Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 248 - Chương 248. Cô Yên Tâm, Tôi Chỉ Muốn Tiền…

Chương 248. Cô Yên Tâm, Tôi Chỉ Muốn Tiền… Chương 248. Cô Yên Tâm, Tôi Chỉ Muốn Tiền…

Cô bắt đầu đọc nội dung bài viết...

Hung thủ cực kỳ tàn nhẫn...

Thi thể bị chặt thành từng đoạn...

Vụ án đột nhập vào nhà cướp tiền...

Chỉ mới vài dòng đầu đề (title) cực kỳ ngắn gọn xúc tích, cũng đủ khiến trước mặt Trương Lệ Dao hiện lên khung cảnh tàn nhẫn kia, sắc mặt cô chợt có chút khó coi.

Không hề giống lúc cô đọc tin tức có liên quan tới người khác.

Bởi vì khi người được nói tới trên bài báo này chính là người quen thuộc bên cạnh mình, bản thân sẽ có cảm nhận càng thêm sâu sắc, và đương nhiên, cũng càng thêm phức tạp.

"Anh ta lại bị người cướp bóc..." Trương Lệ Dao cảm thấy loại chuyện này quá đỗi hoang đường và buồn cười, song song với đó, trong lòng cô cũng xuất hiện một chút cảm giác châm chọc.

Hoàng Hạo kia, ngày thường đều kiêu ngạo ương ngạnh, không coi ai ra gì, kết quả lại chết trên tay một tên cướp nho nhỏ.

Đúng là chuyện buồn cười.

"Bởi vậy, cần phải quý trọng sinh mệnh của mình." Hứa Thâm nói: "Con người ta muốn sống thật không dễ dàng, cho nên tuyệt đối đừng dễ dàng phạm sai lầm, đừng tùy tiện đi trêu chọc người khác. Con người ta nên giữ bổn phận của mình."

Trương Lệ Dao thu hồi suy nghĩ, bỗng cảm thấy cực kỳ đồng ý với lời nói này, cô lập tức gật đầu phụ họa: "Đúng vậy, nhưng anh ta chết đi cũng tốt, ai bảo lúc trước anh ta là người đầu tiên hủy phí bảo hộ, khiến cho chúng ta tổn thất một khoản tiền lớn."

Hứa Thâm liếc mắt nhìn cô một cái, nói: "Dường như cô và anh ta khá thân thiết?"

"Bình thường mà thôi, chúng tôi chỉ gặp nhau vài lần." Tim Trương Lệ Dao đập thình thịch, cô vội vàng nói.

"Gặp vài lần đã lấy thân báo đáp?" Đôi mắt Hứa Thâm đầy lạnh nhạt.

Trương Lệ Dao ngây người, không khỏi kinh ngạc nói: "Hứa, Hứa đại nhân, ngài nói cái gì vậy?”

"Thật đáng tiếc, khứu giác của tôi có chút nhạy bén, cho nên bất cứ mùi vị gì vương vấn trên người cô đều bị tôi phát hiện ra cả." Hứa Thâm bình tĩnh nói: "Lần trước Trần khoa trưởng trong cục tìm tôi, nói cục Thuế Kim bên kia có chứng cứ tôi tham ô thuế kim..."

Con ngươi Trương Lệ Dao co rụt lại, vội vàng nói: "Chuyện này không liên quan gì tới tôi, thật sự. Hứa đại nhân, tôi vô cùng trung thành và tận tâm với ngài..."

"Trừ cô ra, không một ai có thể giả tạo chứng cớ." Hứa Thâm lạnh nhạt nói: "Cô không cần phải bao biện nữa. Tôi đã biết tất cả những hành động và tâm tư của cô rồi, từ hôm nay trở đi, cô tự nghĩ cách hoàn trả lại. Về sau phí bảo hộ mà tôi thu, có bao nhiêu thì giao lên bấy nhiêu, không được giao sai dù chỉ một phân tiền, bao gồm cả tiền lương của cô nữa."

Trương Lệ Dao ngơ ngác nhìn hắn, bỗng nhiên lại có cảm giác thiếu niên này thật xa lạ.

"Hứa đại nhân, tôi thực sự không có..." Sau khi Trương Lệ Dao phục hồi lại tinh thần, gương mặt lập tức lộ vẻ cầu xin: "Tôi thực sự không phản bội ngài."

Hứa Thâm chỉ yên tĩnh nhìn cô.

Dần dần tự bản thân Trương Lệ Dao cũng không cách nào tiếp tục nói được nữa, vẻ khổ sở cầu xin trên mặt cũng trở thành miễn cưỡng.

"Đúng rồi, lần trước tôi có nghe cô nói, lúc bình thường cha mẹ cô rất thích tới Cửu Long uống trà? Có thời gian rảnh hãy thay tôi mời họ uống hai chén nhé, dù sao bọn họ cũng có tuổi rồi, chẳng biết còn uống được mấy năm nữa đâu." Hứa Thâm nói.

Sắc mặt Trương Lệ Dao lập tức thay đổi. Cô còn nhớ có lần Hứa Thâm từng tìm cô tới tán gẫu. Lần ấy, cô nói chuyện có chút hứng khởi, đã đàm luận đến đủ các loại phương diện khác nhau, bao gồm cả gia đình và cha mẹ.

Không nghĩ tới, ngay từ khi đó đối phương đã nghĩ xong cách để đối phó với cô rồi.

"Hứa đại nhân, ngài không thể làm như vậy được. Tôi cũng chỉ bị ép buộc mà thôi, vốn không phải chủ ý của tôi, tôi..." Trương Lệ Dao lập tức cầu xin.

Hứa Thâm nâng tay cắt ngang lời của cô, nói: "Tôi không cần nghe nguyên nhân và giải thích. Tôi chỉ cần cô nghe hiểu những lời tôi nói, rồi làm theo những gì tôi bảo là được. Cô yên tâm, tôi sẽ chẳng làm gì cô hết, tôi chỉ muốn tiền, và chỉ cần từ nay về sau, cô đừng làm bất cứ chuyện gì tổn hại đến lợi ích của tôi. Đến lúc ấy, cô sẽ biết con người của tôi rất dễ ở chung."

Hắn lại nhìn cô một cái, nói: "Cô phải biết rằng, những khoản tiển mà cô kiếm được dựa vào động tay động chân kia, đều là tiền mà tôi đánh cược bằng cái mạng của mình, đi trảm khư đổi lấy đó. Cô cảm thấy bản thân mình xứng đáng có được nó sao?"

Trương Lệ Dao há miệng nhưng không biết nói gì, hoàn toàn im lặng xuống.

"Chỉ là một thành viên nho nhỏ của bộ Văn Chức, lại mặc toàn trang phục quý báu trên người. Ây cha, những gì cô làm nó chói mắt lắm." Hứa Thâm lạnh nhạt nói: "Những gì cần nói tôi đã nói hết, cô có thể đi rồi."

Trương Lệ Dao nghe được lệnh đuổi khách, chỉ có thể đứng dậy.

"Đúng rồi, về sau đừng quên mang ba bữa cơm mỗi ngày tới." Trước khi cô ấy rời đi, lại nghe được lời nói của Hứa Thâm truyền từ bên trong ra.

Trương Lệ Dao cắn môi, đưa tay vịn vào tường chậm rãi bước xuống dưới lầu.

"Khoản tiền này đã đủ để ta xin về hưu."

Hứa Thâm thu suy nghĩ lại, trong đầu lập tức nhớ tới khoản tiền hơn 600 vạn đã được hắn chia ra rồi lần lượt gửi vào nhiều ngân hàng khác nhau kia.

Trên thực tế, trảm khư giả muốn về hưu chỉ cần năm trăm vạn là mua được một vị trí danh sách.

Nhưng hiển nhiên, nếu lúc này hắn dùng tiền ra mua vị trí về hưu, khẳng định trong cục sẽ không đáp ứng.

Dù sao bọn họ còn chờ hắn đến động khư làm việc mà.

"Chờ sau khi ta làm thỏa đáng chuyện này, lại đi xin, đến lúc đó, chắc chắn cần phải giải thích về nguồn gốc của khoản tiền 500 vạn này, ta sẽ tìm nguyên nhân khác, chính là..."

...

...

Thời gian trôi qua cực nhanh.

Đảo mắt một cái đã hết một tháng.

Trong khoảng thời gian này Hứa Thâm không có nhiệm vụ, dù sao tỷ lệ đi chấp hành nhiệm vụ của thê đội thứ nhất vốn không cao, bình thường chỉ khi bùng nổ sự kiện cấp C, bọn họ mới phải ra tay, bình quân cứ hai, ba tháng một lần.

Ngẫu nhiên mới có tình huống đột phát.

Và trong tháng này, ngoại trừ bốn lần trước Hứa Thâm lượn qua lượn lại trong cục, về cơ bản, hắn chẳng chạy loạn đi đâu. Ngay cả hội Truy Quang bên kia, cũng giảm bớt nhiệm vụ cho Hứa Thâm, tạm thời không có tới tìm hắn.

Hơn nữa, hiện giờ Hứa Thâm chính là người được đề cử làm thủ lĩnh, hắn đã có quyền lợi lựa chọn và từ chối nhiệm vụ.

Bình Luận (0)
Comment