Thân thể xuất hiện lỗ hổng là loại cảm giác như thế nào?
Và ở bên trong lỗ hổng ấy có lực hút, khiến cho bất cứ lúc nào, máu tươi toàn thân cũng bị hút vào phun ra sẽ là loại cảm giác như thế nào?
Ngay lúc này, Hứa Thâm đã cảm nhận được, trái tim hắn vừa vỡ toang ra, xuất hiện một lỗ hổng cực lớn
Tựa như trái tim bỗng nhiên biến mất và vị trí vốn có của nó đã biến thành một lỗ thủng vậy.
Lỗ thủng này giống như một cái động không đáy, nó ảnh hưởng tới khư lực toàn thân, khiến cho nó chảy tới, không ngừng phun trào theo.
Tất cả đều rơi vào trong cái động không đáy nọ.
Cái loại cảm giác này rất giống thân thể đã bị hút cạn.
Nhưng không đợi cảm giác suy yếu vì bị hút cạn truyền đến, Hứa Thâm lại cảm nhận được khư lực vừa dũng mãnh tràn vào lỗ thủng kia, lại đột ngột phun ra với tốc độ gấp mấy lần ban đầu, và chỉ trong phút chốc chúng lại lan tràn khắp toàn thân tựa như tơ nhện.
Dường như trong khoảnh khắc này, vô số mạch máu đều bị kích hoạt.
Hứa Thâm lập tức cảm nhận được một loại thể nghiệm chưa từng có từ trước đến nay.
Tựa như bản thân đều có thể điều khiển được mỗi một sợi lông tơ trên cơ thể, hơn nữa còn có thể cảm nhận được sự chênh lệch nhiệt độ ở bên ngoài.
Hắn cúi đầu nhìn xuống ngực nhưng cách trang phục tác chiến, hiển nhiên không thể trực tiếp nhìn thấy thân thể của mình. Chỉ là loại cảm giác kỳ dị này, vẫn khiến cho hắn không nhịn được lại đưa tay sờ sờ lên vị trí trái tim, để cảm nhận rõ ràng hơn một chút về loại run rẩy rất nhỏ bên trong, cùng với khư lực mãnh liệt phun trào kia.
Khư lực giống như tơ nhện nhẹ nhàng di chuyển bên ngoài trái tim, mỗi một lần trái tim nhảy lên, đều sẽ thúc đẩy lượng lớn khư lực lan tràn khắp toàn thân.
Không cần Hứa Thâm chủ động điều động khư lực, nó cũng tự nhiên trải rộng toàn thân hắn, đó chính là loại cảm giác kỳ diệu mà hắn vừa phát hiện ra kia.
Nếu nói ở trạng thái tới hạn, hắn cần phải thời thời khắc khắc khống chế khư lực đến kích thích trái tim, duy trì loại "Trình độ" này, thì hiện tại, hắn bước vào trình độ ấy lại đơn giản tựa như thả con cá vào nước, nó hòa nhập, thích nghi cực kỳ tự nhiên, thậm chí còn vượt qua loại trạng thái như vậy.
Hứa Thâm không biết nên hình dung như thế nào, nhưng hắn nghĩ đến một từ, đó là siêu phàm.
Sưu!
Bỗng nhiên Hứa Thâm rút kiếm.
Trong phút chốc, ngay khi suy nghĩ trong đầu hắn xoay chuyển, kiếm quang đã lóe sáng, mũi kiếm cũng xuất hiện ngay tại vị trí hắn vừa nghĩ tới.
Nhanh như suy nghĩ của bản thân?
Đây là loại khái niệm gì?
Hứa Thâm có chút rung động.
Ngay khi hắn đột phá, cả lực lượng, tốc độ, phản ứng, cảm giác... hay gọi chung là tố chất toàn thân, đều vượt xa điểm cực hạn của giai đoạn đầu, thậm chí còn vượt qua ít nhất là gấp đôi trạng thái tới hạn!
Bỗng nhiên trong lòng Hứa Thâm vừa động, cả người hắn tiến lên, khư lực trải rộng toàn thân, khiến cho căn phòng trước mặt hắn trở nên hư ảo, bàn chân hắn đã đặt lên đất đai trong Khư giới.
Xuyên qua Khư giới!
Ban đầu, hắn cần dùng tới trang bị phá khư mới có thể làm được chuyện này nhưng hiện giờ chỉ cần dựa vào bản thân cũng có thể dễ dàng bước vào Khư giới.
Rời khỏi... Hứa Thâm thu liễm khư lực, rất nhanh, hắn lại quay về hiện thực.
Lại tiến vào... Rời đi... Lại tiến vào…
Hứa Thâm lặp đi lặp lại động tác này, không ngừng xuyên qua xuyên lại.
Mãi cho đến khi hắn đã hoàn toàn thuần thục, chỉ động một ý niệm cũng có thể hoàn toàn điều khiển được năng lực này, hắn mới ngừng lại, trong lòng không khỏi cảm thấy phấn khởi.
Hắn đã đột phá cửa ải sinh tử bước vào hình thái thứ hai!
Hơn nữa, Hứa Thâm không hề cảm nhận được chút khó khăn nào, hết thảy đều như nước chảy thành sông.
Có lẽ nguyên nhân của tình huống này chính là hắn chịu bỏ thời gian ra tinh lọc khư lực?
Hay là... Hứa Thâm hơi hơi im lặng, bỗng nhiên hắn lắc lắc đầu, thu hồi suy nghĩ vừa xẹt qua.
Hắn lại bước vào Khư giới, lại điều động khư lực, tận tình khua khoắng, thi triển trong Khư giới. Hiện giờ, vách tường xung quanh cũng không thể ngăn cản được hắn nữa, không gian này hoàn toàn đủ cho hắn tận tình phóng thích bản thân.
Chạy băng băng tới, nhảy lên thật cao, Hứa Thâm có thể cảm nhận được sự chênh lệch cực lớn so với chính hắn của lúc trước.
Nếu lúc này hắn lại gặp được khư cấp C, thì trong mắt hắn chúng chỉ như những con búp bê bé nhỏ, vô hại mà thôi.
Thậm chí hắn còn có một chút nôn nóng muốn được trảm khư, thí nghiệm một chút xem lực lượng của bản thân đã biến hóa như thế nào rồi, cũng thuận tiện, thí nghiệm một chút xem năng lực mà hắn đạt được là gì.
Chính là đôi mắt của hắn, cùng với năng lực được "Ma ma" ban tặng...
...
...
Nhưng hắn đột phá ngay trong một ngày bình thường không có gì kỳ lạ thế này, cho nên nhiệm vụ trảm khư chẳng buồn đáp ứng tình hình mà xuất hiện đúng lúc, mang đến cơ hội thí nghiệm cho hắn.
Bởi vậy, Hứa Thâm chỉ có thể tự tìm cơ hội cho chính mình.
Hắn nhờ Đại Lỵ Lỵ tìm kiếm nhiệm vụ chém giết cấp C cho hắn.
Hắn muốn luyện tập.
Tuy bản thân hắn cũng có thể tự ra ngoài tìm kiếm... nhưng vấn đề ở đây là, hắn sợ thứ mà mình tìm được không phải cấp C.
Lại nói, trên phương diện tình báo, Hứa Thâm cảm thấy hội Truy Quang càng đáng tin cậy hơn cục Khư Bí, tình báo của bọn họ có cực ít sai lầm.
Có lẽ, đây là sự khác biệt giữa tổ chức tư nhân và tổ chức chính thống?
Dù sao khoản tiền mà những tổ chức tư nhân bỏ ra để bồi dưỡng người, đều được lấy từ trong túi của chính bọn họ, cho nên chỉ cần chết một người thôi cũng là tổn thất thật lớn...
Đại Lỵ Lỵ có chút ngoài ý muốn khi thấy Hứa Thâm chủ động xin đi giết giặc, nhưng tình huống này cũng không vượt quá dự đoán của cô.
Cô biết Hứa Thâm sắp tới động khư chấp hành nhiệm vụ, đó là khu vực hung hiểm vô cùng.
Và vào quãng thời gian này, mỗi khi hắn tăng cường thêm một chút lực lượng, chúng đều là vốn liếng giúp hắn có thể sống sót sau này. Hơn nữa mượn áp lực sinh ra lúc chiến đấu sinh tử để đột phá, cũng là một lựa chọn không tồi, có thể phát huy ra trình độ tiềm lực lớn nhất của bản thân.