khắc Chế Cáo Già… Chương 211. Biện Pháp Để Khắc Chế Cáo Già…

Vừa vặn ngay lúc ấy, Hứa Thâm đang mặc trang phục tác chiến trên người, và chuẩn bị ra ngoài làm việc, nếu không hẳn là những người đó cố ý muốn trêu đùa Hứa Thâm, để cho hắn có thời gian mặc trang phục tác chiến vào người, sau đó dự định sẽ trêu đùa hành hạ hắn đến chết.

Dù sao, trạnh thái tinh thần của những người thuộc hình thái thứ hai đều có chút vấn đề, nếu áp dụng trắc nghiệm tinh thần với bọn họ, trên cơ bản không một người nào đủ tư cách vượt qua.

"Vì sao cậu có thể chạy nhanh đến thế?" Liễu Tích Xuyên hỏi.

"Tôi cũng không biết, sau khi tôi tiêm vào Tịnh Khư Tề, lực lượng vẫn luôn chậm rãi tăng lên, lúc ấy trong đầu tôi chẳng nghĩ được gì nữa, chỉ trực tiếp chạy đi thôi." Hứa Thâm nói.

"Cậu đã đạt tới cực hạn?"

Hứa Thâm do dự một chút, mãi sau mới gật gật đầu: "Hình như là vậy."

Liễu Tích Xuyên hừ nhẹ một tiếng, tiểu tử thối này còn muốn che giấu? Cậu đã bại lộ triệt để trong nhiệm vụ lần này rồi, hơn nữa tôi đã sớm nhìn thấu chuyện cậu đạt tới cực hạn từ lâu rồi!

"Khi bọn họ bị khư công kích, cậu đang làm cái gì?" Liễu Tích Xuyên tiếp tục hỏi.

"... Chạy trốn."

Tuy vấn đề này có chút ngu ngốc, nhưng Hứa Thâm vẫn nghiêm túc trả lời.

"Trực tiếp trốn về nhà?" Liễu Tích Xuyên nheo mắt tiếp tục hỏi: "Vì sao không chạy về trong cục? Cậu không sợ sau khi bọn họ giải quyết con khư kia, sẽ tiếp tục tới tìm cậu sao?"

"Trong cục xa quá." Hứa Thâm thành thật trả lời: "Hơn nữa… dường như lúc ấy bọn họ đã bị con khư kia nghiền áp rồi. Trong loại cuộc chiến nghiêng về một phía như vậy, tôi cảm thấy hẳn là bọn họ không sống được đâu..."

"..."

Liễu Tích Xuyên có chút nghẹn họng, không biết mình nên tiếp tục nói gì, tuy câu trả lời này quá mức thẳng thắn, nhưng đúng là loại thẳng thắn này lại khiến người ta không thể bắt bẻ được gì!

Lý Mỹ Na bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt không biết nên nói gì, bỗng nhiên cô lại có cảm giác, mấy câu hỏi mà cục trưởng vừa đặt ra chẳng có điểm nào giống cáo già cả, hóa ra biện pháp để khắc chế cáo già chính là cho đối phương nói chuyện với một chú cừu non...

Hứa Thâm: (●—●)

"Cậu gặp phiền toái lớn rồi." Hồi lâu sau, Liễu Tích Xuyên trầm giọng nói.

Hứa Thâm khẩn trương nói: "Cục trưởng, tôi thực sự vô tội, cái chết của bọn họ thật sự không liên quan gì tới tôi hết. Tôi cũng là người bị hại đó!"

"Tôi biết." Liễu Tích Xuyên nói: "Nhưng bọn họ là người nội thành. Chắc cậu cũng hiểu nội thành có ý nghĩa cái gì. Hiện giờ tất cả bọn họ đều đã chết, tuy bọn họ bị khư giết, nhưng cậu cũng không thoát được liên quan, khẳng định là đám người nội thành kia sẽ trút lửa giận lên người cậu!"

Sắc mặt Hứa Thâm chuyển thành trắng bệch, hắn cắn chặt môi: "Tôi thực sự vô tội."

Nhóc con à, cậu còn quá trẻ, cũng quá ngây thơ... Liễu Tích Xuyên thầm thở dài trong lòng, đầu năm nay, một khi người ta muốn trút giận, bọn họ sẽ chẳng thèm quan tâm xem cậu có thực sự vô tội hay không đâu.

"Chỉ cần cậu cam đoan với tôi, từng câu từng chữ cậu nói ra đều là sự thật, tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực bảo vệ cậu." Liễu Tích Xuyên chân thành nói.

Hứa Thâm nhìn ánh mắt chăm chú của Liễu Tích Xuyên, nhưng trong tầm mắt của hắn lại xuất hiện Mai Phù đang đứng ở phía sau vị cục trưởng này, cô còn làm mặt quỷ đáng yêu với hắn, trông cực kỳ tinh quái.

Trong lòng hắn có chút muốn cười, nhưng vẻ mặt lại để lộ ra chân thành, nói: "Toàn bộ những gì tôi nói đều là sự thật!"

Liễu Tích Xuyên nhìn thoáng qua Hứa Thâm một cái thật sâu, nhưng không nhìn ra bất cứ sơ hở gì, sau đó, lão gật đầu nói: "Được, dù phải đánh cược vị trí cục trưởng này, tôi cũng dốc toàn lực bảo vệ cậu."

Hứa Thâm ngẩn ra, không nhịn được, mở miệng hỏi: "Cục trưởng, ngài thật sự tin tôi?"

“Cũng không phải cục trưởng tin cậu, mà là coi trọng cậu." Lý Mỹ Na ở bên cạnh nói: "Ở sau lưng, cục trưởng đã âm thầm làm cho cậu rất nhiều chuyện, cậu cần phải nhớ kỹ phần ân tình này."

Liễu Tích Xuyên chờ cô nói xong lập tức xua tay, ngăn cô lại, rồi nói với Hứa Thâm: "Cậu đi về trước đi, đừng nghĩ nhiều nữa, lúc trở về nên làm như thế nào thì cứ làm như thế ấy, có tình huống gì, tôi sẽ thông báo cậu."

Hứa Thâm lộ ra vẻ cảm kích, đứng dậy nói: "Đa tạ cục trưởng!"

...

Chờ sau khi Lý Mỹ Na tiễn Hứa Thâm rời đi, rồi quay về trong văn phòng, cô lại ngồi xuống vị trí của Hứa Thâm lúc trước.

"Trà cũng chưa uống lấy một ngụm, hẳn là đứa nhỏ này đã rất sợ hãi rồi." Lý Mỹ Na đổ bỏ chén trà đã nguội kia đi.

Liễu Tích Xuyên tựa lưng vào ghế ngồi, nói: "Dù sao cậu ấy cũng còn nhỏ, nhưng như vậy, đã là thông minh hơn đám bạn đồng trang lứa rồi, chẳng qua ở một vài điểm vẫn còn quá non nớt. Suy cho cùng, vẫn là còn quá trẻ, thiếu kinh nghiệm, rất dễ bộc lộ cho người ta thấy một chút tâm tư nhỏ của mình."

Lý Mỹ Na khẽ gật đầu, bỗng nhiên cô nhận được cuộc gọi, nhưng vừa nhận cuộc gọi, nghe một lát đã ngừng.

"Bên kia đã tự mình hỏi thăm những người khác thuộc biên đội số hai, còn có hai vị đội trưởng của biên đội số 24 và biên đội số 32, lại đối chiếu với tình huống thực tế, cho ra kết quả không khác biệt quá lớn với những gì Mục Tuyết đã nói. Lần này là trinh sát đưa về tin tình báo sai lầm, ở trấn Thiển Ngâm xuất hiện con khư cấp C thứ ba, trốn trong nhà của người giàu nhất trấn. Mục Tuyết và đội viên Cố Thu Phong giải quyết một con, hai con khác đều do Hứa Thâm chém giết.” Nói đến đây, Lý Mỹ Na liếc mắt nhìn Liễu Tích Xuyên một cái: "Hơn nữa đều là một mình chém giết!"

Ngón tay Liễu Tích Xuyên nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn: "Có thể thấy được lần này, cậu ấy không hề giấu giếm thực lực, quả nhiên đã có lực lượng cực hạn của giai đoạn đầu, biểu hiện không tệ, nếu không, tôi dám chắc rằng đám người trong cục kia sẽ cắn chặt chuyện này không nhả, dù sao con người có thể ôm tư lợi trong lòng, nhưng tuyệt đối không thể để người ta nhìn ra..."

Lý Mỹ Na hơi hơi bĩu môi: "Còn không phải vì sợ sao? Đã có mấy tồn tại hình thái thứ hai chết vì cậu ta rồi, tôi dám khẳng định là sau khi cậu ta trở về, trong lòng hoảng muốn chết. Vì thế, trong nhiệm vụ lần này mới biểu hiện tích cực như vậy, phỏng chừng cũng muốn chứng minh giá trị của mình, hi vọng trong cục trợ giúp."

Bình Luận (0)
Comment