Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 238 - Chương 238. Chúng Ta Là Bạn!

Chương 238. Chúng Ta Là Bạn! Chương 238. Chúng Ta Là Bạn!

"Thử xem cái này đi!" Bỗng nhiên Ngụy Công lấy ra một cây súng nòng dài.

Phanh!

Chỉ trong nháy mắt, viên đạn đã đánh úp lại, tóc gáy Hứa Thâm dựng thẳng lên, hắn vội vàng ném bỏ thùng tiền, gục người qua bên cạnh.

“Phanh” một tiếng, viên đạn bắn xuyên qua thùng tiền, khiến nó nổ tung ra, một đống giấy trắng và bụi đất văng tung tóe ra ngoài, khiến cho Hứa Thâm nhìn mà ngẩn người.

Lúc này, bên ngoài cũng vang lên từng đợt tiếng đấu súng, âm thanh truyền đến từ bốn phương tám hướng, hiển nhiên nhân số phe đối phương rất nhiều, và lúc trước cả đám này đều ẩn mình trong sương mù mai phục.

"Mau, trốn vào Khư giới!" Liễu Tích Xuyên quát to.

Tiểu Dã vội vàng dùng trang bị phá khư, Mỹ Nhã vẫn không ngừng vung kiếm, muốn ngăn cản viên đạn, tầm mắt của cô trở nên đỏ thẫm, hiển nhiên đã tiến vào trạng thái tới hạn, hơn nữa còn kích hoạt một loại năng lực nào đó rồi.

Viên đạn bắn thẳng tới đã bị cô chém văng ra, nhưng trên người vẫn trúng đạn lạc.

Vốn dĩ bả vai cô đã bị thương từ trước, không thể linh hoạt như lúc bình thường, lúc này đã liên tiếp trúng vài vết thương, máu tươi phun trào.

Cũng may, trang bị phá khư đã được phát động.

Ba người Hứa Thâm vừa lao ra khỏi nhà gỗ nhỏ lập tức đi theo Liễu Tích Xuyên trốn vào trong Khư giới.

Tuy bọn họ ở trong Khư giới vẫn sẽ bị công kích, nhưng lực sát thương sẽ suy yếu hơn một chút. Và dẫu trình độ suy yếu không quá nhiều, vẫn giúp cho đám người đang chật vật chống đỡ như bọn họ có chút cơ hội ngăn cản được,

Ở trong Khư giới, nơi này vẫn là bình nguyên, không có vật che chắn.

Hiển nhiên, ngay khi đối phương xác định vị trí giao dịch ở trong này, đã có tính toán tới tình huống này rồi.

Thật nhiều viên đạn bắn tới, đột nhiên có lẫn vài viên đạn lạc sắc nhọn trong đó, bay đến với tốc độ cực nhanh, bắn trúng Tiểu Dã.

Cùng lúc ấy, mấy người Hứa Thâm cũng trông thấy lão Vương đang chiến đấu kịch liệt với địch nhân ở một nơi khác.

Bóng dáng hai người bọn họ thường xuyên biến mất, tựa như đã bước vào tầng càng sâu hơn trong Khư giới, trong quá trình chiến đấu, cả hai thường xuyên qua lại giữa tầng sâu và tầng nông, khiến cho người khác nhìn vào sẽ ngờ hai người này đang không ngừng thuấn di.

Lúc này, đám người lão Ngụy cũng rời khỏi căn nhà gỗ nhỏ, mang súng theo, không ngừng bắn phá.

Liễu Tích Xuyên lộ ra vẻ mặt khó coi, Tiểu Dã và Mỹ Nhã che bên người ông ấy, cả hai đều đã trúng đạn bị thương, chỉ có thể dùng thân thể thay cục trưởng ngăn cản viên đạn của súng Khư Thần.

"Lão Ngụy, vì sao? !” Liễu Tích Xuyên cả giận nói: "Chúng ta đã giao dịch quá nhiều lần như vậy, anh làm thế là mổ gà lấy trứng!"

"Không còn cách nào khác." Ngụy Công cười cười: "Có người bỏ ra nhiều tiền lắm, một lần của họ cũng bằng làm vài lần với anh. Lão Liễu à, anh đã làm người khác giận ghê lắm đó."

"Anh!" Sắc mặt Liễu Tích Xuyên chuyển thành xanh mét.

"Nói nữa, trong tay chúng tôi có hàng, thứ tốt này vĩnh viễn không lo chẳng có người mua." Ngụy Công cười nói: "Huống chi thứ mà anh muốn kia, chúng tôi đã bán cho nhà khác rồi."

Liễu Tích Xuyên nhìn chằm chằm vào ông ta, sát ý không hề che giấu bốc lên ngùn ngụt trong mắt.

"Đừng nhìn tôi như vậy. Dẫu sao hai người chúng ta cũng là bạn bè, tôi sẽ cho anh một chút thể diện." Ngụy Công cười cười, lại lạnh lùng giơ súng lên ngắm tới.

"Nếu là bạn bè, anh không thể tuyệt tình như vậy được." Ánh mắt Liễu Tích Xuyên đã trở nên lạnh như băng.

"Cho nên tôi cần cái giá cực cao." Ngụy Công trả lời, trong lúc mở miệng đáp lại, bàn tay đã bóp cò, viên đạn hung hăng lao tới trong nháy mắt. Loại vũ khí như súng Khư Thần này có thể sử dụng trong Khư giới, tầm bắn của nó không chịu bất cứ trở ngại gì.

"Cục trưởng!" Sắc mặt Mỹ Nhã khẽ biến, cố kéo thân thể bị thương xông tới, muốn ngăn cản.

Đám người Hứa Thâm và Mục Tuyết cũng biến sắc, Hứa Thâm trực tiếp kích hoạt mặt nạ ác quỷ, đề cao cảm giác, hi vọng có thể mượn thứ này nhìn thấy quỹ tích viên đạn, giúp cục trưởng ngăn cản.

Nhưng tốc độ bắn của viên đạn từ khẩu súng này có khác biệt rõ rệt so với đạn bắn ra từ súng súng Khư Thần bình thường, và lần này, ngay cả tàn ảnh hắn cũng không nhìn thấy.

Phanh!

Viên đạn bắn trúng rồi.

Nhưng đã xảy ra một màn quỷ dị.

Liễu Tích Xuyên vừa nâng tay tiếp được viên đạn!

Thấy một màn như vậy, không chỉ Ngụy Công, ngay cả đám người Hứa Thâm cũng mở to hai mắt nhìn trân trối.

"Lão Ngụy, anh mở miệng nói chúng ta là bạn bè nhưng anh lại hiểu biết quá ít về tôi!

Sát ý phun trào trong mắt Liễu Tích Xuyên. Giờ khắc này, ông ấy cũng không tiếp tục che giấu nữa, bóng dáng nhanh chóng bỏ chạy, biến mất.

Và người đang ở trong Khư giới, lại bỏ chạy, nghĩa là chạy vào. . . Tầng càng sâu hơn trong Khư giới!

Hình thái thứ hai!

Ngụy Công khiếp sợ, kinh hãi nói: "Không có khả năng!"

Sở Bạch và Mục Tuyết cũng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, không một ai nghĩ tới, vị cục trưởng ngày thường đều sống an nhàn sung sướng, lại là tồn tại ở hình thái thứ hai!

Bọn họ biết cục trưởng cũng có khư lực, nhưng vẫn cho rằng thực lực của ngài ấy chỉ dừng lại ở hình thái thứ nhất, nhiều nhất là đạt tới cực hạn mà thôi.

Dù sao nhân vật giống cục trưởng, ai sẽ mạo hiểm đi đột phá cửa ải sinh tử kia?

Chỉ cần thất bại chết đi thì chẳng còn gì nữa cả!

"Không gì là không có khả năng!"

Bóng dáng Liễu Tích Xuyên chợt xuất hiện bên người Ngụy Công, không một ai hay biết ông ấy đã xuất hiện như thế nào, ngoại trừ Hứa Thâm.

Ngụy Công đã có cảm giác ngay khi bóng dáng Liễu Tích Xuyên xuất hiện bên người ông ta, nhưng muốn phản ứng đã không còn kịp nữa rồi.

Liễu Tích Xuyên hung hăng đấm tới một quyền.

Rõ ràng ban đầu ông ấy không có binh khí, nhưng ngay lúc này, ở trên nắm tay lại xuất hiện một đôi bao tay dữ tợn!

Trên phần lưng của bao tay nọ có một cái miệng quái lạ, nứt ra đầy răng nhọn.

Lúc trước, Liễu cục có thể đón được viên đạn, toàn bộ đều nhờ vào đôi bao tay này, nếu không với thân thể máu thịt của con người, kể cả là hình thái thứ hai cũng bị giết xuyên qua!

"Nơi này không phải động khư, súng cũng không phải tuyệt đối!" Nắm tay của Liễu Tích Xuyên lập tức đánh nát đầu Ngụy Công, sau đó bóng dáng lại chạy đi rất nhanh, tiếp cận thủ hạ bên cạnh ông ta, mỗi quyền một tên, giết chọc cực kỳ nhanh chóng.

Bình Luận (0)
Comment