Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 294 - Chương 294. Một Màn Đáng Sợ!

Chương 294. Một Màn Đáng Sợ! Chương 294. Một Màn Đáng Sợ!

Hứa Thâm quyết định dùng Khư Nhãn của súng ngắm, khiến cho thị giác bản thân tăng thêm một bước.

Và khiến cho hắn mừng rỡ cùng ngoài ý muốn chính là, sau khi hắn tập trung nhìn thông qua Khư Nhãn trên súng ngắm này, hết thảy mọi thứ xung quanh đều không còn hắc ám nữa. Mặc dù đang ở trong bóng đêm, nhưng hết thảy đều rõ như ban ngày, hơn nữa tầm nhìn còn vượt qua ba trăm mét!

Hắn lập tức dùng Khư Nhãn tập trung nhìn những dấu chân còn để lại trên mặt đất, chúng tương đối dày đặc, rất nhanh sau đó, hắn bắt đầu ẩn thân, cực kỳ nhẹ nhàng lần theo.

Hơn mười phút sau, Hứa Thâm đã thấy được thật nhiều điểm sáng ở ngay trước mắt, hẳn là thứ ánh sáng nhạt phát ra từ đèn pin do đám thành viên Mặc gia mang theo bên mình.

Hắn lại thông qua Khư Nhãn tập trung nhìn lại, chỉ thấy đám thành viên Mặc gia bên kia đều đã cở bở lớp quần áo phòng hộ, chỉ mặc trang phục tác chiến màu tím của mình, hơn nữa trên đầu mỗi người đều đeo một chiếc kính bảo hộ lọc ánh sáng, khá kỳ dị.

Đây là loại trang bị lúc trước không hề lộ diện, dường như bọn họ đặc biệt chuẩn bị thứ này để săn bắn trong phế tích Hắc Ám.

Quả nhiên trang bị của đại tộc rất khác biệt...

Hứa Thâm không rõ lắm, rút cuộc thứ kia có tác dụng gì, bởi vậy hắn không dám tiếp cận quá gần, nhưng căn cứ theo mật độ phân phối, mỗi thành viên đều được trang bị một cái, có lẽ thứ này cũng không quá cao cấp.

Và kể cả khi nó là trang bị loại trinh sát, khẳng định sẽ kém xa Khư Nhãn trên súng ngắm của hắn.

Hứa Thâm giữ vững khoảng cách chừng 250 mét, chậm rãi quan sát. Một lát sau, hắn phát hiện đám người bên kia không cảm nhận được sự tồn tại của mình, lúc này mới hơi lớn gan hơn một chút.

Lúc này, nhóm thành viên Mặc gia đang được Mặc Thanh Hạo chỉ huy, săn bắn một con cổ thi.

Cổ thi này hình dáng cực lớn, có hai cái đầu, tay dài chân dài, tựa như một con cự thú loài bò sát, nhìn qua dữ tợn vô cùng.

Mặc Thanh Hạo dùng súng ngắm phụ trách công kích tầm xa, còn Mặc Kiếm và những thành viên khác nắm binh khí tiến lên bao vây giết chóc.

Hứa Thâm vừa nhìn đã phát hiện, thân thủ của Mặc Kiếm kia cũng đạt tới hình thái thứ hai, và ngoại trừ gã, trong nhóm người này còn ba thành viên khác có cùng cấp bậc.

Tổng cộng là bốn tồn tại hình thái thứ hai!

Đó là chưa kể tới Mặc Thanh Hạo, lúc trước khi gã dùng đao chém người, cũng để lộ ra tốc độ thuộc về hình thái thứ hai.

"Năm tồn tại hình thái thứ hai, bằng một nửa đoàn thủ lĩnh của hội Truy Quang..." Ánh mắt Hứa Thâm hơi chớp động.

Đây là nội tình của đại tộc sao?

Hơn nữa căn cứ theo trang bị trên người bọn họ, dù đoàn thủ lĩnh của hội Truy Quang đi tới, cũng không nhất định có thể chiếm được ưu thế, dù sao giữa đám hình thái thứ hai cũng tồn tại chênh lệch không nhỏ.

Nhưng... hắn đều nhìn rõ hết thảy.

Dưới hiệu quả tăng phúc của mặt nạ ác quỷ, Hứa Thâm có thể thấy rõ động tác của bọn họ, trong lòng không sinh ra bất cứ ý niệm lùi bước nào, ngược lại ánh mắt càng phát ra quang mang nguy hiểm, tựa như độc xà ẩn mình trong bóng đêm.

Cuộc săn bên kia dần đi tới hồi kết.

Rất nhanh con cổ thi nọ đã bị chặt đứt cánh tay, sức chiến đấu suy yếu, liên tiếp bị đánh cho tan tác, bị chặt lìa thân thể.

Một khối xác ngưng kết trong cơ thể nó đã bị người ta tìm được, và đưa vào trong tay Mặc Thanh Hạo.

Ngay tại thời điểm Mặc Thanh Hạo ôm đầy chờ mong tiếp nhận kiện khư binh này, rất đột ngột, từ đáy lòng gã bốc lên một luồng hàn ý.

Có nguy hiểm!

Phanh! !

Viên đạn cực kỳ bất ngờ, lao như bay đến, mang theo lực xuyên thấu cuồng bạo, trong nháy mắt đã bắn trúng đầu Mặc Thanh Hạo. Cái đầu gã tựa như một quả bóng cao su, trực tiếp nổ tung tại chỗ.

Biến cố xuất hiện bất thình lình, khiến cho Mặc Kiếm, người đang trao tận tay khư binh cho đối phương, lập tức ngây người.

Dịch óc nóng bỏng bắn lên mặt gã.

Mặc Kiếm có chút ngơ ngác, trong đầu trống rỗng, nhưng bản thân gã vốn là hình thái thứ hai thân kinh bách chiến (kinh nghiệm lão luyện), rất nhanh đã giật mình tỉnh lại rồi giận dữ hét lên: "Có địch tập, mau, bảo vệ Thất gia!"

Đám thành viên Mặc gia khác cũng phản ứng lại, vội vàng lao đến vây quanh Mặc Thanh Hạo.

Hứa Thâm đang ẩn mình ở phía xa xa, nghe được tiếng rống giận của Mặc Kiếm, trong lòng không khỏi sửng sốt.

Đầu đã nổ tung rồi, còn bảo vệ?

Nhưng rất nhanh, hắn đã nhận ra điểm không thích hợp.

Bởi vì tuy cái đầu của Mặc Thất Gia kia đã vỡ tung, nhưng thân thể gã... Vẫn đứng sừng sững như cũ, không hề ngã xuống!

Theo lý thuyết, với lực trùng kích sinh ra từ viên đạn của súng ngắm, cộng thêm lực quán tính, hoàn toàn đủ để đẩy cho thân thể gã ngã ngồi xuống đất, nếu không muốn nói là nằm ngửa ra đất.

Và ngay trong lúc Hứa Thâm đang nghi hoặc không hiểu, trước mắt hắn lại xuất hiện một màn quỷ dị, bởi vì chỗ máu tươi vừa chảy ra từ đầu Mặc Thất Gia kia không chỉ ngừng lại, nó còn bắt đầu chảy ngược trở về!

Và theo máu tươi chảy trở về, các phần máu thịt đang nhúc trên trên cổ đối phương, đang sinh trưởng cực nhanh, chúng đan vào nhau tạo thành kinh mạch, máu thịt, đầu lâu và óc.

Chỉ trong giây lát, một cái đầu không có da, cực kỳ dữ tợn đã được tái sinh!

Một gương mặt đầy máu, và cả nhãn cầu cũng được tái tạo rồi. Và hình ảnh này đủ ghê rợn khiến bất cứ người nào trông thấy nó, đều phải hoảng sợ.

Hứa Thâm cũng vậy. Hắn đang cực kỳ kinh hãi chứng kiến một màn này.

Tái sinh...

Đối phương còn nằm trong phạm trù nhân loại nữa sao?

Cái đầu đã bị bắn nát vẫn không chết? !

Quả thực, kẻ này… còn đáng sợ hơn khư!

Chẳng lẽ Mặc Thất Gia đã đột phá tới hình thái thứ ba? !

Suy nghĩ trong đầu Hứa Thâm có chút hỗn loạn, chúng nó tựa như những con côn trùng không đầu đang chạy loạn. Nhưng rất nhanh, Hứa Thâm hé miệng cắn mạnh đầu lưỡi, dưới đau đớn kích thích, hắn dần dần bĩnh tĩnh trở lại, suy nghĩ hỗn loạn trong đầu đã được sắp xếp vào cùng một chỗ, cũng nhanh chóng trở nên rõ ràng hơn.

Lại nói, tuy Hứa Thâm chưa từng tiếp xúc với hình thái thứ ba, nhưng theo như hắn suy đoán, nếu đối phương thật sự là tồn tại hình thái thứ ba, thì làm sao có thể bị súng ngắm làm thương tổn?

Bình Luận (0)
Comment