"... ?"
Hứa Thâm giật mình, trên mặt hắn lộ ra một tia kỳ quái.
Hội Truy Quang...
"Vậy mày có biết tao không?" Hứa Thâm hỏi.
Thanh niên kia khẽ cười lạnh, bước chân thong thả lui về phía sau: "Đương nhiên là biết. Đoạn thời gian trước, mày vừa may mắn được cục Khư Bí giải cứu về, là khư lực giả trời sinh. Quả thực tốc độ trưởng thành rất nhanh, chỉ mấy tháng ngắn ngủi, mày chẳng những đã đánh sâu vào cực hạn, còn che giấu tin tức bản thân đã kích hoạt được trạng thái tới hạn rồi, ha hả..."
Hứa Thâm yên lặng nhìn đối phương một cái, hiện tại gần như hắn có thể xác định được rồi, gã này đang nói dối.
Trên thực tế, nếu cùng ở trong hội Truy Quang, thì với lực lượng cực hạn của đối phương, chắc chắn sẽ là nhất đẳng lãnh sự.
Mà thân phận bề ngoài của hắn ở trong hội, chỉ là nhị đẳng lãnh sự 'Khư Nhãn' mà thôi. Loại tư liệu này không thể gạt được cao tầng trong hội, trừ phi, kẻ này thuộc thế lực tổ chức khác.
"Vậy vì sao mày muốn tập kích chúng tao?" Hứa Thâm không vạch trần chuyện này, chỉ tiếp tục hỏi: "Chúng mày muốn ám sát cục trưởng?"
"Cái gì mày cũng biết hết rồi, còn hỏi nhiều làm gì?" Thanh niên cười lạnh đáp.
Hứa Thâm nhướng mày, nếu đối phương không định trả lời thành thật, hắn cũng lười hỏi nhiều, dù sao đây cũng là chuyện mà cục trưởng sẽ suy xét… À, điều kiện tiên quyết là bây giờ cục trưởng vẫn còn mạnh khỏe.
Hứa Thâm nghĩ đến đây, cũng chẳng thèm chờ đợi thêm nữa, đã nhanh chóng lao về phía thanh niên kia.
Thanh niên kia cũng sớm có chuẩn bị, ngay trong khoảnh khắc Hứa Thâm vọt tới, gã đã xoay người bỏ chạy.
Lúc này, dưới tình huống Hứa Thâm bổ sung năng lượng cho trái tim đạt đến trạng thái tới hạn, khư lực cả người hắn lưu thông cực nhanh, lực lượng, tốc độ tăng mạnh, khoảng cách giữa hai người nhanh chóng thu hẹp lại.
Mắt thấy bản thân không thể chạy thoát, thanh niên kia lập tức rống giận, xoay người trở về, hung hăng chém tới.
Hắn chém ra một đao xoay người đột ngột như thế, là đang đánh cược Hứa Thâm sẽ không kịp rút kiếm.
Phốc!
Ngay sau đó, kiếm quang chói lòa như tuyết.
Trong khoảnh khắc, thanh niên kia xoay người lại, kiếm quang đã đâm vào lồng ngực gã. Giống như gã tự mình xoay người, giơ ngực ra đón lấy nó.
"Không có khả năng..."
Yết hầu thanh niên nọ nghẹn lại, máu tươi tràn ra từ miệng, bộ mặt gã đầy vẻ dữ tợn. Tới tận giờ phút này, gã vẫn không chịu buông xuôi, vẫn dùng dư lực, vung trường đao chém tới, nhưng tinh thần chưa tan mà lực lượng đã không còn chống đỡ được nữa…
Gần như ngay lập tức, Hứa Thâm đã rút kiếm tiếp tục chém tới, chặt đứt cánh tay gã, trường đao cũng rơi xuống.
Sau đó lại là một kiếm, cái đầu bay ra, Hứa Thâm vẩy vết máu rồi thu kiếm vào hốc ở sau lưng. Toàn bộ động tác đều cực kỳ liền mạch, lưu loát.
Cuộc chiến kết thúc, hắn nhìn thi thể trên mặt đất, bỗng nhiên cảm nhận được bản thân đã khác xưa. Hiện giờ hắn chỉ cần dùng mấy kiếm, đã chém chết trảm khư giả cấp đội trưởng đạt tới cực hạn, không hề cố sức.
"Nhưng vừa rồi tên kia có nói, những đội trưởng khác cũng là trạng thái cực hạn? Nói như vậy, lúc bình thường Mục đội và Sở Bạch đều ẩn tàng thực lực rồi?" Ánh mắt Hứa Thâm chớp động.
Hiển nhiên, trong cục tuyệt đối không chỉ có một người khôn ngoan biết che giấu thực lực của mình như hắn, người khác đều có bí mật và con bài chưa lật của mình.
Khó trách, kể cả khi bọn họ đã xem xong hồ sơ của hắn, ngoài miệng vẫn còn nghi ngờ chất vấn, dù sao ở trong mắt bọn họ, hắn có đạt tới cực hạn chăng nữa, vẫn là loại người yếu nhất trong đám bọn họ, huống chi lại là người mới khuyết thiếu kinh nghiệm.
"Cục trưởng có Vương Đại Gia ở bên cạnh, hẳn là không có chuyện gì đâu..." Hứa Thâm cũng không nóng lòng đi tìm Liễu Tích Xuyên, ngược lại, bắt đầu xoay người sờ mò trên thi thể nọ.
Tốt xấu gì thanh niên này cũng đạt đến cực hạn rồi, có lẽ trên người có khư binh.
Sau một phen sờ soạng, Hứa Thâm cũng tìm được một kiện thật.
Nó là một khối xương cốt màu trắng, rất giống ngọc thạch, xuất hiện trước ngực thanh niên kia.
Hứa Thâm nhìn nhìn một hồi, hẳn là khư binh này không tăng thêm quá nhiều chiến lực, có lẽ tác dụng của nó cũng là phòng ngự giống mảnh da màu đen? Cũng có thể là tình huống nào đó khác.
Bởi vì lúc trước, tới tận thời khắc thanh niên này chết đi, gã vẫn chưa từng sử dụng đến nó.
Nhưng mặc kệ là cái gì, hắn cũng không chút khách khí, đã hấp thu khư binh vào trong cơ thể.
Theo khư binh nọ thẩm thấu vào trong, bỗng nhiên Hứa Thâm có cảm giác kiện khư binh bao tay Huyết Nhục đang ẩn giấu bên dưới cổ tay, truyền đến từng chuỗi ý niệm 'Đói khát' trong đầu. Đúng vậy, hắn lại có thể cảm nhận được suy nghĩ do kiện khư binh này truyền đến.
Giống như là cái bụng nó đói lắm rồi, thậm chí trên tay còn xuất hiện cảm giác nhúc nhích và cháy bỏng mơ hồ.
Ánh mắt Hứa Thâm khẽ động, hắn lập tức phóng cái bao tay Huyết Nhục kia ra ngoài, chỉ thấy phía trên cái bao tay được xây dựng dựa trên huyết nhục nọ xuất hiện tầng tầng rung động rất nhỏ. Màng máu bao phủ bên ngoài tựa như bọt khí đang nhấp nhô rất giống hô hấp, từng đợt cảm giác nóng rực truyền đến.
Theo bàn tay bị che phủ, Hứa Thâm cũng cảm nhận được máu tươi trong cơ thể đang trôi đi rất nhanh.
Hắn nhanh chóng chuyển dời khối xương cốt kia đến vị trí của bao tay Huyết Nhục.
Một màn kỳ dị đã xảy ra, hô hấp rung động phía trên bao tay Huyết Nhục lập tức trở nên dồn dập, nó cuống cuồng nuốt hết khối xương cốt nọ.
Sau khi bao tay Huyết Nhục đã xử lý xong khối xương cốt, màng máu thoáng cuộn trào, dường như bên trong đang sôi lên ùng ục, loại cảm giác đói khát vừa nãy đã biến thành vui sướng, giống như mỗi một tế bào trên bàn tay thượng đều đang run lên vì phấn khởi.
Một lát sau, loại cảm giác này mới dần dần yên lặng xuống, thoạt nhìn bao tay Huyết Nhục càng trở nên đặc sệt, dấp dính, dày dặn, màng máu bên trên đã trở thành huyết tương nửa khô cứng rồi.
Hứa Thâm có thể cảm nhận được rõ ràng, dường như lực lượng trên cánh tay hắn đã tăng lên rất nhiều.
Là biên độ tăng trưởng do bao tay Huyết Nhục mang đến, đã lớn hơn. Nhưng đồng thời, đặc tính hút máu cũng trở nên mạnh hơn.
Về phần khối xương cốt kia, đã không thể cảm nhận được nó nữa rồi.
"Khư binh sẽ hấp thu khư binh... Tình huống này cũng giống như khư ăn khư vậy."