Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 243 - Chương 243. Trở Về!

Chương 243. Trở Về! Chương 243. Trở Về!

Bọn họ nhìn thấy Mỹ Nhã bị thương, lập tức tiến lên. Liễu Tích Xuyên ôm lấy Mỹ Nhã, lại nhanh chóng lấy ra thuốc tùy thân cầm máu băng bó cho cô, cũng thuận tiện khoét đi phần máu thịt bị cổ thi gặm cắn bị thương, tránh cho vi khuẩn khuếch tán, lây nhiễm.

Trong cơ thể những con cổ thi này đều có vi khuẩn từ xa xưa, chúng sẽ phá hư hệ thống miễn dịch, tuy không khiến người bị lây nhiễm biến thành đồng loại của chúng, nhưng sẽ làm các mô trong cơ thể hoại tử.

Trong khi Liễu Tích Xuyên xử lý miệng vết thương, Mỹ Nhã cũng thức tỉnh, cô có chút sốt cao, ánh mắt mơ mơ màng màng liếc mắt nhìn Liễu Tích Xuyên một cái, sau đó nhanh chóng khép lại.

"Chịu khó nghỉ ngơi đi." Trong ánh mắt Liễu Tích Xuyên xuất hiện chút dịu dàng hiếm thấy.

Chờ cho Mỹ Nhã mơ màng ngủ, Liễu Tích Xuyên lại nhìn về phía Mục Tuyết và Hứa Thâm, thấy thương tích trên người bọn họ khá nhẹ, mới nói: "Lần này vất vả cho mọi người rồi, suýt chút nữa đã gặp chuyện không may."

Mục Tuyết liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, nếu không phải Hứa Thâm xuất hiện đúng lúc cứu giúp, hẳn là cô đã xảy ra chuyện, thậm chí kết cục còn thảm hơn Mỹ Nhã, sẽ bị những cổ thi kia ăn sống tại chỗ.

"Mấy người lúc trước tập kích chúng ta, hẳn là thành viên của hội Hỗ Trợ Vụ Công." Vương Đại Gia nhìn về phía Liễu Tích Xuyên nói.

Liễu Tích Xuyên khẽ gật đầu, ông ấy đã nhìn ra điểm này từ lúc tồn tại hình thái thứ hai phía Ngụy Công hiện thân kiềm chế lão Vương, đối phương chính là phó hội trưởng của hội Hỗ Trợ Vụ Công.

Hội Hỗ Trợ Vụ Công cũng giống cục Khư Bí bọn họ, được coi như một thế lực chính quy, tuy không phải chính thống được nội thành chỉ định, nhưng cũng đạt được thành Bạch Nghĩ cho phép hoạt động hợp pháp.

"Bọn người kia, trảm khư không có phần của bọn họ, lại muốn làm người đầu tiên đứng ra." Vương Đại Gia nhổ một ngụm nước miếng, vẻ mặt đầy ghét bỏ.

"Bọn họ sẽ trả giá thật đắt." Ánh mắt Liễu Tích Xuyên vẫn bình tĩnh, nhưng ngấm ngầm lóe lên một chút sát ý sắc nhọn.

Hội Hỗ Trợ Vụ Công... Hứa Thâm nhủ thầm trong lòng.

Trước kia hắn vốn là vụ dân, xem như có chút quen thuộc với tổ chức này.

Hắn còn nhớ trước kia lúc ma ma bị khất nợ tiền công, người đã từng đi tìm hội Hỗ Trợ Vụ Công hỗ trợ, ai biết đâu lại bị người ta đuổi về.

Nguyên nhân là phí dụng cho công việc quá ít.

Hội Hỗ Trợ Vụ Công là tổ chức được thành lập sớm nhất, với mục đích bảo vệ loại quần thể yếu thế như vụ dân, nhưng sau này khi bọn họ lớn mạnh, tính chất lại dần dần thay đổi, trở thành tổ chức mà vụ dân nào cũng e ngại.

"Tiểu Dã còn chưa trở về." Sở Bạch nhìn về phía đường ray xa xa.

Ánh mắt Liễu Tích Xuyên trở nên âm trầm nhưng không nói gì.

Mọi người không rời khỏi, vẫn đứng ở trong này tiếp tục chờ đợi.

Lại qua một canh giờ, vẫn không đợi được bóng dáng của Tiểu Dã.

Liễu Tích Xuyên hít sâu một hơi, nói: "Đi về trước đã, nếu Tiểu Dã có thể trở về, tự bản thân cậu ấy sẽ biết được lối vào bên trong tường, lúc trở về tôi cũng phái người đi tới tiếp ứng cậu ấy. Chúng ta quay về chữa thương cho Mỹ Nhã trước."

Tất cả mọi người đều không có ý kiến, kỳ thực từ tận đáy lòng ai ai cũng hiểu được, khả năng cao là đối phương lành ít dữ nhiều rồi.

Đoàn người trở lại bên trong tường, mấy chiếc xe bọn họ dùng để đi đến đây đã hỏng rồi, Liễu Tích Xuyên lập tức liên lạc với người trong cục, để bọn họ qua bên này tiếp ứng.

Ban đầu ông ấy không dùng tới xe vũ trang trong cục, chỉ vì tránh gây chú ý, đánh rắn động cỏ, nhưng hiện giờ đã quay về rồi, cũng không cần phải quan tâm đến chuyện đó nữa.

Huống chi giao dịch đã thất bại, có gì phải che giấu đâu?

"Lần này tôi định mua một nhóm súng ống đạn dược, đợi cho đến lúc động khư mở ra, sẽ đưa cho mọi người vài món vũ khí phòng thân." Liễu Tích Xuyên thở dài: "Ngoại trừ súng ống đạn dược, còn có một thứ đặc biệt khác, có thể chiếu sáng khung cảnh tại tầng sâu trong Khư giới, hỗ trợ mọi người tránh khỏi đám khư thú tầng sâu, tìm được càng nhiều khư binh rơi rụng hơn. Đáng tiếc. Hiện giờ chỉ có thể dựa vào bản thân mọi người mà thôi."

Hứa Thâm ngẩn ra, không khỏi nhìn về phía Liễu Tích Xuyên: "Động khư sao?"

"Đúng vậy, chờ ba tháng nữa khi động khư mở ra, mọi người đều phải bước vào." Liễu Tích Xuyên nói: "Đây là cơ hội khó được, nếu có thể từ cướp được thật nhiều khư binh từ trong đó, dù là khư binh cấp thấp vô dụng, hiệu quả bình thường, cũng rất tốt. Trong trường hợp tập tính của những khư binh nào đó phù hợp với nhau, chúng nó cũng có thể dung hợp lại, phát triển thành không tồi khư binh, thậm chí là khư binh đỉnh cấp."

Liễu Tích Xuyên thoáng ngừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: "Một món khư binh tốt có thể làm chiến lực của người ta tăng cao thêm gấp bội, lực lượng lấn át tồn tại đồng cảnh giới. Đây cũng là nguyên nhân khiến chúng nó trở thành thứ tài nguyên chiến lược, cực kỳ quan trọng được tất cả các thế lực tích trữ, tìm tòi."

Hứa Thâm ánh mắt chớp động, trong đầu hắn nghĩ đến hội Truy Quang, không nghĩ tới cục Khư Bí cũng muốn đi động khư.

Và như vậy, nghĩa là hắn sẽ đại biểu cho hai phương tiến vào?

Nhưng đến lúc đó, khi hắn tìm được khư binh chẳng lẽ cần phải... chia đều cho hai bên sao?

Liễu Tích Xuyên liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, nói: "Đừng lo lắng, cậu còn nhiều chuyện khác cần phải suy nghĩ lắm."

Dường như lời này có chút ám chỉ mơ hồ.

Hứa Thâm gật gật đầu: "Tôi sẽ cố hết sức ."

Liễu Tích Xuyên khẽ gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.

Vừa vặn lúc ấy, xe trong cục đã đến, mọi người nhanh chóng lên xe quay về.

...

Khi tới cục Khư Bí, ai nấy đều tự tán đi.

Mục Tuyết và Sở Bạch đều phải đi trị liệu, Hứa Thâm cũng thế.

Hắn đi vào sở nghiên cứu khư thú, và ở nơi này, ngoại trừ nghiên cứu khư thú, bọn họ còn phụ trách vấn đề chữa thương cho nhân viên trảm khư, thậm chí là chế tạo chân tay giả… vân vân.

Vết thương trên người Hứa Thâm không nặng, bả vai chỉ bị thương nhẹ, không ảnh hưởng tới xương cốt. Một thanh niên mặc áo khoác màu trắng giúp Hứa Thâm rửa sạch miệng vết thương, sau đó băng bó đơn giản một chút, đã cho hắn trở về.

Hứa Thâm muốn nhân tiện đi cảm tạ Ly tỷ chuyện lần trước cô ấy nhờ Mục Tuyết cảnh báo cho hắn, nhưng khi hắn hỏi thăm lại nghe người ta nói Ly tỷ đã rời khỏi sở nghiên cứu, mang đội đến nội thành chấp hành một nhiệm vụ nào đó rồi.

Hứa Thâm chỉ có thể từ bỏ.

Bình Luận (0)
Comment