Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 265 - Chương 265. Móng Vuốt Màu Đen Và Cô Gái Áo Đỏ!

Chương 265. Móng Vuốt Màu Đen Và Cô Gái Áo Đỏ! Chương 265. Móng Vuốt Màu Đen Và Cô Gái Áo Đỏ!

Mà cô gái áo trắng phía trước, cũng không bị chiếc xe đụng vào. Thân hình cô lập tức bị chiếc xe xuyên thấu, dọc theo động cơ ở đầu xe, lại xẹt qua tay lái trước mặt Hứa Thâm và thân thể hắn, chiếc ghế đằng sau lưng hắn... Chiếc xe nhanh chóng xẹt qua.

Hứa Thâm có một loại cảm giác cả người đều toát mồ hôi lạnh.

Đúng là khư rồi, nhưng không biết, là cấp bậc gì.

Chiếc xe vẫn tiếp tục chạy tới, còn bóng dáng áo trắng lại yên lặng đứng trên con đường bùn đất lầy lội đằng sau, nhìn theo phương hướng chiếc xe đi xa, trên gương mặt trắng bệch lộ ra một nụ cười...

Đường càng ngày càng xóc nảy, Hứa Thâm đành phải dừng chiếc xe tại một rừng cây phía trước.

Bóng cây lay động tựa như vô số bóng người xuất hiện trong rừng cây đen tối này.

Giữa đêm khuya, một mình Hứa Thâm đi đến mảnh đất hoang tàn vắng vẻ này, trong lòng hắn chợt xuất hiện một chút lạnh lẽo, hắn nhìn khắp nơi xung quanh, chỉ sợ bỗng nhiên bản thân lại chạm phải một con khư nào đó.

Hắn cố nén cảm giác rờn rợn trong lòng, lấy tấm bản đồ ra, bật chiếc đèn pin gắn trên cánh tay lên, sau đó căn cứ theo con đường được vạch sẵn trên bản đồ, chậm rãi tiến về phía trước, dần dần xuyên qua rừng cây.

Hắn không đi được bao lâu, đã nhìn thấy một bóng dáng đứng phía trước một thân cây ngay giữa cánh rừng tối om u ám này. Bóng dáng nọ không hề nhúc nhích, mái tóc thật dài, thân thể cũng thật dài, gần như đã đạt tới chiều cao hai mét, hết thảy đều cực kỳ quỷ dị.

Nếu nhìn thoáng qua, sẽ cho rằng nó chính là một cái cây.

Và Hứa Thâm cực kỳ sáng suốt, giữ vững vẻ trấn tĩnh, rồi lựa chọn đi vòng qua bên cạnh nó.

Nhưng… có vẻ như bóng dáng này đã cảm nhận được cái gì, nó chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Hứa Thâm.

Ngay sau đó, thân thể dài thườn thượt nọ bỗng nhiên bạo động, rồi giống như một con dã thú, đôi tay dài, cẳng chân dài dùng một tư thế cực kỳ quái dị, bổ nhào tới Hứa Thâm.

Dưới mái tóc tán loạn kia, cũng lộ ra một gương mặt dữ tợn.

Hứa Thâm vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, tiến về phía trước, chỉ là trong lúc này, hắn trực tiếp phóng sợi khư ra, lan tràn đến sau lưng.

Một mét...

Chạm vào rồi!

Tằng!

Hứa Thâm không chút do dự, chỉ trong nháy mắt, đã xoay người rút kiếm, “Phốc” một tiếng, bóng dáng ấy lập tức bị chặt đứt.

Hứa Thâm lại nhanh chóng bổ thêm vài kiếm nữa, chém rơi cái đầu.

"Trình độ cấp D sao..." Từ xúc cảm truyền lại, Hứa Thâm có thể đại khái phân biệt được đẳng cấp của khư, hắn thoáng thở nhẹ một hơi.

Ánh mắt nhìn bốn bề vắng lặng xung quanh, hắn cũng không khách khí, lập tức ngồi xổm bên cạnh thi thể, đào móc vài thứ.

Một lát sau, Hứa Thâm đứng dậy lau miệng, lại tiến về phía trước.

...

Hắn đi xuyên qua rừng rậm, lại di chuyển thêm chừng nửa giờ nữa trên con đường có đầy cỏ dại mọc thành bụi, rốt cuộc hắn cũng trông thấy hình dáng của tường cao.

Ở ven đường, Hứa Thâm nhìn thấy dấu vết để lại do kiếm phong bổ chém, còn có vài nhánh cây bị chặt đứt. Tuy dấu vết đã khá lâu rồi, nhưng vẫn nhìn ra được, nó mới xuất hiện chỉ trong vòng một, hai tháng gần đây thôi, và khả năng cao, đây chính là dấu vết do tiểu đội lúc trước đến nơi đây thăm dò, gây nên.

Ở phía dưới tường cao, Hứa Thâm bắt gặp một khối đá lớn màu đen cao chừng mấy chục mét.

Phần đầu bén nhọn, thân bia dạng hộp dài, giống hệt một tòa mộ bia.

Nhưng kỳ dị chính là, sương mù dày đặc đều tản ra chung quanh, tựa như chúng nó không dám tới gần mộ bia màu đen này.

"Đây là bia Trấn Khư?" Hứa Thâm đứng từ xa xa đánh giá. Lần này, hắn tập trung khư lực lên đôi mắt, và mở Khư Nhãn, làm như vậy có thể đề cao khoảng cách thị lực của hắn.

Đồng thời, mặt nạ ác quỷ hiện lên, thị cự lại được tăng cường, hai mắt quan sát càng rõ ràng hơn.

Mà một cái liếc mắt này, cũng khiến trái tim Hứa Thâm đập nhanh hơn mấy nhịp.

Chỉ thấy phía trên tấm bia màu đen kia có thật nhiều xiềng xích quấn quanh, nhìn qua nó cực kỳ âm trầm cổ xưa. Ở dưới tấm bia đã xuất hiện thật nhiều đường nứt, bên trong đường nứt là một khe hở, bên trong khe hở lại có một bộ móng vuốt đầy lông xù màu đen vươn ra, rũ xuống bên ngoài bia.

“Bên dưới này, thật sự đang trấn áp một con khư?" Hứa Thâm có chút khiếp sợ nghĩ thầm.

Và một tấm bia cổ lớn đến thế, sẽ được dùng để trấn áp con khư có cấp bậc gì?

"Nhiệm vụ của số một là tìm kiếm dị động dưới tấm bia cổ. Nhà Trinh Thám từng nói, không đạt đến hình thái thứ ba thì không thể hoàn thành. Nói như vậy, con khư này là khư sinh sống tại tầng thứ ba trong Khư giới?" Hứa Thâm cảm thấy lạnh sống lưng, thứ này tuyệt đối là một con khư cấp A.

Hơn nữa, xem tình huống trước mắt, hình như đối phương đã giãy thoát được một bộ phận phong tỏa.

"Không biết tiểu đội đi tới thăm dò lần trước kia, có phát hiện được tình huống này không..." Ánh mắt Hứa Thâm hơi chớp động, nếu chỉ dựa vào Khư Nhãn ở hình thái thứ hai, không biết bọn họ có trông thấy dị trạng ở bên dưới tấm bia này không.

Trong lúc Hứa Thâm đang mải suy tư, bỗng nhiên có một cơn gió đêm bay tới, từng đợt cảm giác mát lạnh đánh úp lại.

Ngay sau đó, Hứa Thâm chợt thấy chuỗi xiềng xích bên dưới “Hoa lạp lạp” rung động.

Rồi không một dấu hiệu, bỗng nhiên có một bóng dáng từ trên trời buông xuống, xuất hiện ở phía trên tấm bia kia. Đó là hình bóng vô cùng duyên dáng, mặc một bộ quần áo đỏ như máu, để lộ một nửa đôi chân dài trắng như tuyết, gợi cảm vô cùng.

Cô lay lay xiềng xích, khẽ cười nói: "Đang ngủ sao?"

Móng vuốt màu đen dưới bia lập tức vỗ vỗ vài cái.

"Vậy đến tâm sự chút đi." Bóng người duyên dáng kia nói.

Bỗng nhiên, dường như cô ấy đã chú ý tới cái gì, lập tức hướng ánh mắt nhìn về phía Hứa Thâm bên này.

"Lại có một nhóc con đến nhìn mày, xem ra những người đó thực sự không yên tâm về mày..." Cô gái cười khẽ nói.

Móng vuốt bên dưới tấm bia màu đen kịch liệt vỗ vài cái, kéo theo chuỗi xiềng xích, làm nó kịch liệt lay động, phát ra âm thanh “Đinh đinh đinh” cực lớn.

Có lẽ dị động mà những người khác nói tới chính là tiếng vang này.

Sắc mặt Hứa Thâm khẽ biến, ánh mắt vẫn duy trì vẻ trống rỗng, không có nhìn chăm chú vào bất cứ đâu, nhưng trong lòng hắn đang vô cùng khẩn trương, nếu nói thứ bị tấm bia đá bên dưới trấn áp, là một con khư, thì cô gái bên trên bia đá là cái gì?

Là người hay khư?

Bình Luận (0)
Comment