Không bao lâu sau, chiếc xe đã chạy đến một khu phố yên lặng nào đó.
Kiến trúc nơi này đều mang một màu trắng, xe dừng lại ở phía trước một khu kiến trúc giống như giáo đường, xung quanh không có cửa hàng, cũng hiếm thấy người đi đường, phía trước chỉ có mấy chiếc xe vũ trang màu xám và màu trắng.
"Là hội Truy Quang và hội Hỗ Trợ Vụ Công!” Cố Thu Phong nhận ra thế lực tương ứng với những chiếc xe này, ý cười trên mặt dần thu liễm lại: "Phải cẩn thận đám người kia."
Mọi người lục tục xuống xe, rồi dưới sự dẫn dắt của Sở Bạch và Mỹ Nhã, tiến vào khu vực giống như giáo đường này.
Trước cửa có thủ vệ, sau khi bọn họ kiểm tra giấy thông hành trên tay Sở Bạch mới cho tất cả tiến vào.
Mọi người vừa bước vào đại sảnh giáo đường, đã gặp được không ít người, Hứa Thâm nhìn thấy Chu Viên Viên ở trong đó, còn có hai người được đề cử làm thủ lĩnh khác.
Nghe nói ngay tuần trước, một trong số bọn họ đã đột phá.
Về phần người còn lại, là đột phá thất bại hay ngụy trang, lại không ai biết được.
Ngoại trừ ba người bọn họ, còn có mười mấy trảm khư giả mặc trang phục tác chiến của hiệp hội Truy Quang, nhưng Hứa Thâm đều không biết họ.
Khi Hứa Thâm đang âm thầm đánh giá bọn họ, đám người Chu Viên Viên cũng nhìn thấy mấy người Hứa Thâm, ánh mắt chạm phải cái nhìn của Hứa Thâm một chút liền rời đi, không có bất kì trao đổi nào.
Ngoài hội Truy Quang, bên cạnh còn có thành viên của hội Hỗ Trợ Vụ Công, khoảng hơn ba mươi người, đang tụ tập cùng một chỗ, nhìn về phía đám người Hứa Thâm với ánh mắt cực kỳ lạnh lùng.
Ngoại trừ những người này, nhóm gây chú ý nhất chính là đám người mặc khôi giáp màu tím phía trên giáo đường.
Bọn họ được trang bị các loại vũ khí khác nhau, đao kiếm, trường thương, loan đao...vân vân, đều có đủ.
Bình thường chỉ tồn tại ở hình thái thứ hai, mới có thể dễ dàng tìm được vũ khí thích hợp với mình, thậm chí còn có người trực tiếp dùng khư binh làm vũ khí tác chiến, bởi vậy những người này mang theo các loại vũ khí khác nhau nhưng cùng mặc chiến giáp thống nhất, tụ tập cùng một chỗ, mới đặc biệt bắt mắt như vậy.
"Đó chính là đám heo thành Để?" Bóng người mặc khôi giáp màu tím nghiêm mặt, hướng ánh mắt lạnh lùng nhìn qua đám người Hứa Thâm.
"Lần nào bên trên cũng để cho mấy người thành Để này tham dự, không biết bọn họ thì mang lại giá trị quái gì? Đúng là lãng phí thời gian!"
"Không hề gì, dù sao bọn họ cũng là đá lót chân, dò đường thay chúng ta, cũng có thể giúp chúng ta giảm bớt thương vong."
Những người này nói chuyện với nhau, âm thanh không lớn, không nhỏ, không cố ý đè nén, cũng không phải cố ý nói cho người khác nghe, chỉ đơn thuần là không coi ai ra gì mà nói chuyện với nhau thôi.
Sắc mặt đám người Hứa Thâm khẽ đổi, bọn họ lập tức hiểu được lời dặn dò của Liễu cục trước khi đi, cùng với ý tứ trong những lời Mục Tuyết vừa nói trên xe lúc nãy.
Sở Bạch đang đi ở phía trước đội ngũ, sắc mặt vẫn như thường, không một chút biến hóa, tiến lên nói: "Toàn bộ thành viên của phân cục Hắc Quang thành Bạch Nghĩ đều đến đủ."
"Ừm." Một bóng người mặc khôi giáp màu tím trong đó lạnh nhạt lên tiếng, nói: "Qua bên cạnh chờ đi."
"Được." Sở Bạch gật đầu, sau đó dẫn mọi người qua một bên tìm chỗ ngồi xuống.
Không lâu sau, bên ngoài lục tục có người đến.
"Toàn bộ thành viên phân cục Vô Miên thành Bạch Nghĩ đến đủ."
"Toàn bộ thành viên phân cục Vụ Đô thành Bạch Nghĩ đến đủ."
"Toàn bộ thành viên khu Mẫu Hoàng thành Bạch Nghĩ đến đủ."
Những người lục tục đi đến đều là trảm khư giả cục Khư Bí, nhưng đến từ các phân cục khác nhau của thành Bạch Nghĩ.
Hứa Thâm nhìn về phía phân cục Vô Miên, lại trông thấy một bóng dáng quen thuộc, đúng là cô gái tên Nguyệt Linh kia.
Khi Nguyệt Linh nhìn thấy Hứa Thâm, cô cũng thoáng sửng sốt một chút, sau đó khẽ gật đầu, rồi đưa mắt nhìn đi qua chỗ khác, nhanh chóng dẫn đội viên đi báo cáo với người mặc khôi giáp màu tím phía trên, sau đó, cũng đứng sang một bên.
Hứa Thâm có chút kinh ngạc, hắn còn nhớ Nguyệt Linh là tồn tại hình thái thứ hai phụ trách khu Vô Miên, thân phận như vậy cũng bị phái tới động khư?
Hắn lại nhìn nhân số đội ngũ khu Vô Miên. . . Chỉ có 6 người.
Đúng là khu này quá thiếu người. . . Hứa Thâm thầm than trong lòng.
Ngoại trừ khu Vô Miên, điều khiến Hứa Thâm để ý chính là thành viên phân cục khu Mẫu Hoàng.
Nhóm kia có hơn 30 người, số lượng gấp ba lần bọn họ, vài người trong đó khiến Hứa Thâm cảm nhận được một luồng khí tức khác thường, giống như là hình thái thứ hai.
"Tôi là đội trưởng Uông Thành thuộc đội thân vệ thứ sáu của Nghĩ Hậu, lần trước từng uống rượu từ biệt với quý tộc Mặc Viễn, không biết hiện giờ anh ấy thế nào rồi?" Một người đàn ông trung niên ở khu Mẫu Hoàng cười nói.
Người đàn ông trung niên mặc khôi giáp màu tím này thoáng liếc mắt nhìn đối phương một cái, trong mắt lộ vẻ khinh thường, nhưng không cố ý biểu lộ ra ngoài, chỉ lạnh nhạt nói: "Mặc Viễn là ai? Tôi không quen, Mặc gia có quá nhiều long phượng, không nhớ hết."
Sắc mặt Uông Thành hơi cứng lại, ngượng ngùng cười nói: "Dĩ nhiên rồi, quý tộc nhân tài thịnh vượng, tôi đoán là ngày thường ngài không trông thấy người anh em Mặc Viễn."
Người đàn ông trung niên mặc khôi giáp màu tím thu hồi ánh mắt, không nói gì nữa.
Uông Thành thấy vậy cũng không tự tìm mất mặt thêm, chỉ phẫn nộ rồi trở lại đội ngũ, sau đó sắp xếp cho người trong đội ngồi xuống bên cạnh.
Thân vệ của Nghĩ Hậu. . .
Ánh mắt Hứa Thâm vừa động, hắn nhìn về phía Uông Thành kia, trong lòng lại nghĩ đến lão nhân kì lạ hắn từng gặp được trong ngọn hải đăng bên ngoài tường kia, đối phương từng nhờ hắn mang một tin nhắn cho Nghĩ Hậu. Hóa ra Nghĩ Hậu ở khu Mẫu Hoàng sao? Chẳng lẽ người nọ là lãnh đạo của thành Bạch Nghĩ?
Hứa Thâm nghĩ đến lão nhân kì lạ đáng sợ kia, trong lòng có cảm giác người mà đối phương quen biết. hẳn phải là hình thái thứ ba, và những gì hắn suy đoán cũng phải đúng chừng tám chín phần mười.
Không bao lâu sau, giáo hội Hắc Quang cũng đến.
Ngoại trừ giáo hội Hắc Quang, còn có những thế lực khác lần lượt xuất hiện, như bang Bạch Trú, hội Vụ Ẩn...vân vân. Bọn họ đều là những thế lực vừa và nhỏ, tuy không bằng hội Truy Quang và hội Hỗ Trợ Vụ Công nhưng phân bộ cũng trải rộng toàn thành, có thể coi là địa đầu xà một phương.
Bọn họ đều đạt được tư cách bước vào động khư, đến nơi này chia một chén canh.