"Vậy chúng ta cũng tách ra đi, tôi muốn thử một mình săn bắn xem sao." Hứa Thâm lập tức nói.
"Cậu có làm được không? Rất nguy hiểm đó." Cố Thu Phong không khỏi mở miệng nói. Gã vẫn còn ghi nhớ ân tình Hứa Thâm từng nhận việc ra ngoài dò đường thay gã, lúc này vẻ mặt cực kỳ lo lắng.
"Cậu ấy là tồn tại hình thái thứ hai, còn là loại cảm giác, chỉ cần vận khí đừng quá kém, về cơ bản sẽ không chết." Mục Tuyết nhàn nhạt mà nói, đồng thời liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, ánh mắt kia tựa như muốn nói, tôi đã hoàn toàn nhìn thấu cậu rồi.
Ba người Cố Thu Phong vừa nghe xong câu này, lập tức hướng ánh mắt đầy kinh ngạc lẫn khiếp sợ nhìn Hứa Thâm.
Hình thái thứ hai?
Đây chính là cấp bậc ngang hàng với lão Vương mà? !
Nhưng Hứa Thâm không hề phủ nhận, chuyện này khiến đôi mắt ba người trừng còn lớn hơn. Một lát sau, La Hoa không nhịn được nói: "Thật ư? Chuyện này… Sao lại nhanh như vậy? !"
"Tôi chỉ may mắn mà thôi." Hứa Thâm thấy bí mật đã bị vạch trần, cũng không tiếp tục ngụy trang nữa.
"Lão Hứa, cậu giỏi lắm nha!" Cố Thu Phong lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, mở miệng khen một câu, nhưng nói xong, gã chợt nghĩ đến cái gì, vội vàng hỏi: "Cậu đột phá lúc nào vậy? Chẳng lẽ cậu đột phá từ trước lần luận bàn..."
Nói đến đây, vẻ mặt gã đầy hoài nghi.
"Không có, tôi vừa đột phá gần đây thôi, còn lúc thắng cậu vẫn còn ở giai đoạn đầu." Hứa Thâm bày ra vẻ mặt “Cậu đừng có nghĩ nhiều".
Cố Thu Phong cúi gương mặt cam chịu, đầy u oán xuống… Vì sao chứ? Vì sao không thể chừa cho gã một chút mặt mũi chứ?
"Cái kia… đội trưởng, tôi cũng muốn thử một mình săn giết xem sao." Bỗng nhiên Ba Diệp mở miệng nói.
Mục Tuyết hơi nhướng mày, nhìn về phía gã.
"Tôi vừa may mắn kích hoạt được trạng thái tới hạn, nếu gặp phải khư cấp C bình thường, vẫn đủ năng lực dễ dàng giết chết nó, nên muốn thử vận khí xem sao." Ba Diệp nở nụ cười một chút, hiển nhiên khi được tới nơi này, gã cũng có dã tâm.
"Anh được lắm nha!" Cố Thu Phong và La Hoa đều lao qua đấm gã một cú, trong lòng cảm khái, hóa ra trong đám người ở đây, chỉ hai bọn họ là yếu nhất?
"Đi thôi." Mục Tuyết không từ chối.
Ở thời đại mà mạng người cũng rẻ rúng như cỏ rác này, nếu không đánh cược một chút sẽ rất khó ngóc đầu lên, cũng rất khó chân chính lật mình, chỉ có thể chậm rãi tiêu tan trong vô tận cho đến lúc chết.
Cứ như vậy, sau khi dặn dò nhau vài câu, mọi người đều tự chia ra.
Mục Tuyết mang theo Cố Thu Phong và La Hoa, còn Ba Diệp cùng với Hứa Thâm đi một mình.
Ba Diệp chào tạm biệt đoàn người một câu, sau đó một mình đi vào đêm tối.
Hứa Thâm cũng đi về phía ngược lại.
Chờ sau khi không còn nhìn thấy bóng dáng người khác, hắn trực tiếp kích hoạt mặt nạ ác quỷ, khiến cho thị giác, khứu giác lập tức nhận được tăng phúc, lúc trước không nhìn thấy mọi người, nhưng lúc này, bóng dáng bọn họ lại mơ hồ hiện ra.
Hứa Thâm tiếp tục bước đi, chờ đến lúc thị giác của hắn, trong trạng thái kích hoạt mặt nạ ác quỷ cũng không nhìn thấy bóng dáng đám người Mục Tuyết nữa, hắn mới ngừng chân lại một chút, sau đó xoay người, vòng ngược lại.
Trong bóng đêm, Mai Phù đặt bàn tay nhỏ bé ra sau lưng, một mực đi theo bên người Hứa Thâm, trong miệng vui vẻ ngân nga một giai điệu không rõ.
Có hắc ám đồng hành, trong lòng Hứa Thâm dâng lên một loại cảm giác an bình.
Không bao lâu sau, hắn đã chiếu vào một con cổ thi, tựa như quần áo phòng hộ trên người hắn chỉ có thể che giấu khí tức trong Khư giới, và một khi bước vào phế tích Hắc Ám này, gần như hiệu quả của quần áo phòng hộ đã trở nên vô dụng… Bởi vì ngay lúc Hứa Thâm chiếu vào con cổ thi kia, nó cũng nhìn thấy hắn, rồi lập tức vặn vẹo thân thể, nhanh chóng lao về phía hắn.
Hứa Thâm vẫn bình tĩnh, tiếp tục đi về phía trước.
Ngay trong khoảnh khắc đôi bên gần tiếp cận nhau, chỉ nghe “Tăng” một tiếng, kiếm quang xẹt qua.
Cái đầu của con cổ thi nọ bị chặt đứt.
Sau đó, kiếm quang liên trảm, tứ chi, hai chân của nó liên tiếp bị chặt đứt, lồng ngực cũng bị xé rách.
Hứa Thâm dùng kiếm hung hăng vung vẩy một hồi, chờ sau khi thân thể cổ thi bị tách rời, hắn lập tức tìm kiếm khư binh, nhưng không tìm được, xem ra vận khí của hắn khá tồi.
Hứa Thâm cũng không nổi giận, lúc trước hắn từng chú ý tới tỷ lệ rớt đồ của đám cổ thi này, trung bình cứ hai con sẽ có một con chứa khư binh trong cơ thể.
Nếu thực lực cho phép hắn quét sạch toàn bộ cổ thi trong này, tuyệt đối có thể nhận được một đống lớn khư binh, cũng khó trách ở một nơi hung hiểm như thế, vẫn sẽ có thật nhiều thế lực đổ xô vào.
Hứa Thâm dừng lại, phán đoán mùi hương trong không khí, rồi rất nhanh, hắn đã đi tới lối vào lúc trước.
Bên phải...
Hứa Thâm nhìn thẳng vào vùng hắc ám trước mặt, sau đó đưa tay chậm rãi tắt đèn pin.
Tuy không có ánh sáng chiếu rọi, nhưng với thị giác hiện tại, hắn cũng có thể nhìn được mọi thứ trong phạm vi mấy chục mét.
Lại nói, từ sau khi Hứa Thâm đột phá hình thái thứ hai, không biết là tự con mắt bình thường của hắn thức tỉnh rồi có thêm loại năng lực này, hay là loại thị giác đặc thù, ngay cả bản thân hắn cũng không nói rõ được kia, đã tiến thêm một bước mở rộng hiệu quả… chỉ biết rằng, bắt đầu từ đó, hắn sở hữu loại năng lực này.
Điểm đặt neo... Hứa Thâm yên lặng kêu gọi trong lòng.
Tựa như sương mù chung quanh đang sôi trào rồi tụ tập lại, vờn quanh bên người Hứa Thâm.
Hắn thoáng có cảm ứng, sau đó đưa tay chạm vào khu vực sương mù dày đặc vừa tụ tập lại bên người, rồi lập tức lấy ra một khẩu súng ngắm từ bên trong!
Nó chính là khẩu súng ngắm loại đặc biệt cải tiến mà số hai đã bán cho hắn!
Hứa Thâm thầm thở nhẹ một hơi, ánh mắt lập tức trở nên lạnh như băng, hắn chậm rãi đi về phía bên phải.
Mai Phù ở bên người hắn, chợt bật cười một tiếng, tựa như cô vừa cảm nhận được sắp có chuyện thú vị xảy ra, bước chân cũng trở nên hào hứng hơn, lập tức chạy tới phía trước Hứa Thâm, giống như đang dẫn đường cho hắn.
Mùi hương để lại ven đường rất nhạt, dường như đã bị người xử lý, nhưng dưới khứu giác được mặt nạ ác quỷ tăng phúc, Hứa Thâm vẫn có thể miễn cưỡng ngửi được một chút.